NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 215: Có tính, sao lại không tính chứ ---

Cập nhật lúc: 2025-12-10 23:53:44
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đứa... đứa nhỏ là ai? Sao trông quen mắt thế?"

"Rốt cuộc là chuyện gì ? Sao hiểu rõ? Sao giống Hoàng đế lúc nhỏ như ?"

"Kiều lão đầu, ngươi một câu !"

lúc đội của Châu Tư Tư chuẩn lên đường về thôn, ba con hổ nhỏ thấy Kiều Văn Uyên liền chạy tới vây quanh chào hỏi. Lúc , Võ An Vương Tống Hãn Thành chợt thấy Châu Cẩm Trình trong đám trẻ, nhất thời kinh ngạc vô cùng, chuyện cũng chút lắp bắp.

Kiều Văn Uyên lúc mới phản ứng . Chẳng trách khi ông thấy đứa nhỏ nhỏ tuổi nhất của nhà họ Châu đầu tiên thấy quen mặt, nhưng nhất thời nhớ giống ai, chỉ cảm thấy chút quen thuộc mà thôi, nghĩ sâu hơn.

"Khuê nữ, chuyện ?"

Kiều Văn Uyên thấy tôn nhi nhỏ nhà họ Châu Đại Công chúa nắm tay đưa lên xe ngựa, liền vô cùng khó hiểu, dùng khuỷu tay chọc chọc Châu Tư Tư đang hì hì bên cạnh.

"Nên thế nào đây nhỉ, dù thì vẫn là Lão Vương gia mắt tinh như đuốc. Lão cha, mau lên xe , đợi lát nữa sẽ kể chi tiết cho !"

Gà Mái Leo Núi

Châu Tư Tư kéo Kiều Văn Uyên đẩy lão già lên xe ngựa của nhà .

"Ê, hai cha con nhà các ngươi thầm với thì cho tham gia chứ! Sao sự phân biệt đối xử như ? Ta cũng !" Tống Hãn Thành quản nhiều nữa, đuổi theo hai và cũng trèo lên xe ngựa nhà Châu Tư Tư.

Điều khiến xe ngựa của nhà Châu Tư Tư chật kín hai lão già và ba đứa trẻ. Châu Tư Tư tự đ.á.n.h xe, Bạch Uyển Nguyệt đành ngựa cùng Tống Lăng Vân.

Trên đường , Châu Tư Tư đ.á.n.h xe chuyện với hai lão già phía . Nàng giải thích bộ sự việc từ đầu đến cuối cho hai .

Đồng thời cũng rõ tại Châu Cẩm Trình hiện tại thể theo Tống Lăng Vân trở về. Châu Tư Tư chủ yếu tiết lộ chuyện cho Võ An Vương .

y cũng là Đại bá phụ của Hoàng đế, nếu y bằng lòng tay tương trợ, thì khi trở về, sự cản trở sẽ giảm một nửa. Dù thì, trong triều thì dễ việc hơn!

"Kiều lão đầu, ngươi xem đứa nhỏ thật sự giống Hoàng đế. Ngươi còn nhớ năm đó Hoàng đế theo chúng học võ cũng chừng tuổi . Chớp mắt một cái, chúng đều già !"

Tống Hãn Thành Châu Cẩm Trình mặt, nhịn đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của . Suy nghĩ chợt kéo về hình ảnh Hoàng đế lúc nhỏ đầu theo y luyện võ và y dùng roi quất.

" , tuế nguyệt như thoi đưa. Câu đó nhỉ, sóng xô sóng , sóng c.h.ế.t bãi cát, đúng tiểu khuê nữ?"

"Mà khoan, một câu ngươi sai . Ngươi thì già , chứ thì . Ta mãi mãi hai mươi lăm tuổi!"

Tống Hãn Thành và Châu Tư Tư đồng thời lườm một cái. Người càng già da mặt càng dày thế!

"Xí, ngươi mãi mãi hai mươi lăm, mãi mãi hai mươi tám, dù cũng chỉ hơn ngươi ba tuổi! Vậy cũng già!" Tống Hãn Thành hừ lạnh một tiếng, thèm để ý đến lão già mặt dày hổ .

"Hừ, ai ngươi già , đó là ngươi tự đấy thôi. Giờ chịu thừa nhận, ngươi quả nhiên là kẻ hai mặt!"

"Lão cha, quên lời Vân tỷ ? Người cẩn thận Tiên trảm hậu tấu đấy, mau im miệng !"

Châu Tư Tư thở dài sâu thẳm, đưa hai lão già là đúng sai nữa. Mới khỏi Tứ Thủy trấn mà hai cãi , đúng là hết chỗ !

Kiều Văn Uyên sờ sờ cổ, dứt khoát chọn cách im miệng. Dù c.h.ế.t, thì cũng đợi thấy lão già Võ An Vương c.h.é.m đầu mới c.h.ế.t, tuyệt đối thể để đầu tiên chém.

