Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 799

Cập nhật lúc: 2025-12-08 04:46:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không bao lâu , Mãn Bảo mồ hôi đầy đầu thêm nước nồi, hỏi: "Lượng nước là bao nhiêu?"

 

Khoa Khoa: "Ký chủ, chỉ phụ trách đưa thực đơn, việc học tập tự ."

 

Bạch Thiện Bảo đương nhiên : "Lượng nước là lượng nước chứ , nấu ăn ? Muội hỏi , ?"

 

Mãn Bảo: "Ta hỏi ."

 

Chẳng qua là nhất thời luống cuống, buột miệng hỏi thôi.

 

Nàng thoáng qua nước trong nồi, thoáng qua rau xanh trong rổ, cân nhắc thêm một chút nước lã .

 

Sau đó tiếp tục xem điều tiếp theo: "Muối một ít, một ít là bao nhiêu?"

 

Mãn Bảo cẩn thận rắc một ít muối ăn , Bạch Thiện Bảo đến trợn mắt há hốc mồm: "Mãn Bảo, thật sự nấu ăn đấy?"

 

Mãn Bảo hùng hồn : "Ta đang học mà."

 

"Hay là để Tứ ca ."

 

"Không cần!" Chu Tứ Lang và Mãn Bảo cùng từ chối.

 

Chu Tứ Lang khích lệ Mãn Bảo : "Ta thấy đại tẩu nấu ăn cho muối cũng nhiều, nhưng ăn vẫn ngon."

 

Mãn Bảo chút tự tin: "Thật ?"

 

Chu Tứ Lang gật đầu lia lịa.

 

Mãn Bảo liền tự tin hơn hẳn, sang điều tiếp theo, đó mới cảm thấy đúng: "Ái chà, muối hình như đợi rau gần chín mới cho, còn cho rau mà..."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chu Tứ Lang: "..."

 

Loay hoay nửa ngày, cuối cùng Mãn Bảo cũng nấu một nồi canh rau.

 

Bao gồm cả Đại Cát, năm lẳng lặng vây quanh bát canh to đặt giữa bàn, qua thì vấn đề gì lớn, chỉ là rau vẻ nấu nát.

 

Bạch Thiện Bảo nuốt nước miếng, chỉ Mãn Bảo : "Là , ăn ."

 

Mãn Bảo tự tin cầm đũa gắp một cọng rau bỏ miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-799.html.]

 

Bốn cùng chằm chằm nàng. Mãn Bảo khựng một chút, sự chú ý của bốn đôi mắt, bình tĩnh nhai nhai nuốt xuống, đó gật đầu : "Ừm, tệ, canh thịt đúng là khác biệt, ăn ."

 

Mọi thở phào nhẹ nhõm, sôi nổi bưng bát xới cơm dùng bữa.

 

Bạch Thiện Bảo gắp một đũa rau, khựng một chút liếc ba còn , cố gắng nhai nhai nuốt xuống, đợi bọn họ đều ăn mới lặng lẽ đặt bát đũa xuống.

 

Bạch Nhị Lang mới ăn nửa miếng nhịn kêu lên: "Chu Mãn, ngươi cho muối!"

 

Mãn Bảo vỗ đầu một cái, giận dữ : "Gọi sư tỷ!"

 

Bạch Nhị Lang ôm đầu giận dữ: "Ngươi giận cá c.h.é.m thớt!"

 

Chu Tứ Lang cũng đặt bát đũa xuống, thở dài một : "Ta nhớ đồ ăn đại tẩu nấu."

 

Đại Cát cũng chỉ ăn một miếng, hỏi: "Có cần tiệm cơm mua vài món về ?"

 

"Thế nồi canh tính ?" Chu Tứ Lang : "Thế thì lãng phí quá, bên trong còn thịt đấy, nhà nuôi gà nuôi lợn, là chúng ăn cố ."

 

"Lợn cũng chắc ăn chứ?" Bạch Thiện Bảo do dự : "Nấu nát quá , cho dù thêm muối cũng chẳng ngon ."

 

Mãn Bảo gì, trái : "Ta theo các ."

 

Hiển nhiên là nàng cũng chẳng ăn nồi canh do chính nấu.

 

Chu Tứ Lang nhíu mày suy nghĩ, cuối cùng bếp lấy muối ăn cho thêm một ít, khuấy đều : "Ta mang cho , các tiệm cơm mua đồ ăn , nhớ về nhanh chút, thì cơm nguội mất."

 

Chu Tứ Lang mang cơm bếp, đổ nồi, bới tro nóng và vài cục than còn sót trong bếp , đó đặt nồi lên để giữ ấm cho cơm, nguội ngay lập tức.

 

Làm xong tất cả, mới bưng bát thức ăn to ngoài.

 

Ra khỏi ngõ nhỏ, dọc theo đường lớn về phía , đến đoạn sầm uất nhất, nơi đó thường vài tiểu ăn mày hoặc lão ăn mày xin ăn.

 

Đến thành Ích Châu một thời gian, Chu Tứ Lang dám hết cả thành, nhưng phường bọn họ ở và mấy con phố lân cận thì nát cả .

 

Lúc đầu lang thang khắp nơi lạc đường, hỏi đường đường, nhưng thường gặp trả lời, hoặc cố ý chỉ sai đường, hoặc rõ ràng nhưng cứ khăng khăng chỉ đường bừa bãi.

 

Bị lừa nhiều , Chu Tứ Lang nhận hỏi đường những ăn xin ven đường đáng tin cậy hơn.

 

Loading...