NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 190: Người Một Nhà Thì Đã Sao, Người Một Nhà Cũng Xuống Cho Ta ---

Cập nhật lúc: 2025-12-10 23:53:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ai dám ngươi vô dụng?"

"Tiểu lão , ngươi , mỗi đều sở trường, ví dụ như ngươi sinh là hoàng tử, đầu t.h.a.i hơn khác, đây chẳng là sở trường của ngươi ?"

"Hơn nữa, ngươi cũng tướng mạo tệ chứ? Điều trong việc tìm vợ, cũng là ưu điểm của ngươi. Dù cũng xem mặt mà, nếu ngươi mà lớn lên méo mó xí, dù ngươi ưu tú đến , các cô nương ngươi một cái cũng run rẩy, ngươi xem tác dụng gì?"

"Lùi một vạn bước mà , ngươi võ công , văn hóa cũng xong, nhưng chẳng cũng dựa bầu nhiệt huyết của mà một một ngựa đến đây tìm bảo tàng ? Điều chứng tỏ lòng dũng cảm của ngươi mạnh hơn mấy ca ca khác, đây chẳng là một ưu điểm ? Ta đúng !"

Chu Tư Tư hóa thành đại tỷ tỷ tri kỷ, quả thực sắp lừa Hách Liên Thần đến mức khập khiễng, ánh mắt Chu Tư Tư của y sáng rực rỡ đến nỗi thể so sánh với cú mèo.

Mấy khác đều mang vẻ mặt khó nên lời, thật là một dám , một dám tin!

Ở cách xa ngàn dặm, tại nước Lương Hạ tức giận đến mức c.h.é.m .

Hách Liên Tranh gần như c.ắ.n nát răng hàm, của y quả thực quá gan to, dám đ.á.n.h cắp Tàng Bảo Đồ, bên chỉ mang theo một tên đầu đất U Dạ, tùy tiện dẫn theo vài thị vệ dám chạy đến biên giới Đại Vũ tìm bảo tàng.

Phải rằng, những năm gần đây dã tâm của Phụ hoàng dần lớn mạnh sức mạnh của t.h.u.ố.c nổ, hiện tại quan hệ giữa hai nước vốn căng thẳng, dám lén chạy , nếu bắt, y ăn với Mẫu phi.

"Khải bẩm Nhị hoàng tử, tin tức về Tứ hoàng t.ử !"

Một thị vệ mặc áo giáp, tay nâng một phong thư bước cửa, cung kính dâng lên.

Hách Liên Tranh mở xem, mặt mày xanh lét, khí áp y lập tức giảm xuống mấy độ, các thị vệ và thị nữ xung quanh đều cúi đầu dám phát bất kỳ âm thanh nào, sợ châm ngòi cơn giận của vị chủ t.ử , đầu của họ sẽ dời nhà.

"U Huyền, chuẩn một chút, trời sáng sẽ cung yết kiến Mẫu phi!"

Hách Liên Tranh nắm chặt lá thư trong tay vò nát, chỉ gây chuyện thị phi, nào cũng lau dọn bãi chiến trường cho y, đến bao giờ mới hết!

Khi tia nắng đầu tiên xuyên qua lớp sương mù mỏng, nhẹ nhàng rải xuống khu rừng xanh tươi, bộ thế giới dường như đang từ từ tỉnh giấc trong ánh sáng dịu dàng .

"Xuống , đừng trừng hai con mắt to nữa, vô ích thôi! Nhanh lên, đừng ép đá ngươi xuống!"

Chu Tư Tư lúc trông như một tên ác bá, tay cầm một cây gậy gỗ nhặt từ , đó còn gai nhọn, đang trừng mắt ba Hách Liên Thần chủ tớ.

Hách Liên Thần kinh ngạc đến ngây , tối qua còn là dáng vẻ đại tỷ tỷ tri kỷ, mà sáng sớm nay đổi mặt , khiến y ấm ức đến mức khóe miệng giật giật.

"Độc ba ngươi cũng giải, bữa sáng cũng cho các ngươi ăn, còn thế nào nữa? Bảo các ngươi xuống chứ là bảo các ngươi chịu c.h.ế.t, thật là, bộ tịch cho ai xem!"

"Không đây là bảo tàng của nước Lương Hạ các ngươi ? Nói chừng bên trong chính là tổ tông các ngươi, thấy hậu duệ nhà đến, chắc chắn sẽ nương tay thôi, đếm 1, 2, 3, xuống là sẽ đá đấy!"

Tống Lạc Y và Bạch Uyển Nguyệt , cùng nháy mắt đưa tình, lắm, chẳng trách Tư Tư nhất định giải độc cho ba , là để bọn họ tiên phong mở đường.

cũng giải , chỉ là hạ một loại độc khác, khiến bọn họ thể cử động, nhưng vẫn thể sử dụng võ công.

