NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 129: Kiều Gia Biết Thêm Một Tiểu Muội Muội ---

Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:01:25
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều phủ tại Kinh thành.

Nhận bồ câu đưa thư của Lão gia tử, Kiều Quán Kiệt mặt mày tái xanh, nắm chặt nắm đấm, đập mặt bàn khiến tiếng đông đông vang lên.

“Nàng xem, nàng xem, đứa nữ nhi mà nàng nuôi dạy đó, bảo để nó chạy lung tung, nàng chịu tin!”

“Giờ thì , suýt nữa bọn buôn bán tận chốn thâm sơn cùng cốc!”

“Giá cả thương lượng xong, còn là một lão già què chân, nàng xem ghê gớm đến mức nào! Nếu nhờ một nữ hiệp tay cứu giúp, nàng cứ chờ mà mù mắt !”

Kiều Quán Kiệt trực tiếp vỗ lá thư xuống mặt bàn, để phu nhân tự xem. Đứa nha đầu c.h.ế.t tiệt , đợi khi nó về, nhất định phạt nó cấm túc để nó suy nghĩ!

“Phu quân, đừng giận, Lão gia t.ử nhà cứ gió là mưa, chuyện bé tí tẹo cũng thể như thể trời sắp sập đến nơi !”

“Thiếp thấy! Chắc chắn là do Vũ nhi ở bên đó cản trở Lão gia t.ử vui chơi, vướng tay vướng chân !”

“Uống một chén sâm cho tiêu lửa giận! Chớ nên tự tức giận nữa.”

Phải rằng, hiểu rõ Kiều Văn Uyên nhất trong gia đình , là nhi t.ử nữ nhi, mà chính là tức phụ của ông, Thiệu Nghi Lăng.

Vị công điệt của nàng là giỏi đặt bẫy nhất, ngay cả khi cũng thể ép khác nhận vài , phóng đại sự thật, những chuyện huyền hoặc đến mức thể huyền hoặc hơn nữa. Chỉ lão Vương gia Võ An Vương mới thể trị tính nết ông.

“Dù nữa, khi về nàng cũng chuyện với Vũ nhi. Lòng hiểm ác, đừng dễ dàng tin lời kẻ khác!”

“Nó cũng còn nhỏ nữa, nếu dễ dụ như , lỡ thằng nhóc nhà nào đó dụ dỗ mất, nàng cũng chẳng nơi để !”

Là nữ nhi ruột của , thể đau lòng cho ? Kiều Quán Kiệt chỉ độc nhất một cô nữ nhi bảo bối , cả Kiều gia cũng chỉ một tiểu cô nương , thể quý giá cho !

“Vâng, , đợi nó trở về, nhất định sẽ dạy dỗ nó thật , để nó hiểu rõ sự hiểm ác đời !” Thiệu Nghi Lăng ôn tồn trấn an phu quân.

Hai là thanh mai trúc mã, hồi nhỏ hai nhà là hàng xóm, Thiệu Nghi Lăng còn lớn hơn Kiều Quán Kiệt hai tuổi, thuộc dạng tình yêu chị em.

Thiệu Nghi Lăng ban đầu là ngày nào cũng chơi đùa cùng hai cô nương nhà họ Kiều, nào ngờ Kiều Quán Kiệt thầm thương trộm nhớ. Chàng một mực theo đuổi, kiên trì bỏ, lúc thì dùng khổ nhục kế, lúc thì nũng đáng yêu, mới thể rước vị đại tỷ tỷ dịu dàng về.

Tình cảm của hai cũng vô cùng , thất thông phòng nha đầu nào, chủ yếu là vì Kiều Quán Kiệt , cũng dám. Nếu dám tơ tưởng đến những chuyện phong lưu , thì đầu tiên chính là cha sẽ đ.á.n.h bay đầu , căn bản còn đến lượt Thiệu Nghi Lăng tay.

Hai đang lúc tình ý , kết quả là ngày hôm đó liên tục nhận bốn phong thư truyền bằng bồ câu, lúc mới bắt đầu hoảng loạn!

Gà Mái Leo Núi

Phong thứ hai vẫn là của Lão gia t.ử Kiều Văn Uyên, rằng Tứ Thủy Trấn du sơn ngoạn thủy, giọng điệu bình thản, hai cũng để tâm!

Phong thứ hai là của Kiều Vũ Dật, là để báo cho cha , rằng ông nội nhận một nữ nhi nuôi còn nhỏ tuổi hơn cả , bảo cha nương hãy bình tĩnh! Tiểu cô cô , phẩm hạnh , võ công , đầu óc , ba la ba la, đoạn lược bỏ năm trăm chữ!!

Phong thứ ba là thư tố cáo của Kiều Vũ Thần, rằng Lão gia t.ử cướp ân nhân cứu mạng của nàng là Tư Tư, nhất quyết nhận nữ nhi nuôi, nhưng cô nương hình như chịu, đó ông nội còn dùng cả uy h.i.ế.p lẫn dụ dỗ, dốc hết cả vốn liếng cho xem, ba la ba la, đoạn lược bỏ một ngàn chữ!

Phong thứ tư là của Lão gia tử, rằng theo tiểu nữ nhi về nhà, đào thứ gọi là Quỷ Lan, đợi tìm thấy sẽ trực tiếp về kinh thành. Tiện thể còn thông báo cho vợ chồng Kiều Quán Kiệt , rằng hai đứa tôn nhi tôn nữ ông đuổi về , về đến nhà nghiêm trị hai đứa bất hiếu vướng chân vướng tay , đây là phương pháp nghiêm trị, đoạn lược bỏ một vạn chữ!

