NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 135: Nửa đêm lên núi trồng nhân sâm, định bụng tặng Kiều lão đầu một bất ngờ ---

Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:01:31
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tư Tư phi tốc xuyên qua Đại Thanh Sơn. Thị lực hiện tại của nàng cũng đạt đến một tầm cao từng , tất nhiên vẫn đến cảnh giới thấu thị, điều đó thực sự quá khoa trương, nhưng đủ để nàng trong đêm.

Dựa trí nhớ kinh , Chu Tư Tư đến bên cạnh vách đá mà đây nàng phát hiện Quỷ Lan, lập tức bắt đầu tìm kiếm diện rộng.

Khi Quỷ Lan nở hoa, hương thơm của nó quyến rũ. Chỉ cần một cây Quỷ Lan nở hoa, trong phạm vi mười mét xung quanh đều thể ngửi thấy mùi hương.

Rất nhanh, nàng tìm thấy cây Quỷ Lan mà thấy đây một cây tùng già c.h.ế.t. Hoa màu trắng bạc ánh trăng đặc biệt nổi bật, cộng thêm hình dạng cánh hoa kỳ lạ, Chu Tư Tư nhận ngay lập tức.

Một đóa Quỷ Lan nở rộ , tỏa hương thơm mê hoặc. Chu Tư Tư cẩn thận tìm kiếm cây thứ hai gần đó. Loại lan là thực vật ký sinh, hầu hết mọc vỏ cây lớn mục nát, sức bám rễ thể xem thường.

Hơn nữa, rễ cây đều mang theo rễ khí, chỉ cần tìm thấy cây đầu tiên, theo rễ khí thì hầu hết gần đó sẽ xuất hiện cây thứ hai, thứ ba.

Điều đối với Chu Tư Tư mà thì hề khó khăn chút nào, chỉ cần phát hiện vị trí rễ khí, tưới Linh Tuyền Thủy , thì mấy cây chẳng .

Lần lượt, Chu Tư Tư theo rễ khí tìm hai cây Quỷ Lan nhỏ. Thứ lá, chỉ dựng thẳng một mầm cây nhỏ như chiếc ăng-ten.

Bắt tay !

Chu Tư Tư từ từ nhỏ Linh Tuyền Thủy lên mầm cây. Mầm cây lớn nhanh với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, mọc nụ hoa. Đến mức độ là đủ , cần nở hoa. Đến lúc đó đào mang đến kinh thành, nụ hoa còn hấp dẫn hơn cả hoa nở, thời gian nở cũng sẽ lâu hơn.

Gà Mái Leo Núi

Bận rộn nửa canh giờ, Chu Tư Tư tổng cộng dùng Linh Tuyền Thủy tưới mười cây Quỷ Lan mang theo nụ hoa.

Nghĩ rằng Kiều Văn Uyên dù cũng về kinh thành, nhận lão già lão cha, thì nhà của cũng là nhà của nàng. Mang theo chút quà về cho mỗi cũng là điều hợp tình hợp lý.

Kiều Văn Uyên đối xử với gia đình nàng , cũng tặng lễ vật hậu hĩnh, nàng cũng nên đáp lễ bằng một món quà tương xứng.

Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Tư Tư quyết định trồng nhân sâm. Nhân sâm ngàn năm, mỗi ca ca, tẩu tử, tỷ tỷ, tỷ phu một củ.

Tìm vài chỗ hẻo lánh kín đáo, Chu Tư Tư trồng bảy củ nhân sâm xuống, mỗi củ đều dùng Linh Tuyền Thủy tưới cho to bằng cánh tay trẻ con, nàng mới lòng thu tay .

Vừa lòng thành quả lao động của , Chu Tư Tư mới vỗ tay chuẩn rời khỏi đây, đợi sáng mai dẫn Kiều Văn Uyên đến sẽ tặng cho một bất ngờ thật lớn.

Đã lâu gặp hai con hổ, quả thực chút nhớ nhung. Nàng bay đến điểm hẹn với hai con hổ, quen thuộc huýt sáo. Linh Tuyền Thủy cũng đựng đầy một chậu, chỉ chờ hai con hổ lộ diện.