U Dạ cam chịu phận, dẫn đầu nhảy xuống. C.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi, dù cũng hơn là c.h.ế.t tay nữ ma đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-190-nguoi-mot-nha-thi-da-sao-nguoi-mot-nha-cung-xuong-cho-ta.html.]

Lương Minh cũng theo xuống, Hách Liên Thần thấy hai đều xuống, nếu y còn chần chừ thêm chút nữa, nữ ma đầu thật sự thể tay với y, cũng ngoan ngoãn theo xuống hang.

"Tư Tư nha đầu, chiêu của lợi hại quá! Ha ha ha! Cứ thế thì chúng đỡ tự mạo hiểm ." Tống Quan hớn hở chạy tới tủm tỉm bắt đầu khoe khoang.

"Ngươi cũng xuống ! Nhanh lên!" Chu Tư Tư bực bội , còn tiện thể dương dương cây gậy trong tay. Tên chỉ gây rối, chẳng bản lĩnh gì, mau xuống đó , bớt ở bên ngoài chướng mắt.

"Phụt!" Tống Lăng Vân nhịn , bật thành tiếng.

Chu Tư Tư đúng là một nhân vật thú vị, nàng là công kích phân biệt đối tượng, bất kể là hoàng t.ử vương gia, đều dùng gậy mà tiếp đón.

"Ai dà, nha đầu , chúng một nhà mà!" Tống Quan tức đến nhảy dựng, một nhà mà nha đầu cũng cái bộ dạng c.h.ế.t tiệt đó!

"Bớt lời vô ích, một là ngươi xuống, hai là ngươi ở canh giữ cửa hang, ngươi chọn một !"

Tống Quan á khẩu, con hổ đang bên cửa hang. Con hổ xuống, nếu xuống, chắc chắn sẽ ở cùng với hổ. Nhìn cánh tay mảnh khảnh và đôi chân gầy guộc của , còn đủ cho hổ nhét kẽ răng, thôi , xuống còn thể giữ cái mạng nhỏ.

Thế là cũng ngoan ngoãn chui xuống hang, nghĩ bụng dù phía còn ba nữa, nếu thật sự nguy hiểm thì cứ tiện tay kéo một chắn cho !

"Bạch tỷ, Vân tỷ, Lạc Y tỷ, ba xuống , sẽ theo ngay."

"Linh Tứ, Linh Bát, hai ngươi cũng xuống , nhớ mang theo công cụ xuống."

"Tống đại ca, Linh Nhị, hai đừng xuống nữa, ở phía canh chừng. Linh Nhị, ngươi nhớ bảo vệ Tống đại ca."

"Đại Hoa, ngươi phụ trách tuần tra, nếu nguy hiểm thì ngươi chạy , ?"

Chu Tư Tư xong cũng cho Tống Mặc Ly thời gian phản ứng, trực tiếp nhảy xuống hang, những khác cũng theo xuống.

"Các ngươi cẩn thận đó!" Tống Mặc Ly bước nhanh đến cửa hang hô to một tiếng, tâm trạng học võ công của lúc đạt đến đỉnh điểm, nếu cũng võ công thì chẳng thể cùng xuống .

"Bớt lời vô ích, ngoan ngoãn ở đó chờ chúng lên!"

Giọng lớn của Chu Tư Tư vọng lên từ hang, sự bồn chồn trong lòng Tống Mặc Ly lập tức xoa dịu, khóe miệng y bất giác cong lên, chỉ cần Chu Tư Tư đang quan tâm là đủ .

Gà Mái Leo Núi

Linh Nhị thấy chủ t.ử nhà đổi sắc mặt liên tục, lúc thì buồn bã, lúc thì vui vẻ, chậc chậc chậc, đúng là thấy ma .

Đại Hoa cũng chẳng quản nhiều, trực tiếp ườn bên cạnh cửa hang nhắm mắt ngủ bù. Dù lời dặn dò của Chu Tư Tư , nguy hiểm thì nó sẽ chạy , tuyệt đối sẽ quản hai nhân loại .

"Chủ tử, chúng qua bên !" Linh Nhị con hổ đang nhắm mắt lì, trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi.

Có Chu Tư Tư ở đây thì , con hổ chắc chắn sẽ tấn công bọn họ, nhưng Chu Tư Tư ở đây thì khó mà , vẫn là nên tránh xa một chút, ít nhất sẽ an hơn.

Tống Mặc Ly cũng con hổ đang ngủ, gật đầu, ý nghĩ của cũng khác Linh Nhị là bao, dù đây cũng là hổ, chứ mèo, chọc nổi, quả thực chọc nổi.

Thế là hai chủ tớ hiểu chuyện, một cây tùng lớn cách con hổ năm trượng, kiên nhẫn chờ đợi các nàng bình an trở về.

 

Loading...