"Ta chỉ con hổ cắt nham nhở thế bay lên ?"
"Cái diều to bên cạnh nó cũng lạ đời, ai vẽ một ngọn núi kỳ quái như thế lên diều chứ?"
"Trời ơi, kìa, mau kìa, ba cái diều xí đó càng bay càng cao..."
"Chậc... Đáng tiếc thật, nếu hơn chút thì những con diều như thế đúng là thượng phẩm."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Diều đón gió thật, bán nhỉ."
Tiên sinh Trang một tay chống xuống cỏ, nửa lên bầu trời, như thấy những lời bàn tán đó, cứ như thể đang về ba t.ử của ông .
Nhóm Mãn Bảo tâm ý dồn những con diều trời, càng thấy những lời .
Hơn nữa dây diều trung mờ nhạt đến mức gần như thấy, trừ chính và bạn bè , chẳng ai cái diều nào là của ai.
Mà thả diều, ngoài đấu hình vẽ thì chính là đấu xem diều ai bay cao hơn.
Mãn Bảo từ từ thả dây thêm một chút, giật giật, đợi nó bay định thả thêm dây. Chỉ chốc lát , diều của nàng bay cao nhất, trực tiếp lấy tư thế xuống ngạo nghễ quần hùng.
Nàng đắc ý vô cùng.
Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang tuy đuổi kịp nàng, nhưng là do khung xương kỹ thuật thả diều kém hơn một chút, tóm diều của bọn họ vượt qua nàng.
Bạch Nhị Lang nhịn kéo dây chạy , giật giật, nó bay cao hơn chút nữa.
Kết quả dây của rối dây của khác giữa trung. Bạch Nhị Lang kêu lên kinh hãi, từ xa, dường như cũng thấy một tiếng kêu tương tự.
Bạch Nhị Lang tiếc con diều đại trùng của , hét lên: "Diều của ai thế? Mau kéo a!"
Phía xa cũng truyền đến tiếng hét: "Diều của ai mà thế ——"
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo thấy Bạch Nhị Lang sắp đến nơi, lập tức giao diều trong tay cho Chu Tứ Lang và Đại Cát, sôi nổi chạy tới giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-813.html.]
dây rối giữa trung, gỡ khó, thể từ từ thu về, chỉ là cần hai đồng thời thu dây mới .
Bạch Thiện Bảo đầu định tìm chủ nhân con diều , theo hướng âm thanh phát , liền thấy một đám đang vây quanh một thiếu niên.
Thiếu niên đang cầm một cái kéo, Bạch Thiện Bảo thấy thế định ngăn cản, liền thấy dứt khoát giơ tay c.h.é.m xuống, cắt đứt dây trong tay.
"Thật xui xẻo, vướng diều thì thôi, đằng vướng cái diều khó coi như thế."
Âm thanh truyền đến từ xa, Bạch Thiện Bảo rảnh để ý đến , lập tức tìm cái kéo của bọn họ , với Bạch Nhị Lang: "Diều cắt , cũng mau cắt ."
Bạch Nhị Lang dùng sức túm thanh gỗ quấn dây trong tay, nỡ buông.
Diều của đối phương cắt đứt dây còn sự trói buộc, lập tức bay vút lên trời, nhưng vì dây diều quấn nên nó bay loạn xạ lên một lúc vướng , suýt chút nữa đ.â.m con đại trùng của Bạch Nhị Lang.
điểm chịu lực của cả hai con diều đều dồn dây của Bạch Nhị Lang, cộng thêm lực tác động đều, con đại trùng cũng đang lung lay sắp đổ.
May mà Bạch Nhị Lang Mãn Bảo giúp đỡ, cũng lớn, nếu kiểu gì cũng diều kéo bay lên mất.
Mãn Bảo cũng hùa theo khuyên : "Cắt , nếu tiếc thì bọn tìm cùng ."
"Tìm ở chứ?"
"Dù cũng loanh quanh khu thôi, lát nữa chúng kỹ hướng tìm, bọn cũng đang rảnh, thời gian nhiều, chắc chắn sẽ tìm thấy."
Bạch Nhị Lang an ủi như mới miễn cưỡng đồng ý, cầm kéo cắt đứt dây diều của .
Mọi liền hai con diều gió thổi lộn nhào vài vòng, đó cùng rơi xuống về phía đông nam.
Ba cùng kiễng chân , xác định phương hướng xong liền định tìm.
Thiếu niên bên cũng đang chằm chằm hai con diều, nhanh tìm chủ nhân của con đại trùng , bèn hậm hực tìm tới cửa: "Này, bảo, thì cái diều xí là của các ngươi a, các ngươi cũng quá ?"