Mãn Bảo : "Diều quấn vốn là duyên, mở miệng mạo phạm như ?"
"Duyên phận cái gì? Diều các ngươi như thế, mới duyên với các ngươi ."
Bạch Nhị Lang thấy hạ thấp con đại trùng của như cũng vui, kéo Mãn Bảo : "Ngươi tưởng duyên với ngươi chắc, diều ngươi mới ."
"Diều á? Diều của là mỹ nhân đấy!"
"Thế mà gọi là mỹ nhân , sắp nôn ," Bạch Nhị Lang : "Của là diều đại trùng, mỹ nhân của ngươi thấy đại trùng của chẳng sợ đến mức kinh hoảng thất thố ?"
"Kinh hoảng thất thố cái con khỉ, là buồn nôn, buồn nôn!"
"Mới là lạ , nếu kinh hoảng thất thố thì ngươi cắt dây diều gì?"
Thiếu niên: "Ta buồn nôn."
"Đại trùng của mới buồn nôn , ngươi thấy mỹ nhân bao giờ , thế mà vẽ mỹ nhân như !"
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo lui sang một bên, thấy phía thiếu niên hùa theo, bọn họ cũng ngoan ngoãn đó, giúp Bạch Nhị Lang.
Bạch Nhị Lang khiếu cãi , hết cách , mấy năm nay cãi với Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo ít, mồm mép luyện .
Thiếu niên ban đầu còn ngang sức ngang tài với , đến cuối cùng rơi xuống hạ phong, Bạch Nhị Lang chọc tức nhẹ, dứt khoát xắn tay áo đẩy Bạch Nhị Lang một cái.
Bạch Nhị Lang chút khách khí đẩy .
"Ngươi gì đấy?" Người phía thiếu niên nhao nhao vây .
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo cũng xông lên, xắn tay áo hỏi: "Các gì?"
Đại Cát qua, kéo con diều nhét tay Chu tứ lang, đó lặng lẽ lên phía , chắn lưng ba đứa trẻ.
Thiếu niên cầm đầu liếc Mãn Bảo một cái, chỉ nàng : “Ngươi tránh , đám con trai bọn đ.á.n.h liên quan đến ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-814.html.]
Mãn Bảo gạt phăng ngón tay : “Ai dạy ngươi chuyện chỉ tay mặt khác thế hả?”
Thiếu niên tức giận: “Ngươi đ.á.n.h ?”
Mãn Bảo đáp: “Nói chuyện dùng ngón tay chỉ khác!”
Trang yên, dậy tới, cau mày ho nhẹ một tiếng, hỏi: “Các con ầm ĩ cái gì đó?”
Ba đứa Mãn Bảo đang hùng hổ liền khựng , chỉ thể tủi chột xoay hành lễ, gọi: “Tiên sinh.”
Đám thiếu niên thấy cũng nhịn rụt . Ở khu vực núi Tê Hà , tới nhiều nhất ngoại trừ cư dân lân cận thì chính là học sinh và của các thư viện lớn nhỏ trong thành Ích Châu.
Mà bọn họ hiển nhiên cũng là học sinh đang học, tuy rằng Trang thầy của họ, nhưng đối mặt với bề vẫn cảm thấy chút chột .
Bọn họ đang cân nhắc xem nên thế nào thì phía lưng các thiếu niên vang lên một giọng uy nghiêm: “Các con tụ tập ở đây gì?”
Nghe thấy giọng , đám thiếu niên nhịn cứng đờ , cả cứng ngắc , đồng thời tránh một chút.
Sau đó Mãn Bảo liền cùng Trang thấy một đàn ông trung niên vẻ mặt uy nghiêm.
Trang thấy ông thì sửng sốt, đối phương thấy Trang cũng ngẩn một chút, đó tiến lên hai bước, hành lễ : “Trang sư , cũng ở đây?”
Trang vội vàng đáp lễ, : “Hóa là Hoàng sư , chẳng kỳ thi Phủ học kết thúc , đưa các t.ử ngoài dạo một chút, còn đây là...”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hoàng Xuyên liếc đám thiếu niên một cái, : “Hôm nay hiếm khi trời trong, cho nên bảo chúng nó ngoài thả diều để xua vận đen, ngờ gặp sư ở đây.”
Trang đầu bảo ba đứa Mãn Bảo: “Còn ngẩn đó gì, còn mau lên chào Hoàng sư thúc?”
Hoàng Xuyên cũng liếc học sinh của , : “Lên bái kiến Trang .”
Những học sinh là t.ử nhập môn của ông, chỉ là học sinh ông dạy trong thư viện, do đó cần gọi Trang là sư bá.