NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 126: Cái Miệng Mách Lẻo Tống Tử Dục ---

Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:01:22
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Định Vương phủ.

Vương gia và Vương phi mỗi ôm một nửa dưa hấu, dùng thìa múc ăn ngon lành.

“Vẫn là A Ly nhà hiếu thuận, xem, ăn dưa hấu, nó vượt đường xa xôi mang về cho !”

“Thật là đại nhi t.ử ngoan của , ăn dưa hấu là nhờ phúc của đó! Hừ!”

Vương phi Cốc Lan Nguyệt ăn dưa hấu ngon lành, dùng ánh mắt khinh miệt phu quân .

An Định Vương Tống Hạ bĩu môi tiếp tục ăn dưa, thầm nghĩ, nếu nàng cứ hết phong thư đến phong thư khác, thằng nghịch t.ử đó thể mang về nhanh như , !

“Chàng xem A Ly cung vội vàng như gì? Có chuyện gì gấp ?” Cốc Lan Nguyệt duỗi chân đá nhẹ Tống Hạ hỏi.

“Ta , cái miệng nó kín như bưng , nàng tưởng hỏi là nó sẽ cho !” Tống Hạ lén lút trợn mắt.

Đại nhi t.ử của cùng lắm chỉ chào hỏi một tiếng, chuyện gì cũng với , thường thì chuyện xảy , luôn là cùng.

“Hừ! Ta hỏi cũng bằng thừa!” Cốc Lan Nguyệt trừng mắt , tay vẫn ngừng nghỉ, chiếc thìa múc dưa hấu bay vèo vèo.

“Phụ , Mẫu , con Đại ca về!”

“Người !”

“Hai lén lút ăn vụng thứ gì ngon thế!” Tống T.ử Dục đang đường cung đưa đồ thì Trương công công , liền tức tốc về.

Hắn chất lỏng thần bí Chu cô nương cho uống, Đại ca cũng uống .

“Đại ca ngươi cung !” Cốc Lan Nguyệt khinh thường liếc tiểu nhi t.ử của , vai hùm lưng gấu, ngốc nghếch, chẳng thừa hưởng chút mỹ mạo nào của bà, giống hệt cái lão cha ngốc của nó!

Tống Hạ mặc kệ, tiếp tục ăn dưa, nếu ăn nữa thì sẽ cướp mất.

“Đại ca khỏi cung từ lâu mà, còn tưởng về phủ chứ!”

“Phụ ! Đừng ăn nữa, cho con ăn! Lần chừa cho con một chút còn chia cho một nửa đấy! Cho con!”

Tống T.ử Dục giật lấy miếng dưa hấu từ tay lão cha, tự ăn, thật ngọt! Ngon thật!

Tống Hạ ngay thằng nghịch t.ử sẽ giành ăn mà! Tức c.h.ế.t !

Nhiều nhi t.ử thật chẳng lợi ích gì, một đứa chuyện nghẹn họng c.h.ế.t, một đứa hễ động một cái là cướp đồ của , là nghịch tử!

Lúc , Tống Mặc Ly cũng bước , trong tay cầm một con rối gỗ nhỏ vẻ ngốc nghếch đáng yêu. Đây là thứ thấy phố, cảm thấy con rối mỉm trông giống cảm giác khi Chu Tư Tư .

“Đại ca, định tặng cho Chu cô nương !”

Tống T.ử Dục múc dưa hấu, tiện miệng .

Sau đó, ánh mắt “tử thần” của Tống Mặc Ly đến suýt sặc dưa hấu!

“Đại ca, khụ khụ khụ! Tiểu mộc tượng giống Chu cô nương!”

“Ý là tiểu mộc tượng đáng yêu giống Chu cô nương!”

“Ờ! Cái đó… Đại ca, việc đây!” Tống T.ử Dục càng giải thích càng tối, càng càng chột , đó dưa hấu cũng ăn nữa, sợ chạy chậm sẽ gặp xui xẻo!

“A Ly, Chu cô nương là ai? Tiểu Dục là thật giả? Con thực sự cô nương thích ?” Cốc Lan Nguyệt mặt mày hớn hở, Thiên ạ! Ông Trời phù hộ, nhi t.ử bà khai khiếu !

“Tiểu Dục chắc chắn linh tinh, cái bộ dạng lạnh như băng của nó, cô nương nhà thích khối băng lớn , nàng đừng mà hỏi bừa!” An Định Vương Tống Hạ vẫn ôm miếng dưa hấu tiểu nhi t.ử ăn dở tiếp tục ăn, miệng còn lảm nhảm.

“Không ai cũng mắt kém như nương !”

“Nương, con nghỉ đây!” Tống Mặc Ly mím môi với Cốc Lan Nguyệt, thèm liếc lão cha Tống Hạ một cái, dẫn Lăng Nhị xoay bỏ .

“Ừm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-126-cai-mieng-mach-leo-tong-tu-duc.html.]