Con Đại Hoa đang ngủ thấy tiếng huýt sáo quen thuộc, mắt hổ lập tức tròn xoe, màng đến vợ nữa, vài ba bước xông đến mặt Chu Tư Tư.

“Ây, chỉ ngươi thôi? Vợ ngươi ?”

Chu Tư Tư thấy chỉ Đại Hoa, còn nghi ngờ phía nó.

Đại Hoa: Hỏng bét, quên mất vợ !

Lúc Mị Mị mới lảo đảo bước tới, điều khiến Chu Tư Tư ngạc nhiên hơn là phía nó còn ba chú hổ con tròn vo, từng con một đáng yêu mở to đôi mắt hổ tròn xoe, bối rối Chu Tư Tư.

Nhìn những chú hổ con còn lắc lư, Chu Tư Tư cảm thấy tâm can tan chảy. Chúng thực sự quá đáng yêu, ai mà một tiểu hổ nhi đầu to màu vàng kim chứ?

“A! Mị Mị, ngươi đẻ ?”

“Trời ơi! Đáng yêu quá mất!” Chu Tư Tư mừng rỡ chạy nhanh đến, ôm lấy cái đầu lớn của Mị Mị mà xoa xoa.

Đại Hoa hổ cúi đầu. Nó chỉ lo chạy đến gặp nữ ma đầu, quên mất vợ con vẫn còn đang ngủ. Lần về nhà chắc chắn sẽ vợ tát cho mấy cái!

Mị Mị với vẻ mặt hưởng thụ Chu Tư Tư vuốt ve bộ lông, hạnh phúc phát tiếng gừ gừ.

“Mau, ngươi mới sinh con xong, uống nhiều chút!” Chu Tư Tư trực tiếp đưa Linh Tuyền Thủy đến mặt Mị Mị, thúc giục nó uống nhiều Linh Tuyền Thủy, như thể hồi phục hơn.

“Mị Mị, thể ôm con của ngươi một chút ?” Mắt Chu Tư Tư dán chặt ba chú hổ con đáng yêu, nhưng ôm con thì vẫn sự đồng ý của lớn, đây là phép lịch sự, chủ yếu cũng sợ mấy chú hổ con sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-135-nua-dem-len-nui-trong-nhan-sam-dinh-bung-tang-kieu-lao-dau-mot-bat-ngo.html.]

Mị Mị hiểu ý , lập tức dùng móng vuốt đẩy một chú hổ con về phía nàng, ý là đồng ý.

Chu Tư Tư lập tức ôm chú hổ con đáng yêu tay. Vẻ mặt bối rối của hổ con quả thực đáng yêu c.h.ế.t.

“Hì hì, tiểu bảo bối, là dì của ngươi , ngươi ngoan, lời !”

“Nghe lời , mới thể chạy nhanh hơn khác, bay cao hơn khác.”

“Nghe lời , đừng để thương, mau chóng lớn lên, mới thể bảo vệ !”

[Hổ con mặt đầy vẻ ngơ ngác, bối rối. Con hát thế? Mẹ ơi cứu con!

Ba chú hổ con đều Chu Tư Tư ôm lòng vuốt ve đến nỗi lật ngửa bụng. Nhìn bộ dạng đáng yêu của hổ con ngửa đất bò dậy , Chu Tư Tư đến nỗi nước mắt sắp trào .

Thấy hai con hổ lớn uống hết Linh Tuyền Thủy, Chu Tư Tư đựng thêm nửa chậu, cho ba chú hổ con uống.

Ban đầu hổ con còn đây là cái gì, chút kháng cự, Chu Tư Tư ấn đầu cho uống một ngụm xong thì dứt , uống đến nỗi bụng tròn vo.

“Đại Hoa, Mị Mị, ngày mai sẽ đưa một lão già lên núi, đến lúc đó hai ngươi đừng dọa sợ nhé!”

