NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 225: Cách chọn người qua loa đại khái ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:09:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía Lương Hạ quốc cũng nhận tin Đại triều hội của Bắc Triều quốc dời sớm. Hách Liên Tu Hàn trong Ngự Thư Phòng, ánh mắt đảo đảo mấy vị nhi t.ử trưởng thành của .

Ngoại trừ Hách Liên Thần đang dưỡng thương vì gãy chân đến, những khác đều mặt. Bốn vị Hoàng t.ử bên , lòng thấp thỏm yên.

Bởi vì họ rằng chỉ cần tham gia Đại triều hội thì nhất định mang về thứ hạng, nếu dựa theo tính cách ham mất của Phụ hoàng họ, chỉ cần đạt thứ hạng, khi trở về sẽ gánh chịu cơn thịnh nộ của Người.

“Đại triều hội , ai trong các ngươi ?”

“Các ngươi hẳn là tầm quan trọng của Đại triều hội đối với Lương Hạ . Phụ hoàng chỉ mấy nhi t.ử trưởng thành các ngươi, đến lúc các ngươi Trẫm gánh vác việc nước !”

"Trẫm, Hách Liên Tu Hàn, nuôi dưỡng nhi t.ử phế vật. Hãy suy nghĩ của các ngươi!"

Hách Liên Tu Hàn xong liền tựa ghế, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ mấy nhi t.ử phía . Thủ đoạn tranh giành ngầm của mấy tên tiểu t.ử , y đều rõ trong lòng. Y hề phản đối việc tương tàn, y luôn cho rằng kẻ thắng vua, giống như y .

“Xin Phụ hoàng trách phạt, là do nhi t.ử trông nom cẩn thận, mới khiến thương.”

“Cầu Phụ hoàng cho phép Chương Thần y tiến cung xem chân cho ?”

Hách Liên Tranh là đầu tiên quỳ xuống. Hơn nữa, y còn ôm vết thương ở eo, nghiến răng quỳ xuống. Người tinh mắt y thương , vả hôm nay y cố tình mặc một chiếc trường sam màu trắng ánh trăng, tại vết thương m.á.u thấm ngoài.

Y cũng rõ dù mấy ngày nay Phụ hoàng khó dễ y, vị Phụ hoàng hề tầm thường, tai mắt khắp nơi, chắc chắn sớm việc y và Tứ đến Đại Vũ. Việc quỳ xuống nhận là điều đúng đắn.

Vả , ai cũng Đại Triều Hội là củ khoai nóng bỏng tay, ai đó xui xẻo. Hy vọng Phụ hoàng xét thấy vết thương y và lành mà loại hai khỏi danh sách.

Ba vị Hoàng t.ử còn thấy Hách Liên Tranh như , trong lòng thầm mắng tên tiểu t.ử điều. Khốn kiếp, y như Phụ hoàng loại y và Tứ Hoàng t.ử ?

Vết thương chảy máu? Đừng tưởng bọn họ thấy động tác y tự cậy vết thương. Tên tiểu t.ử thật xảo quyệt, còn đủ tàn nhẫn với chính .

“Ha hả, trách phạt? Vậy ngươi xem nên trách phạt ngươi thế nào đây? Là trực tiếp c.h.ặ.t t.a.y ngươi, là dứt khoát c.h.é.m đầu ngươi?”

“Tin là mỏ vàng tìm thấy, còn tin do hai ngươi tìm , đúng ? Tuy nhiên cũng thể trách các ngươi, dù thì đó cũng là vật ở địa bàn của khác .”

ngươi thể dẫn theo một kẻ vướng víu, mà tránh thoát sáu ám sát, cũng coi là bản lĩnh của ngươi. Thôi bỏ qua việc trách phạt ! Đứng dậy !”

“Ban cho Nhị Hoàng t.ử ghế !”

Hách Liên Tu Hàn phất tay, Tiểu Thái giám bên cạnh lập tức tiến lên đỡ Hách Liên Tranh dậy, cung kính mang đến một chiếc ghế mềm, đặt phía y, ý bảo y mời .

Ba vị Hoàng t.ử khác Hoàng đế lập tức vã mồ hôi hột. Trời đất ơi, Phụ hoàng rõ ràng như ? Quả thật bọn họ động thủ, nhưng dù mỗi chỉ một thì cũng đủ sáu ? Tên ch.ó c.h.ế.t Hách Liên Tranh nhiều kẻ thù đến ?

Chẳng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t Lão Nhị và Lão Tứ, đổ lên đầu ba bọn ? Kéo bọn xuống ngựa thừa cơ vơ vét? Giống như Phụ hoàng lên ngôi năm xưa? Kẻ quá xảo quyệt !

Ba bọn họ lướt qua tất cả những thể nghĩ đến trong đầu. Hình như còn ai nữa? Khi Phụ hoàng bọn họ lên ngôi tiến hành một trận thanh trừng đẫm m.á.u sáu họ hàng thích, tất cả các họ hàng nam giới đều xử t.ử cơ mà, rốt cuộc là kẻ nào chuyện đây?

“Còn ba ngươi thì ? Không ? Nếu Lão Nhị và Lão Tứ vẫn còn mang thương tích, tham gia Đại Triều Hội sẽ chọn hai trong ba ngươi!”

Gà Mái Leo Núi

“Đừng để gọi tên, ai hãy tiến lên một bước!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-225-cach-chon-nguoi-qua-loa-dai-khai.html.]

