NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 122: Lục thân bất nhận của Kiều Lão đầu ---
Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:01:18
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chuyện gì thế ? Vì kích động như !” Kiều Văn Uyên Chu Tư Tư với vẻ mặt như đang táo bón, trong lòng vô cùng nghi hoặc!
“Lão đầu, cái Ngự Lan Cư là ý gì? Là nơi chuyên bán lan hoa ?”
“Vậy nếu lan hoa cực phẩm, thể đem đến đó ký gửi bán ?”
Chu Tư Tư thầm nghĩ, nếu thể, sẽ trăm tám chục chậu lan hoa cực phẩm đưa ký gửi, kiếm lợi đến mức khiến ngã nghiêng!
“Được chứ! Sao ? Ngươi lan hoa cực phẩm ? Cho lão phu xem một chút !” Kiều Văn Uyên hưng phấn xoa tay, giọng điệu mang theo vẻ vội vã!
“Lão đầu, ngươi mối quan hệ nào ? Ta và ngươi chia hai tám, tám ngươi hai, thế nào?”
“Nghe ý của ngươi, con nha đầu thối tha ngươi đang giữ ít lan hoa ? Mau giao đây, để lão đầu t.ử đây mở mang tầm mắt!”
Kiều Văn Uyên lập tức la ó.
“Lão đầu, cho ngươi một bí mật. Ta một bí phương thể khiến những chậu lan hoa khô héo như cỏ rác khởi t.ử hồi sinh, ngươi tin ?”
“Nói với ngươi, ngươi cũng hiểu . Thế , bảo đem hết những thứ nửa sống nửa c.h.ế.t chuyển phòng . Sáng mai chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!”
“Ngươi nghĩ mà xem, lan hoa danh quý thì khó mua, nhưng loại nửa sống nửa c.h.ế.t chỉ còn thoi thóp thế , chẳng bao nhiêu bấy nhiêu ?”
“Ngươi chịu trách nhiệm thu mua, chịu trách nhiệm nuôi dưỡng, đó bán , hắc hắc, chẳng sẽ kiếm tiền đến mức tay co giật !”
“Thế nào? Ngươi cân nhắc một chút ?” Chu Tư Tư giả vờ thâm sâu, nháy mắt với Kiều Văn Uyên.
“Ngươi thật sự thể cứu sống những lan hoa ư?” Giọng Kiều Văn Uyên chút chắc chắn. Lẽ nào con nha đầu thần thông quảng đại đến mức thể khiến cỏ cây sắp khô c.h.ế.t sống , chuyện đó quả thực quá thần kỳ.
“Lão đầu, ngươi lo lắng thừa , ngày mai ngươi tự mắt thấy chẳng sẽ !”
“Tin , sai !” Chu Tư Tư lập tức cam đoan chắc nịch, còn tạo một dáng vẻ vô cùng đắc ý.
“Được, lão phu tin ngươi!” Kiều Văn Uyên kích thích đến ngứa ngáy trong lòng. Nếu thật sự như con nha đầu , chẳng lão thể sở hữu nhiều lan hoa cực phẩm ?
Hắc hắc hắc! Đến lúc đó sẽ tức c.h.ế.t cái lão già Võ An Vương !
Kiều Văn Uyên gọi Quản gia đến, bảo đem bảy tám chậu lan hoa sắp c.h.ế.t đến nơi chuẩn cho Chu Tư Tư, chỉ chờ xem sự đổi sáng mai.
Lão Quản gia cũng hiểu rõ tình hình, theo Lão Thái gia nửa đời , cứ hễ ngài chỉ đ.á.n.h đó là !
Khi Kiều Vũ Thần tối đó khăng khăng đòi chen phòng Chu Tư Tư ngủ chung một giường, định bụng cùng Chu Tư Tư đốt nến đàm đạo thâu đêm, ánh mắt của Kiều Văn Uyên dọa cho chạy mất.
Làm cái trò gì ! Đừng lỡ chính sự của nha đầu Tư Tư, gây rối lung tung!
Kiều Vũ Thần giận dỗi bĩu môi bỏ , nào ngờ ông kính yêu của nàng về thư phòng bắt đầu thư cáo trạng. Chà chà! Lão đầu điên lên quả thực là Lục bất nhận!
Chuyện Kiều Vũ Thần tự ý lén lút bỏ trốn, suýt bọn buôn lừa bán núi sâu vợ, ly kỳ đến mức nào mức đó, chỉ thiếu mỗi việc là nàng sinh một tám đứa nhi tử. là ngàn vạn đừng đắc tội với văn nhân, chừng ngày nào đó họ sẽ một cuốn sách miêu tả ngươi thành một thứ cầm thú bằng!
Những trong tiểu viện của Chu Tư Tư đều đuổi ngoài, bao gồm cả nha đầu đen sì Uông Xuân Sinh, khiến nàng tức giận đến mức tối đó ăn thêm mấy bát cơm, thề sẽ ăn sạch vại gạo của Kiều phủ trong mấy ngày tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-122-luc-than-bat-nhan-cua-kieu-lao-dau.html.]
Nha tiểu tư bên ngoài luân phiên gác cổng, chỉ cần Chu Tư Tư hô một tiếng là lập tức xông . Đây là do Lão Thái gia đích dặn dò, nhằm đề phòng Kiều Vũ Thần nửa đêm lén lút chạy tới phiền Chu Tư Tư. Chỉ cần nàng dám bén mảng, lập tức trói nhốt phòng tối.