Chu Tư Tư vỗ đầu hai con hổ lớn dặn dò, chủ yếu là sợ hai con hổ chịu nổi sự phấn khích của Kiều Văn Uyên khi thấy hổ.

Hai con hổ chớp chớp mắt gật đầu. Đã là mà nữ ma đầu mang đến, chắc chắn là cận của nàng, đương nhiên đối đãi lịch sự. Nếu dọa sợ , nữ ma đầu dùng sấm sét c.h.é.m chúng nó vài nhát, thì bọn chúng thực sự chịu nổi.

Sau khi vuốt ve hổ con một lúc nữa, Chu Tư Tư mới hài lòng xuống núi.

Vẫn là vòng qua trèo phòng bằng cửa sổ . Tính toán thời gian chắc hai giờ sáng, Chu Tư Tư lúc mới lên giường hài lòng tìm Chu Công chơi cờ.

Khi tia nắng đầu tiên của buổi sáng nhẹ nhàng rắc xuống thôn làng, Kiều Văn Uyên dậy sớm. Nghe thấy tiếng gà gáy và tiếng chim hót xung quanh, mở cửa phòng. Đại Vượng và Tiểu Vượng bận rộn trong sân.

Quét dọn thì quét dọn, giặt giũ thì giặt giũ, trong bếp Hàn Nguyệt Nương cũng bắt đầu đun nước nấu bữa sáng.

“Ba đứa các ngươi định gì?” Kiều Văn Uyên ba đứa nhỏ ăn mặc gọn gàng nhanh nhẹn trong sân đang những động tác mà hiểu, duỗi tay nâng chân, tò mò.

“Kiều gia gia, chúng đang chạy bộ buổi sáng, ?” Chu Vân An chớp chớp mắt lịch sự hỏi.

“Chạy bộ buổi sáng? Đây cũng là do đại tỷ các ngươi yêu cầu ?”

“Vâng, đại tỷ , thể chất khỏe mạnh mới thể sách hơn. Lúc chạy bộ buổi sáng cũng thể chạy nhẩm trong đầu, đầu óc buổi sáng tương đối tỉnh táo.”

Chu Vân An líu lo giải thích, động tác tay chân vẫn hề chậm trễ!

“Sao nàng tự chạy? Xì! là một con sâu lười!” Kiều Văn Uyên liếc cánh cửa phòng đóng kín lén lút bĩu môi!

“Đại tỷ đang dưỡng tinh thần, hiểu !” Chu Vân An đồng tình trợn trắng mắt. Phải rằng nếu đại tỷ nó chạy, bọn chúng còn chẳng thấy bóng dáng .

“Xì! Chỉ lừa trẻ con!” Kiều Văn Uyên hiểu, ba đứa nhỏ đều là những kẻ cuồng tỷ tỷ, chỉ cần là những gì nha đầu Chu Tư Tư , bọn chúng đều vô điều kiện phục tùng, ngay cả khi nàng mặt trời mọc ở phía Tây, bọn chúng cũng cảm thấy là đúng, thậm chí còn thể đưa vài ví dụ để chứng minh.

“Vậy Kiều gia gia, chạy ? Nếu chạy chẳng là một con sâu lười to đùng !” Chu Cẩm Trình liếc ông lão râu trắng .

“Ê! Ngươi, tiểu hài t.ử , lão già đây gân cốt rã rời , nếu chạy nữa chắc tan thành từng mảnh. Ta tham gia , các ngươi mau chạy !” Kiều Văn Uyên lập tức lắc đầu từ chối.

“Đại tỷ , giải thích chính là che đậy, che đậy chính là sự thật! Người chính là sâu lười to đùng!” Chu Cẩm Trình chớp mắt ông, giọng điệu tinh nghịch, xong liền theo hai Chu Niệm An chạy khỏi viện.

Kiều Văn Uyên tức đến mức râu cũng dựng ngược lên. Tiểu hài t.ử ăn thật chọc tức khác, chỉ là vì lớn tuổi , nếu nhất định cũng sẽ chạy, hừ!

 

Loading...