NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 193: Nguyên liệu cao cấp, thường chỉ cần cách nấu đơn giản nhất ---

Cập nhật lúc: 2025-12-10 23:53:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hề nghi ngờ gì, cả đoàn vô cùng thuận lợi tới đại bình đài.

Bạch Uyển Nguyệt cẩn thận thu tiểu hồng oa . Tống Quan thấy mà vô cùng thèm thuồng, cũng một con vật nhỏ như .

Ba Lương Hạ Quốc giờ phút cũng vô cùng may mắn vì gặp đội . Nếu , dù cho Lương Hạ Quốc bọn họ tìm cái địa động , e rằng ngay ở cửa ải đầu tiên c.h.ế.t sạch, căn bản thể tới đại bình đài hiện tại.

Chưa mấy bước, một cánh cổng đá khổng lồ chắn mặt đoàn . Xem phía cánh cổng đá chính là bảo tàng của Hoàng thất Lương Hạ.

"Tư Tư , cần dùng t.h.u.ố.c nổ phá cửa ? Bên còn ít t.h.u.ố.c nổ đây!"

Tống Lạc Y chút sốt ruột. Đến tận cửa , nếu nữa thật sự sẽ khiến nàng phát điên mất.

"Khoan , đừng vội. Cứ kiểm tra một chút tính!"

"Vạn nhất nếu sập, chúng đều chạy thoát ." Chu Tư Tư chỉ đỉnh cổng đá .

Tống Lạc Y lúc mới nhận cánh cổng đá giống như một cây trụ cột, kẹt cứng giữa bình đài và đỉnh đá. Nếu cánh cửa bọn họ sập, chắc chắn bộ nơi sẽ đổ sụp, khi đó bọn họ một ai chạy thoát , đều sẽ chôn vùi tại đây.

"Là quá nóng vội . Ngươi , theo ngươi!" Tống Lạc Y chút ngại ngùng, ngờ tuổi tác của lớn hơn Chu Tư Tư, mà cẩn thận bằng nha đầu .

"Mọi cùng thương lượng . Ba kẻ kém cỏi cũng hơn một Gia Cát Lượng. Nếu tiễn thuật cao siêu của Lạc Y tỷ, chúng thể thuận lợi qua như ."

Chu Tư Tư thấy vẻ mặt buồn bã của Tống Lạc Y, lập tức lên tiếng an ủi.

"Phải đó! Người nào cũng sở trường riêng, ngươi sở đoản của , cần quá bận tâm. Ngươi xem, chú thúc đây từng bận tâm chuyện khác suy nghĩ chu hơn , khác ưu tú hơn . Đó gọi là khoáng đạt!"

Tống Quan hì hì bước tới, kết quả là mở miệng, Tống Lạc Y bóp cổ vị tiểu đường thúc của .

"Cái của ngươi gọi là khoáng đạt, gọi là mặt dày, gọi là heo c.h.ế.t sợ nước sôi!"

"Y Y nhỏ của chúng sẽ giống ngươi , nàng ưu tú hơn ngươi mười vạn tám ngàn dặm!"

"Đi, chúng kiểm tra xem gần đây còn cơ quan nào . Đừng ai thèm để ý đến tên ngốc nghếch !" Bạch Uyển Nguyệt ôm Chu Tư Tư và Tống Lạc Y mỗi một tay bước , thèm để một ánh mắt nào cho Tống Quan.

Chu Tư Tư tặng Bạch Uyển Nguyệt một ánh mắt tán thưởng. Vị tỷ tỷ quả thật xuất sắc! Quá hiểu chuyện.

Gà Mái Leo Núi

Bạch Uyển Nguyệt cũng đắc ý đáp Chu Tư Tư bằng một ánh mắt tinh nghịch: "Xem , xem , đội thì tan rã hết!"

Tống Quan: ??? Ngươi vẻ hả hê lắm hả. Ai là heo c.h.ế.t sợ nước sôi chứ? Ánh mắt kiểu gì ! Không thấy đang an ủi tôn nữ !

Mấy bắt đầu tìm kiếm theo kiểu rà soát từng tấc đất. Ngay cả ba Lương Hạ Quốc cũng bắt đầu tìm kiếm, chỉ là Hách Liên Thần dám động tay lung tung nữa.

"Trên cổng đá chữ gì ? Hình như chữ của Lương Hạ Quốc chúng ?"

Hách Liên Thần cúi đầu những ký tự khắc hai bên cổng đá. Y cũng hiểu đó cái gì. Chẳng đây là bảo tàng của Hoàng thất Lương Hạ ? Sao những chữ y nhận một chữ nào?

"Cái mà cũng hiểu ? Trên đây là: Kẻ trộm mộ c.h.ế.t!" Tống Quan từ phía lạnh lùng thốt một câu.

Bạch Uyển Nguyệt bĩu môi. Chẳng câu là nàng đó ? Tên , dùng luôn hả? Thật là cạn lời!

