Không chỉ Mãn Bảo, ngay cả Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang cũng nhịn chạy xem, hỏi nha dịch đang đầu : "Nha dịch đại ca, các chẳng huyện nha thiếu tiền ? Sao đến sửa cái lỗ lớn ?"
"Thì thiếu tiền, thiếu tiền thì đến lượt bọn sửa ?" Nha dịch lười biếng đẩy tảng đá lấp lỗ, : "Việc vốn dĩ do thợ thủ công bên phòng thợ , hoặc tệ lắm thì huyện nha bỏ tiền thuê phu phen đường cũng . Bọn là tuần phố, bảo vệ bá tánh, kết quả lúc xây tường."
Mãn Bảo: "Vậy thì đừng xây nữa."
Nha dịch liếc nàng một cái: "Thế , tuy nhà họ Diêm chẳng còn gì đáng giá, nhưng cũng thể để chui chui tùy tiện như , nếu truyền ngoài, ai còn dám mua căn nhà nữa?"
Hắn lười biếng nhặt viên gạch nhét khe hở, : "Hai vị tiểu công tử, tiểu nương tử, chuyện các chui đầu trong giấu mắt khác ."
Ba lập tức trợn tròn mắt: "Các thế mà !"
"Biết chứ, ?" Nha dịch : "Từ khi nhà họ Tiêu giả quỷ, ở mấy phường phố lân cận đều tinh ranh lắm, các tưởng ai thấy, nhưng là thật sự ai thấy ."
"Cũng may quan hệ giữa các và huyện lệnh chúng , trong cũng chẳng gì đáng giá, các hái ít rau, đào ít hoa cỏ thì , nếu thì sớm bạn với nhà họ Tiêu ."
Ba hoảng sợ, đó thấy ánh mắt đầy ý , liền hơn nửa là đang trêu chọc bọn họ, bèn thở phào nhẹ nhõm.
Xem bọn họ chỉ chuyện bọn họ đào hoa cỏ và hái rau, chứ chuyện bọn họ lấy một cuốn sổ sách.
Cũng , việc dấu vết để , việc thì .
Ba ngẫm nghĩ kỹ chuyện hôm đó, xác nhận lúc trong bộ nhà họ Diêm chỉ ba bọn họ và Đại Cát, nên yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-797.html.]
Nha dịch thấy bọn họ dọa sợ thì đắc ý, một lúc mới tò mò hỏi: "Các hái rau thì thôi , đào mấy thứ hoa dại cỏ dại đó gì?"
"Mấy thứ đó cũng tính là hoa dại cỏ dại nhỉ?" Mãn Bảo : "Đều là do nhà họ Tiêu nhổ vứt bên cạnh mà sống sót , nuôi thì chắc đều là hoa cỏ đặc biệt . Không gì khác, nhà họ Diêm là tham quan mà, trong nhà giàu như , trồng hoa chắc chắn cũng ."
"Hoa đến mấy cũng ăn cơm ?" Nha dịch : "Hơn nữa, ngang qua sân nhà các , trong một cái, ngươi chắc chắn trồng hoa cỏ như thế thì sống ?"
"Tại sống ? Là trồng ?"
"Đương nhiên là trồng , ngươi thấy ai trồng hoa cỏ mà phân biệt chủng loại, cứ trồng bừa bãi một mảnh đất ? Có loại hoa bây giờ thấy gì, nhưng khi lớn lên thì cao lớn, hoặc loại là dây leo. Các ngươi trồng lung tung như , hiện tại , đợi hai ba tháng nữa, chúng lớn lên thì mảnh đất đó còn dùng ?"
Nha dịch : "Đến lúc đó chúng chẳng c.h.ế.t hết ?"
Mãn Bảo ngẩn : "Có nhiều điều cần chú ý thế a?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đó là đương nhiên, nếu trong đám thợ chẳng thợ trồng hoa, đó là chuyên trồng hoa, nghề cầu kỳ lắm đấy."
Mãn Bảo bắt đầu suy tư, gật đầu : "Ta , cũng giống như trồng trọt ."
Sau đó nàng trợn tròn mắt, kêu lên: "Tứ ca trồng trọt mà, hừ, chắc chắn là cố ý."
Dứt lời, nàng cũng mặc kệ chuyện lấp lỗ, chạy về tìm Chu Tứ Lang tính sổ.
Chu Tứ Lang thản nhiên : "Mấy thứ hoa cỏ sống hai ba tháng là nên đủ , vì hai ba tháng nữa chúng cũng , tốn công sức trồng chúng nó thì ích lợi gì?"
"Đẹp chứ , trong sân là hoa, thế thì bao." Mãn Bảo : "Cho dù xem , để cho chủ nhà xem, hoặc là cho thuê tiếp theo xem cũng mà. Dù nữa, cũng thể chà đạp hoa cỏ của như thế, tốn bao công sức mới đào về, thể trồng tùy tiện chứ?"