Xe ngựa lắc lư tiến thôn, những dân xung quanh quen . Họ nha đầu Châu Tư Tư bản lĩnh, kết giao là những nhân vật lớn mà họ thể đắc tội, dần dần những kẻ nhiều chuyện trong thôn cũng dám nhảy nhót mặt nàng nữa.

Con là như . Khi ngươi và họ ở trong cùng một vòng tròn, đủ loại đố kỵ và tính toán sẽ xuất hiện. Khi ngươi thoát khỏi vòng tròn của họ, càng ngày càng leo cao, cho đến khi đạt đến độ cao mà họ mơ cũng dám nghĩ tới, họ sẽ chỉ ngước ngươi, dám ghen ghét phỉ báng ngươi nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-215-co-tinh-sao-lai-khong-tinh-chu.html.]

“Nãi, mau, mau xem ai đến !” Châu Tư Tư xuống xe ngựa lớn tiếng gọi sân nhà .

“Ai đó? Có đáng để con la lối ầm ĩ thế , kẻ điếc, sớm thấy tiếng xe ngựa của con !”

Hôm nay suốt buổi sáng, Chu Bà T.ử bày trận trong sân, sẵn sàng đợi những kẻ hôm qua cháu đ.á.n.h tới gây sự. Tất cả công cụ bén nhọn trong nhà đều lấy , chuẩn đại chiến một trận!

Kết quả suốt cả buổi sáng trôi qua, một bóng cũng chẳng thấy , ngược là cô nương xinh hôm ghé thăm, hơn nữa còn là tìm đến tôn nữ nhà .

Nàng còn thử cái tín hiệu pháo mà Bạch nha đầu đưa cho, xem nó kỳ diệu như lời đồn , nhưng rốt cuộc cần dùng đến, coi như bận rộn vô ích một phen.

“A da da, Kiều Đại ca, là đấy ! Mau mau !”

“Ta còn tự hỏi sáng sớm nay trong nhà chim khách hót mãi ngừng, hóa quý khách ghé thăm.”

“Đại Uông, mau pha chút hoa! Cắt thêm vài miếng dưa hấu đây.”

“Nguyệt Nương, nhanh tay g.i.ế.c gà cơm, Kiều Đại ca đến !”

“Nào nào nào, Kiều Đại ca, đường xa mệt nhọc , để đỡ !”

Châu Tư Tư cạn lời, thôi ! Chuyện nãi nàng tài biến sắc ngày một ngày hai!

Tống Hãn Thành cạnh xe ngựa đến mức khóe miệng giật liên hồi. Hảo gia hỏa, bà lão nhà quê luyện qua thuật biến diện , mặt đổi nhanh quá ! Vừa nãy còn dáng vẻ "lão nương thiên hạ vô địch", chớp mắt cái đến mức thấy cả răng ?

Kiều Văn Uyên đầu , tặng Tống Hãn Thành một vẻ mặt đắc ý, như thể đang : Thấy , lão t.ử vẫn luôn hoan nghênh như , điểm ngươi vĩnh viễn thể nào bì kịp !

“Haha, Đại tử, chúng đều là một nhà, cần khách khí như !”

“Đi , thật sự nhớ món cơm nhà của , ha ha ha!”

Kiều Văn Uyên cũng chẳng buồn quan tâm những khác, hì hì theo Chu Bà T.ử sân.

“Lão Vương gia, mời ngài lối , nãi tính tình vốn thế, xin ngài đừng chê!” Châu Tư Tư thấy Tống Hãn Thành vẫn còn đang hóa đá, vội vàng tiến tới chào hỏi.

“Cá tính của nãi con quả là chân thật!” Tống Hãn Thành gì, chỉ đành thầm thì tiếp lời, theo Châu Tư Tư sân.

Những khác cũng lục tục bước sân, Lạc Hà là cuối cùng, tiện tay khép luôn cánh cửa lớn .

Đợi nhà, Châu Tư Tư cố ý kéo Chu Bà T.ử sang một bên chuyện riêng. Chủ yếu là nàng sợ phận Võ An Vương, lỡ nãi nàng ăn đắc tội với .

Sau đó, Châu Tư Tư sơ qua về phận thật của Châu Cẩm Trình. Nàng vốn nghĩ nãi sẽ kinh ngạc rớt quai hàm, ngờ nãi nàng vẫn khá điềm tĩnh, chỉ là điên cuồng, trông chút rợn .

“Nãi, nhỏ tiếng , nhớ giữ bí mật nhé, lớn quá, coi chừng thấy đấy!” Châu Tư Tư vội vàng bịt miệng Chu Bà T.ử .

Chu Bà T.ử gạt tay Châu Tư Tư xuống, dùng hai tay đặt lên vai nàng, vẻ mặt kích động nàng : “Vậy Tiểu Cẩm Nhi là cháu nội của , nếu tính theo cách đó, Hoàng đế đương kim chẳng là nhi t.ử của ? Vậy thì chính là Thái hậu ?”

Châu Tư Tư: ??? Ặc! Sao tính chứ?

Thái hậu thực sự: !!! Lớn mật! Cửa còn khỏi kẻ nhòm ngó bảo tọa của ai gia! Thật là tạo nghiệt!

 

Loading...