Trang cũng quen với những ký hiệu của nàng, ông phản đối, bởi chính ông cũng những ký hiệu ngắt câu độc đáo của riêng . Hơn nữa lâu cũng quen, hoặc lẽ do Bạch Thiện và Bạch Nhị cũng học theo nàng dùng những ký hiệu đó, khiến ông cảm giác cách ngắt câu của nàng dường như thích hợp hơn.
Đợi nàng ngắt câu xong xuôi, Trang mới : "Kinh Thượng Thư giống với những cuốn sách khác."
Mãn Bảo ngẩng đầu ông.
Trang dừng một chút : "Thực Thượng Thư cũng coi là sử sách. Thường , Thượng Thư ngày nay là giả."
"Hả?" Mãn Bảo trừng lớn mắt.
Trang thấy liền , giơ tay định vỗ đầu nàng, nhưng nghĩ đến t.ử tuổi cũng còn nhỏ, liền thu tay , : "Thượng Thư tương truyền là tác phẩm di lưu của Tam Phần Ngũ Điển, khôi phục và truyền từ thời Hán. Lỗ Cung Vương khi dỡ bỏ một đoạn vách tường trong nhà cũ của Khổng Tử, phát hiện một bộ Thượng Thư khác."
Không chỉ Mãn Bảo đến ngây , ngay cả Bạch Nhị Lang đang chữ bên cạnh cũng lọt tai, nhịn ngẩng đầu lên.
Trang thấy , trong mắt hiện lên ý , tiếp: "Cho nên đời gọi bộ là 'Kim văn Thượng Thư', bộ là 'Cổ văn Thượng Thư'."
Ý trong mắt Trang dần biến mất, ông thở dài: "Đáng tiếc loạn lạc, thời Ngụy, cả hai bộ kim cổ văn Thượng Thư đều thất lạc."
Mãn Bảo nhịn cúi đầu cuốn "Thượng Thư" trong tay: "Vậy cuốn ..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trang trầm mặc một chút : "Đây là do hậu nhân thu thập những bài văn rơi rớt biên soạn ."
Mãn Bảo sắc mặt , nghi hoặc chớp mắt, hỏi: "Tiên sinh tin ?"
Trang im lặng hồi lâu, lâu đến mức cổ Mãn Bảo sắp cứng đờ, ông mới thở dài một , sâu xa : "Vi sư tra cứu ít điển tịch, phát hiện một sử gia nghi ngờ bộ Thượng Thư là do hậu nhân ngụy tạo, Thượng Thư chân chính thất truyền. Ngặt nỗi vi sư hèn sức mọn, sách thể xem cũng hạn, cho nên cũng khó đưa kết luận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-864.html.]
Mãn Bảo cúi đầu cuốn sách tay, hỏi: "Vậy chúng còn cần thiết học Thượng Thư ạ?"
"Đương nhiên là ," Trang : "Tư liệu lịch sử thể chỉ lấy thật giả để luận bàn, bởi vì..."
Trang nhíu mày, cảm thấy dễ giải thích, ông khựng một lúc lâu mới nghĩ một ví dụ chính xác, hiệu cho nàng cầm bút ghi chép: "Hôm nay con xuống câu 'Bữa sáng thiên bình gà con ba cái', đó đem tờ giấy phong ấn . Trăm ngàn năm , hậu nhân lấy , tính sử liệu của nó thật ?"
Mãn Bảo nghĩ nghĩ : "Tính ạ, đây bịa đặt, thật sự là do , một cổ đại xuống."
Trang gật đầu: "Vậy hôm nay con ăn ba quả trứng gà , và ba quả trứng gà đó là thiên bình ?"
Mãn Bảo lắc đầu.
"Cho nên con xem, tư liệu lịch sử là thật, là giả?"
Mãn Bảo lắc đầu cũng , gật đầu cũng xong.
Trang liền : "Những sách cổ cũng giống như . Trong quá trình lưu truyền, chúng sẽ hậu nhân sửa chữa, thêm thắt, ví dụ như 'Thủy Kinh Chú', đây là trường hợp thêm thắt và sửa chữa thành công; cũng sẽ đổi câu chữ, chỉ còn tồn tại danh nghĩa..."
"Mà bộ Thượng Thư , do năng lực chúng hạn, đoạt ít, tình huống thực hư của nó , ai cũng . cuốn sách vẫn luôn đời học tập, chứng tỏ nó giá trị học tập." Trang : "Thượng Thư ghi chép phong phú, trong đó cốt yếu nhất chính là mười sáu chữ."
Trang gằn từng chữ ngâm nga: "Nhân tâm duy nguy, đạo tâm duy vi; duy tinh duy nhất, duẫn chấp quyết trung. Đây chính là đạo vua."
Bạch Nhị Lang lẩm nhẩm hai , cảm thấy khó hiểu, liền kêu lên: "Tiên sinh, cái với đạo vua thầy chút khác nha?"
Mãn Bảo đang nghiền ngẫm, trở tay vỗ đầu một cái, : "Thật ngốc, vua vua , cái chính là đạo lý hoàng đế đấy."