Hách Liên Tranh một bên kinh ngạc đến mức tròng mắt suýt rơi . Phụ hoàng chọn tham gia Đại Triều Hội qua loa đến ? Nghe Hoàng đế xong, Ngũ Hoàng t.ử Hách Liên Tuân nhỏ tuổi nhất chút do dự, lập tức lùi một bước lớn. Điều khiến Đại Hoàng t.ử Hách Liên Tề và Tam Hoàng t.ử Hách Liên Lỗi lộ rõ ràng.

“Rất , cứ để Lão Đại và Lão Tam . Cứ quyết định như !” Hách Liên Tu Hàn lập tức chốt .

Lần Lão Đại và Lão Tam hoảng hồn, khốn kiếp, chuyện gì thế ? Sao là hai bọn ?

Rồi đầu , còn gì mà hiểu, lập tức nghiến răng kèn kẹt. Bọn tên Lão Ngũ trông vẻ vô hại, thật thà cũng thứ , quả nhiên là kẻ gian xảo.

Hách Liên Tuân bận tâm khác nghĩ gì về , đắc ý nhún vai xòe tay. Bản ngu dốt thì đừng trách khác lanh lợi.

Hách Liên Tranh cũng liếc thêm Ngũ của . Tên tiểu t.ử thông minh hơn hai , còn gan lớn. Dám chơi trò tiểu xảo như mặt Phụ hoàng, quả là dũng cảm!

“Tranh nhi ở , những khác lui xuống ! Nhớ kỹ đừng những chuyện mờ ám, nhớ giấu kỹ cái đuôi của các ngươi!”

Hách Liên Tu Hàn vẻ mặt bực bội liếc vài . Ba lập tức cung kính cúi đầu, dám hỗn xược mặt y.

“Vâng! Nhi thần nhất định ghi nhớ lời dạy của Phụ hoàng, nhi thần cáo lui!”

Đợi những kẻ ngáng đường khỏi, Hách Liên Tu Hàn mới chăm chú Hách Liên Tranh đang bên . Hách Liên Tranh đến mức da đầu tê dại, ngẩng đầu đối diện với y. Hách Liên Tranh cảm thấy ánh mắt Phụ hoàng dường như đang xuyên qua y để khác, cảm giác thật kỳ lạ, khó mà rõ.

“Vết thương còn đau ? Chốc nữa sẽ cho Chương Thần Y đến phủ ngươi xem vết thương. Mấy ngày cứ tịnh dưỡng cho .”

“Đợi Lão Đại và Lão Tam khởi hành xong, ngươi hãy xuất phát Bắc triều, nhất định giúp trông chừng bọn chúng. Về !”

Hách Liên Tranh sửng sốt. Phụ hoàng ý gì? Chẳng lẽ còn y dự Đại Triều Hội ? Y ngẩng đầu định mở miệng hỏi Phụ hoàng rốt cuộc là ý gì, nhưng khi thấy vẻ mặt u ám khó lường của Phụ hoàng, y đành ngoan ngoãn ngậm miệng .

“Vâng! Nhi thần cáo lui!”

Hách Liên Tranh dậy, quy củ hành lễ với Lương Hạ Đế, ngoan ngoãn lui khỏi Ngự Thư phòng.

Hách Liên Tu Hàn dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, ánh mắt dõi theo Hách Liên Tranh y bước khỏi đại điện, trở nên mơ hồ, đôi mắt cụp xuống đang suy nghĩ điều gì.

Mà Châu Tư Tư, đội xe ngựa của nàng cứ dừng dừng, sắp sửa tiến Kinh thành. Suốt dọc đường , Kiều Văn Uyên và Tống Hãn Thành từ sự kinh ngạc ban đầu chuyển sang trạng thái tê dại chấp nhận, sống từng tuổi cũng coi như mở mang tầm mắt.

Suốt dọc đường , tất cả các ổ sơn tặc, dù lớn nhỏ, đều Châu Tư Tư và Bạch Uyển Nguyệt khắp nơi dò la, đào tận gốc tróc tận rễ. Ban đầu chỉ hai họ hành động, đó biến thành bốn , Đông Sương và Đông Tuyết cũng tham gia .

Mỗi khi mấy đầy ắp chiến lợi phẩm trở về, Ảnh Thanh và Ảnh Bạch đều tức giận đến xanh mặt, bởi vì Châu Tư Tư , ai tìm thì vật đó thuộc về .

Nhìn thấy túi tiền của mấy đầy ắp, những khác đều yên, tiếc là bọn họ bảo vệ hai vị lão gia, điều khiến Kiều Văn Uyên và Tống Hãn Thành hứng chịu ít ánh mắt ai oán suốt dọc đường.

Mà Châu Tư Tư cũng thực hiện lời hứa "cướp của giàu chia cho nghèo". Vừa đặt chân đến Kinh thành, điểm dừng đầu tiên của nàng là Từ Ấu Viện, tức là cô nhi viện. Ngoại trừ một vài món đồ chơi nhỏ quý hiếm Châu Tư Tư giữ , tất cả bạc cướp về đều quyên góp sạch sẽ.

Bạch Uyển Nguyệt cũng theo, nàng một chút cũng hề tiếc tiền, dù cướp là . Hơn nữa, Tư Tư còn , trở về chừng Hoàng đế Đại Vũ còn phần thưởng nữa!

Hơn nữa, hai họ còn lén lút lên kế hoạch đột nhập quốc khố xem , Đại Vũ Quốc giàu như , bảo bối trong quốc khố chắc chắn nhiều, mở mang tầm mắt.

 

Loading...