Kiều Quán Kiệt thấy lão cha gần như cả Thập đại Khốc hình, dù là kẻ sát nhân cuồng loạn cũng đến mức chứ, dù cũng là cháu ruột, thật sự chịu thua!

“Thiếp hiếu kỳ rốt cuộc là tiểu cô nương như thế nào thể lọt mắt xanh của Lão gia tử, xem chắc chắn là một cô nương thông tuệ!”

“Nàng xem lời khen của nhi t.ử thì rõ , mà Dật nhi còn khen ngợi, nhất định tầm thường!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-129-kieu-gia-biet-them-mot-tieu-muoi-muoi.html.]

Thiệu Nghi Lăng thì nghĩ thoáng hơn, chỉ cần Lão gia t.ử vui là , vị công điệt của nàng bụng hề ít, tuyệt đối chuyện lừa gạt, ông lừa gạt khác lắm .

Phải rằng, cả kinh thành , thể dùng tâm cơ đấu với Lão gia t.ử nhà nàng, e rằng chỉ đại công t.ử Tống Mặc Ly của An Định Vương phủ mà thôi.

Đôi khi nàng còn nghĩ, nếu hai , một già một trẻ mà gặp thì sẽ là cảnh tượng gì, hình ảnh đó chắc chắn là vô cùng đặc sắc!

“Ta cũng gặp vị kết nghĩa . Nàng xem Vũ nhi về chiêu thức đối phó với bọn buôn , quả quyết dũng cảm, tay nhanh, ác, chuẩn xác, nhất định là một hài t.ử trầm !”

“Đợi các con trở về chúng sẽ hỏi han cặn kẽ hơn!”

Bên , hai vợ chồng bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ của Chu Tư Tư, và bàn tính xem tiếp đãi vị nhỏ như thế nào, ý bài xích. Chủ yếu là vì cả hai đều cổ hủ, và cực kỳ chú trọng đến hiếu đạo, Lão gia t.ử lớn tuổi, chỉ cần ông vui vẻ, gì họ cũng đều ủng hộ!

Bên , Chu Tư Tư và Kiều Văn Uyên đến Tứ Thủy Trấn, đang dùng bữa tại Tùng Hạc Tửu Lâu.

Khương Bình từ sự kinh ngạc ban đầu, đến nay tê liệt, triệt để chịu phục.

Y chỉ thắc mắc, một già một trẻ hề liên quan gì đến như thế, trở thành cha con nhỉ?

“Lão cha, lát nữa khi chúng về, đừng vội xuống xe, về để dọn đường với nãi nãi !”

“Dù tuổi tác của còn lớn hơn nãi nãi vài tuổi, thêm một đứa nhi t.ử lớn như nữa, nãi nãi sợ là sẽ kinh sợ mất!”

Chu Tư Tư dám tưởng tượng cảnh tượng đó, nãi nãi nàng thật sự thể cầm rìu c.h.é.m nàng , đuổi theo lão đầu Kiều chạy hai dặm đường mất!

“Không phiền phức đến thế ! Cứ tính vai vế riêng ! Con gọi là cha, gọi nàng tử, nàng gọi là đại ca!” Kiều Văn Uyên vô tư phất tay .

Chu Tư Tư chợt nhớ đến một câu thoại trong phim, ngươi gọi là cha, gọi ngươi là ! Cái gì loạn thất bát tao thế ! Đau cả đầu!

“Dù cũng , bằng , sẽ dẫn sờ m.ô.n.g hổ nữa !” Chu Tư Tư trừng mắt!

“Được , lời con, !” Kiều Văn Uyên sờ sờ cổ, đường c.h.é.m ba , dám lề mề là thủ đao hầu hạ, sợ !

Ba chiếc xe ngựa của Kiều gia , bồ câu đưa thư của Khương Bình bay thẳng tới chỗ Tống Mặc Ly. Y báo ngay cái tin động trời cho chủ t.ử của !

Thanh Sơn Thôn đột nhiên xuất hiện ba chiếc xe ngựa sang trọng, dân làng đều kinh động, lớn trẻ con đều chạy xem.

“Mau xem, là Chu Tư Tư!”

“Trời ơi! Nó phát tài !”

“Mau mau theo xem, trong xe ngựa chắc chắn là quý nhân đấy!”

Một đám đông ồn ào chạy theo xe ngựa. Trên đường , Chu Tư Tư ấn đầu Kiều Văn Uyên xuống bao nhiêu , dặn ông bớt thò đầu ngoài, nhưng ông cứ chịu . Mãi đến khi sắp thôn, lão đầu mới chịu ngoan ngoãn!

Những lanh lợi thấy Chu Tư Tư thì chạy báo cho Chu Bà Tử.

“Ôi tôn nữ của nãi, nãi nhớ con c.h.ế.t, nhớ đến mức cơm nước màng luôn! Huhu!”

Chu Bà T.ử nhận tin chờ sẵn ở cổng lớn, thấy Chu Tư Tư nhảy xuống xe ngựa, liền nhào tới, ôm nàng một cái thật lớn.

Chu Kim Hoa: ??? Cơm nước màng? Trưa nay cả chậu thịt kho tàu chui bụng ai !

 

Loading...