" lời ngươi chỉ bốn chữ, tới mười lăm ký tự cơ mà?" Hách Liên Thần kẻ ngốc, dĩ nhiên hiểu rõ những gì đây chắc chắn lời Tống Quan .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-193-nguyen-lieu-cao-cap-thuong-chi-can-cach-nau-don-gian-nhat.html.]

"Hây! Ta tên tiểu t.ử ngươi cái gì! Ngươi xem, nếu ngươi c.h.ế.t , đồ tùy táng là vàng bạc, đang yên , đào ngươi lên, ngươi vài chữ lên cửa mộ để dọa dẫm những kẻ đào mồ nhà ngươi ?"

"Chẳng lẽ ngươi : 'Hoan nghênh quang lâm, khách quan mời ' hả? Ngốc c.h.ế.t ngươi !"

Tống Quan xong liền chạy. Mẹ kiếp, tên tiểu t.ử dễ lừa, suýt chút nữa lộ tẩy, vì cũng đó cái gì!

Hách Liên Thần gật đầu vẻ suy tư. Xem đợi khi nào c.h.ế.t, nhiều hơn một chút, nếu sẽ dọa những kẻ trộm mộ !

"Chu tiểu thư, cô xem cái là cái gì?"

Giọng của Linh Tứ cắt ngang hành động của những khác, đó tất cả liền đổ xô về hướng phát âm thanh.

Linh Tứ đang xổm cách cổng đá bên trái xa. Chu Tư Tư tới liền thấy chân Linh Tứ một cơ quan hình bát quái nhô lên, xung quanh đất đá che phủ, nếu tìm kỹ căn bản sẽ thấy.

"Đây chẳng lẽ là công tắc mở cửa lớn?" Tống Lạc Y nghi vấn.

"Cứ ấn một cái là ngay thôi?" Tống Quan xong định đưa tay ấn cái công tắc nhô lên .

"Ngươi chờ , đừng vội! Vạn nhất độc thì !" Bạch Uyển Nguyệt lập tức đưa tay cản tay Tống Quan. Sau đó, khi nàng xổm xuống thì chân tê, kịp thu lực, liền ấn thẳng tay Tống Quan.

"Ngươi gì mà ấn tay ! Ngươi xem!" Tống Quan kịp rút tay về, Bạch Uyển Nguyệt ấn thẳng mu bàn tay , khiến tay ấn lên cơ quan hình bát quái nhô .

Nguyên liệu cao cấp, thường chỉ cần cách nấu đơn giản nhất. Trời ạ, cơ quan phức tạp như e rằng cũng chỉ mang một ý nghĩa, những độc, mà cánh cửa còn mở !

Mọi chỉ thấy âm thanh "khặc khặc khặc", cửa đá tự động mở !

Đón lấy họ là một trận bụi mù khiến thể mở mắt thổi đến. May mắn , đoàn họ ở phía bên, bụi cay mắt, ai nấy đều vội vàng bịt kín khẩu mũi, chờ bụi bặm dần dần lắng xuống.

Ước chừng đến một khắc, luồng bụi mù mới từ từ tan biến.

"Đi thôi! Bụi tan !"

Tống Quan hưng phấn vỗ tay kêu lên, định dẫn đầu chạy về phía cửa đá, Tống Lăng Vân nhanh như chớp tóm lấy gáy cổ kéo trở .

"Ây ây ây, chuyện gì ?"

Chu Tư Tư động tác hiệu im lặng, Tống Quan lập tức dám phát ngôn, vội vàng bịt miệng , những khác cũng nín thở.

Bởi vì họ trông thấy một con Hắc Xà khổng lồ vô song đang từ từ trườn khỏi cửa đá, tựa như bóng ảnh U Minh uốn lượn thoát khỏi vực sâu thẳm. Thân thể nó vô cùng đồ sộ, vảy lấp lánh hắc quang thăm thẳm.

Đôi mắt nó sâu hun hút và lãnh đạm, phát thứ ánh sáng đỏ rực, toát lên uy nghiêm cùng sức mạnh phi thường.

Cùng với sự di chuyển từ tốn của nó, gian xung quanh dường như vì thế mà rung chuyển. Mỗi nó thè lưỡi, đều kèm tiếng rít gào trầm thấp chấn động, khiến đoàn c.h.ế.t lặng.

Đây còn gọi là rắn , rõ ràng nó chính là cự thú thời viễn cổ!

Hách Liên Thần suýt chút nữa là ngất xỉu. Hắn hỏi những thuộc tiền triều Lương Hạ quốc rằng: Đây rốt cuộc là nơi tìm kiếm bảo tàng, là chốn dâng hiến mạng món điểm tâm cho hắc xà đây!

Chu Tư Tư câm nín, hỏi trời xanh thế nào. Chà chà, đây là đổi kịch bản ? Lẽ nào đây là đại họa Cự Mãng giáng xuống?

 

Loading...