“Cái thằng nhãi thối tha ý gì?” Tống Hạ lúc mới phản ứng , lập tức nhảy dựng lên Cốc Lan Nguyệt nghi hoặc hỏi!

“Ai da! Ta quả thật mắt kém! Mới trúng cái tên vô dụng như !”

“Chàng t.h.ả.m , cứ chờ Mẫu hậu chỉnh đốn ! Chàng xem, gây sự với nó gì!”

Cốc Lan Nguyệt hả hê xong, xoay tìm tiểu nhi tử, xem tiểu nhi t.ử nội tình, hỏi nó chắc chắn sẽ đúng!

Nào ngờ, đến nơi hụt, hỏi thăm mới tiểu nhi t.ử đại nhi t.ử đích dẫn , bà coi như hụt, chắc chắn nó bịt miệng !

Đây là chiêu trò cũ rích , dù hỏi thêm, tiểu nhi t.ử cũng , so với bà, tiểu nhi t.ử còn sợ đại ca nó hơn.

Cái Chu cô nương rốt cuộc là ai? Nếu thực sự thích đại nhi t.ử của bà, thì nàng cũng là một hảo hán!

Đại nhi t.ử của bà ngoại trừ mặt mày tuấn tú, dáng cao ráo, da dẻ trắng trẻo, tóc tai dày dặn, và tiền một chút , thì những cái khác chẳng cả!

Tính tình kém, cơ thể hư nhược, miệng lưỡi độc địa, tâm cơ nhiều đến mức như cái sàng thành tinh.

Thôi, nghĩ nữa, mỗi hoa đều hợp mắt mỗi thôi, con cháu tự phúc của con cháu!

“Nói !”

“Ta bộ tin tức về nàng, nếu dám giấu bớt một chữ, ngươi tự liệu mà !”

Gà Mái Leo Núi

Tống Mặc Ly lạnh lùng của , chờ đợi lời tiếp theo của y.

Tống T.ử Dục sắc mặt âm trầm của đại ca, thà chịu một nhát d.a.o còn hơn rụt đầu , dù cũng chẳng gì là thể .

Y kể hết chuyện thương cứu đây, chuyện uống thứ tiểu d.ư.ợ.c thủy thần bí , và cả chuyện sớm gặp Chu Tư Tư tại Tứ Thủy Trấn.

“Nói như , ngươi sớm quen Chu cô nương?” Tống Mặc Ly khẽ động chân mày.

“Không , , tuyệt đối ! Ta quen nàng, nhưng nàng quen . Tính theo lẽ thường, Chu cô nương là quen Đại ca !”

“Hơn nữa, khi gặp trong rừng, nàng thoáng qua nhận của !”

“Trước mặt , nàng luôn gọi là Tống đại ca, còn gọi là Tống tiểu , đó chính là sự khác biệt! Nàng dẫn về nhà dùng cơm, cũng là vì của !”

“Hơn nữa, nãi nãi của Chu cô nương của , nên đối với vô cùng nhiệt tình. Tất cả đều nhờ phúc của Đại ca !”

Tống T.ử Dục thấy sắc mặt đại ca dần dịu , trong lòng thỏa . Xem chỉ cần nhắc đến việc Chu Tư Tư đối xử với đại ca đặc biệt hơn, đại ca liền cảm thấy vui vẻ!

“Thứ tiểu d.ư.ợ.c thủy thần bí , Chu cô nương cũng là thấy sắp c.h.ế.t mới cho uống. Nàng vốn dĩ là chuẩn cho , vì mà lặn lội núi non, muôn vàn khổ sở tìm ở Đại Thanh Sơn!”

“Nếu thấy ruột của , nàng chẳng thèm cho uống, cứ để c.h.ế.t phứt !”

“Đại ca, cái mạng của sống là nhờ cả. Nhờ ơn , và cũng nhờ vị trí tầm thường trong lòng Chu cô nương, bằng c.h.ế.t từ lâu !”

“Thôi ! Lui !”

“Chuyện Chu cô nương cho ngươi uống thứ tiểu d.ư.ợ.c thủy thần bí , giữ kín trong bụng cho , rõ !”

“Dặn cả Linh Nhất cũng như !”

Tống Mặc Ly phất tay, Tống T.ử Dục lập tức rút lui!

Trời ơi! Sống sót ! Tống T.ử Dục hít sâu một . Y nhớ Chu cô nương thích bạc, liền vội vàng về phòng tìm ngân phiếu sai mang tới. Đây là cứu mạng y thêm một nữa!

“Linh Nhị, mang hai quả dưa hấu cung dâng Thái Hậu, bẩm với rằng phụ vương chọc giận đến mức ăn ngon miệng!”

“Lại đây, ghé tai đây, ngươi như thế !” Tống Mặc Ly vẫy tay với Linh Nhị.

Linh Nhị: ??? Vương gia quả là cách gây chuyện! Tự dưng yên lành chọc giận khác chi!

 

Loading...