Chu Tư Tư bên cũng nhàn rỗi. Không kẻ nhiều léo nhéo bên tai thật sự quá sướng, lão đầu t.ử cuối cùng cũng một chuyện .
Gặp khó khăn thì ngủ một giấc thật , đây là phương châm sống của Chu Tư Tư. Nằm chiếc giường mềm mại thơm tho , Chu Tư Tư nhanh chóng Chu Công (Thần Mộng) lôi .
Sáng hôm , lẽ gà trống còn gáy, Kiều Thái Phó Kiều Văn Uyên, vị văn nhân nhã sĩ lừng danh , bò cửa hông tiểu viện của Chu Tư Tư, ngó trong.
Miệng lẩm bẩm đến nát , trong lòng như trăm móng vuốt cào cấu. Đêm qua lão chẳng ngủ ngon giấc, chỉ cần nghĩ đến cảnh lão già Võ An Vương khúm núm cầu xin lão mua Quỷ Lan là lão kích động ngủ .
Võ An Vương là đại thúc ruột của Hoàng đế đương triều. Nghe cái phong hiệu là Võ An Vương là một võ tướng. Văn thần và võ tướng từ xưa đến nay vốn ở thế bất hòa.
Gặp đại sự, một chủ chiến, một chủ hòa. Đặc biệt Võ An Vương giỏi nhất là dẫn binh đ.á.n.h trận, ngài chủ trương cứ đ.á.n.h tính , đ.á.n.h thêm vài trận thì kẻ nào chịu khuất phục. Ngài bao giờ hứng thú với ngôi Hoàng vị, nếu thì với chiến công hiển hách của ngài, Hoàng đế chẳng là nắm chắc !
Đáng tiếc là chịu , là tự do, ngày ngày xử lý những chuyện vụn vặt , đám văn thần báo cáo mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, ngài thể chặt hết sạch đám đại thần đó chừa một ai!
Mỗi tối còn đối phó với đám nữ nhân trong hậu cung, ngài nam kỹ, cần gì hạ tiện lấy lòng thế lực gia tộc phía đám nữ nhân đó, thì cứ chặt hết, một là xong!
Khiến Thái thượng hoàng tức đến suýt vung kiếm c.h.é.m ngài, cuối cùng đành đuổi ngài trấn giữ cửa ải. Chủ yếu là để khỏi thấy cho khỏi phiền lòng, đỡ nhi t.ử cả chọc tức đến c.h.ế.t.
Hai , một văn một võ, cùng phò tá Tiên Đế đăng cơ xưng đế. Cả hai cứ hễ gặp mặt là cãi . Tiên Đế khuyên giải hòa thuận bao nhiêu , nhưng căn bản là vô dụng. Bề ngoài thì yên , nhưng gặp mặt vẫn cứ cãi!
Lần lố bịch nhất là khi tan triều, hai cãi ngay cổng cung. Kết cục tất nhiên là Kiều Văn Uyên thất bại, bởi vì cái hình bé nhỏ của lão chạy Võ An Vương cái tên lão tặc !
“Ai! Sao vẫn tỉnh dậy thế ! là tham ngủ!”
“Loại như thế nhà ai dám rước về? Chẳng lẽ khiến công công bà bà c.h.ế.t đói ! Gà gáy ba đấy!” Kiều Văn Uyên vội vã giậm chân.
“Ai c.h.ế.t đói? Ai gáy ba ? Lão đầu!” Chu Tư Tư đột nhiên mở cửa sổ thò đầu gọi lớn một tiếng, khiến Kiều Văn Uyên đang phòng sợ đến suýt trật chân, may mà Lão Quản gia đỡ vững!
“Hắc hắc, đang con gà trống cơ!”
“Quản gia, g.i.ế.c con gà đó , dám ồn giấc ngủ của nha đầu Tư Tư!” Kiều Văn Uyên đổ lên đầu con gà trống. Lão Quản gia xong chỉ tại chỗ mặc niệm cho con gà tội nghiệp gánh tội .
“Nha đầu Tư Tư, thể ?” Kiều Văn Uyên quả thực hận thể lập tức xông , nhưng vẫn giữ phép tắc hỏi một câu.
“Vào ! Lão đầu! Giờ phút chứng kiến kỳ tích đến!” Chu Tư Tư , vẫy tay với Kiều Văn Uyên. Lão già chắc chắn đang sốt ruột lắm .
Bọn gia nhân Kiều gia từng thấy Lão Thái gia nhà chạy nhanh đến thế bao giờ, cứ như một con chuột cống lớn, xoẹt một cái vọt sân, đ.â.m đầu thẳng phòng Chu Tư Tư.
Gà Mái Leo Núi
“A a a a a a a a a! Nha nha nha nha nha nha!”
Ngay đó, những bên ngoài sân thấy giọng cực kỳ sang sảng của Lão Thái gia nhà vang lên. Đó là một tiếng gào thét đầy kinh ngạc và phấn khích.
“Sao thế ? Chuyện gì ? Vịt thành tinh ?”
Kiều Vũ Dật, tên ngốc nghếch rõ sự tình, thấy tiếng động, vội vàng chạy tới hỏi!