“Lại nơi khác, nơi cũng là Đại Tấn, chỉ cần quy củ của Đại Tấn là , ví dụ như, vô cớ đ.á.n.h là phạt hình.” Bạch Thiện Bảo đáp trả bằng nụ lạnh: “Con ngươi ngạo mạn vô lễ, còn ngang ngược, rõ ràng quen , gặp mặt dùng roi quất , đưa đến nha môn quản giáo , khác còn tưởng Đại Tấn đều vô lễ như thế đấy.”
Không ít đều xúm xem náo nhiệt, thấy Bạch Thiện Bảo tuổi còn nhỏ mà thể những lời lẽ như , liền cao giọng quát: “Nói lắm!”
Tiếng hô như mở chốt, ít đều hùa theo kêu “Hay” lên.
Tỳ nữ chút chột , nhưng vẫn nắm chặt roi cưỡng ép trấn định : “Cái gì mà liên quan? Cái diều trong tay nàng cầm là của tiểu thư nhà , đây chính là diều phượng hoàng do phòng thợ thủ công , riêng lụa đó...”
“Hóa ngươi cái ,” Mãn Bảo ngắt lời nàng , mặt tràn đầy vẻ vui: “Đây là chúng thấy một cái cây cao cao khi xuống núi tìm diều, lúc lá cây che khuất nó, chỉ thấy chút màu sắc, chúng tưởng là của chúng , cho nên tốn bao nhiêu công sức mới lấy xuống .”
“Đó là hôm qua chúng rơi, vốn định hôm nay sẽ tìm...”
“Vậy các ngươi thấy cầm, chẳng nên ôn tồn cầu xin trả cho các ngươi ?” Mãn Bảo nữa ngắt lời, nhanh miệng : “Thế mà lao lên là quát mắng, là đ.á.n.h roi, ai mà ngươi là ai chứ?”
Mọi liền tỳ nữ bàn tán, đó kín đáo về phía vòng vây gồm một đám thiếu nữ và hạ nhân phía lưng tỳ nữ.
Vòng vây tản , một cô nương mười sáu mười bảy tuổi xinh bước , đối phương ăn mặc lộng lẫy, là đơn giản.
Nàng nhạt lên , gật đầu với mấy Mãn Bảo : “Hạ nhân vô lễ còn mong cô nương thứ , chiếc diều là vật yêu thích của tiểu thư nhà , còn mong cô nương trả .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mãn Bảo đáp bằng nụ nhạt, gật đầu : “Không dám, dám, đó là gặp các vị, đợi về thành, chúng cũng định đem vật nhặt giao cho huyện nha. Có điều diều rơi ở chỗ cao, cây đó thật sự khó trèo, là Đại Cát nhà chúng mạo hiểm tính mạng mới lấy xuống .”
Đại Cát tiến lên hành lễ.
Tỳ nữ xinh khựng một chút lấy từ túi tiền một nén bạc : “Đây là tiền thưởng tiểu thư nhà cho các ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-821.html.]
Mãn Bảo liền : “Tiền thưởng thì miễn, bảo tiểu thư nhà các ngươi lời cảm ơn với Đại Cát nhà chúng , hoặc là trả chút thù lao là . Tiền thưởng , chúng về nhà tự sẽ cho.”
Đại Cát ngoan ngoãn ở phía .
Bạch Thiện Bảo liên tục gật đầu: “Không sai, dáng vẻ chiếc diều đối với các ngươi quan trọng a, Đại Cát nhà chúng giúp tiểu thư nhà các ngươi một ân huệ lớn, thù lao gì đó cũng thể miễn, tiếng cảm ơn là .”
Bảo tiểu thư của các nàng cảm ơn ư?
Tỳ nữ xinh tuy mặt vẫn , nhưng trong mắt đầy vẻ khinh miệt, chỉ là hiện giờ vây quanh xem náo nhiệt ít.
Nàng ngốc, đám mồm mép lanh lợi, cho dù tranh luận tiếp thể áp đảo họ thì cũng chẳng bao nhiêu lợi ích cho tiểu thư.
Do đó, nàng mang theo nụ hành lễ, xoay lấy hai nén bạc , đưa cho Đại Cát : “Đa tạ ngươi giúp lấy diều, bạc là thưởng cho ngươi.”
Đại Cát thoáng qua Bạch Thiện Bảo, nhúc nhích.
Biểu cảm mặt tỳ nữ xinh cứng , liếc Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đang khanh khách một cái, mặt nữa nở nụ , : “Đây là tạ lễ tiểu thư nhà gửi cho ngươi.”
Bạch Thiện Bảo lúc mới khẽ gật đầu.
Đại Cát lúc mới đưa tay nhận lấy, đáp lễ lui về phía .
Mãn Bảo hì hì nhét chiếc diều trong tay tay nàng , bụng dặn dò: “Vị tỷ tỷ xinh , thả diều cần cẩn thận một chút, đừng để nó bay mất nữa, cho dù bay mất, khác nhặt , cũng ôn tồn chuyện với , nào chuyện gặp mặt vung roi chứ?”