NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 226: Dũng mãnh đến thế, đây là bộ hạ của ai? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:09:39
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nhanh lên, dọn hết mấy chậu hoa Thanh Hà Viên. Cột trụ ngoài cổng cũng lau cho sạch sẽ!”
“Còn nền đất ngoài cổng, dùng nước cọ rửa một , nhớ lau khô ráo, đừng để Tiểu tiểu thư trượt chân, nhanh lên.”
“Bảo nhà bếp, bữa tối thịnh soạn một chút, nhớ hầm món ngỗng!”
Cả Kiều phủ náo loạn, nha và tiểu tư đều hành động. Kiều Quản gia chạy khắp sân, bởi vì ba canh giờ , Kiều Văn Uyên sai Ảnh Thanh phi ngựa về báo cho Kiều Quan Kiệt : lão gia và tiểu khuê nữ đang đường về, mau chóng chuẩn phòng ốc và thức ăn.
“Mẫu , Tổ phụ và Tư Tư vẫn đến ạ!”
Kiều Vũ Thần rướn cổ cổng lớn về phía cổng thành hết đến khác. Vốn dĩ nàng cổng thành đón Châu Tư Tư, nhưng nương nàng ngăn .
“Ăn kiểu gì thế? Gọi Tư Tư cái gì, đó là thứ ngươi thể gọi , gọi Tiểu Cô Cô!” Kiều Quan Kiệt liếc xéo nữ nhi một cái.
Kiều Vũ Thần lén bĩu môi. Chậc! Dù gì cũng là gặp Tư Tư , chẳng qua Tổ phụ cướp mất, còn đột nhiên nhận Châu Tư Tư nữ nhi, khiến trở tay kịp. Chứ thì sớm kết nghĩa kim lan với Châu Tư Tư !
“Vâng , lát nữa về sẽ gọi, !”
Một nhà ba , trừ Kiều Vũ Dật vẫn đang ở thư viện về, tất cả đều ở cửa ngóng trông lão gia nhà đưa tiểu khuê nữ về nhà.
Mà bên , cửa Từ Ấu Viện, hai lão già, mỗi kéo một cánh tay Châu Tư Tư, đều đưa nàng về nhà .
“Còn buông tay , cái gì cũng tranh với , đây là tiểu khuê nữ của , đương nhiên là theo về nhà, mau buông tay cho !” Kiều Văn Uyên tức đến đỏ mặt. Tên lão cẩu tặc đáng c.h.ế.t , cái gì cũng tranh với y, bản nữ nhi còn tranh đoạt nữ nhi của y. Y thật một cước đá văng cái đầu ch.ó của lão già .
“Ngươi mới mau buông , Vương phủ của lớn hơn nhà ngươi nhiều, đương nhiên ở nhà sẽ tiện hơn! Vả hứa với Châu là sẽ chăm sóc cho nha đầu Tư Tư, ngươi mau buông tay !”
Tống Hãn Thành chịu nhường một bước nào. Suốt dọc đường y nghĩ thông suốt . Châu Tư Tư xinh , võ công giỏi, quan trọng nhất là đầu óc linh hoạt, nhiều thứ. Đây là tôn tức hảo nhất ?
Vốn dĩ tôn nhi nhà y thông minh lắm, nếu Châu Tư Tư thể thành đôi với tôn nhi y, Võ An Vương phủ bọn họ sẽ thể tiến thêm một bước. Nhất định lừa về nhà, để nàng gặp tôn nhi , như cũng tiện bồi dưỡng tình cảm!
Tống Trường Phong: !!! Trời ơi! Cầu xin buông tha cho , chịu nổi !
“Lão già liêm sỉ nhà ngươi, mau buông tay!”
“Tên cẩu tặc nhà ngươi, chính là buông, ngươi mới buông tay!”
Có lẽ trong Kinh thành quen với cảnh hai lão già đ.á.n.h bất cứ lúc nào. Bình thường nhiều xem, nhưng hôm nay hai lão già đang tranh giành một cô gái nhỏ, khiến chút tò mò. vì địa vị của hai vị khá cao, nên họ chỉ dám từ xa quan sát.
“Đại ca, xem, đó là Ngoại tổ phụ và Võ An Vương ? Chẳng bọn họ Tứ Thủy Trấn ư? Đã về ?”
“Trời ơi, Đại ca mau xem!”
Uông Hoài Cảnh kinh hãi kéo ống tay áo Đại ca là Uông Hoài Triều, chỉ tay cổng Từ Ấu Viện mà kinh hô.
Sau đó, hai nhà họ Uông và quần chúng hóng chuyện thấy cô gái nhỏ hai lão già kéo tay ban đầu còn vẻ bực bội, đột nhiên rút tay , nhanh chóng dùng tay bóp chặt miệng hai lão già.
“Ồn ào c.h.ế.t , hai vị các là loài vịt , cạc cạc cạc mãi thôi là !”
“Suốt dọc đường nhịn hai lâu lắm , tất cả im miệng cho !”
Cô gái nhỏ vận khí đan điền, tung chiêu Hà Đông Sư Hống, hai lão già bịt miệng, chỉ thể "ừm ừm" mà lời nào, tức đến đỏ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-226-dung-manh-den-the-day-la-bo-ha-cua-ai.html.]
Mọi đều kinh ngạc tột độ. Đây là bộ hạ của ai? Dũng mãnh đến thế ! Hai vị chính là quốc bảo của Đại Vũ Quốc, ngay cả Hoàng đế cũng nhường nhịn ba phần, cô gái nhỏ rốt cuộc là lai lịch gì?
“Ta đếm đến ba, mỗi về nhà , mỗi tìm nương ! Kẻ nào còn dám lảm nhảm một câu nữa, sẽ lôi lưỡi hai vị quấn quanh cổ thắt nút c.h.ế.t, để hai vị bao giờ nữa!”
“Bạch tỷ, chúng !”
Châu Tư Tư trừng mắt hai lão già một cái, trực tiếp leo lên xe ngựa, gọi Bạch Uyển Nguyệt lên , bỏ hai lão già mặt mày .
“Đại ca, chúng mau về nhà cho nương . Xem cô gái nhỏ hung hãn chính là Tiểu Di Ma của chúng !” Uông Hoài Cảnh hít một sâu.
Trời ạ! Ta là đầu tiên thấy Ngoại tổ phụ bịt miệng. Mặc dù bình thường cũng từng nghĩ như , nhưng chỉ dám nghĩ mà thôi!
Vị Tiểu Di Ma quả là thần tượng của , nhất định sẽ lấy Tiểu Di Ma chuẩn!
“ đúng đúng, mau lên!” Uông Hoài Triều lập tức phản ứng , hai liền phóng như bay về nhà.
Gia đình họ Kiều chờ đợi đến mức ruột gan nóng như lửa đốt. Ngay lúc Kiều Vũ Thần định lén chạy cổng thành nghênh đón, một cỗ xe ngựa chầm chậm chạy đến cửa.
Sau đó, Kiều Quan Kiệt và Thiệu Nghi Lăng thấy một cô gái nhỏ xinh , tinh nghịch nhảy xuống xe ngựa, tuổi tác trông chừng mười bốn mười lăm tuổi. Hai , đây lẽ là tiểu khuê nữ mà cha nhận nuôi, tuổi tác quả nhiên còn nhỏ!
“A a a a! Muội Tư Tư, nhớ nàng c.h.ế.t !”
Kiều Vũ Thần la lên, chen qua cha , dành cho Châu Tư Tư một cái ôm nồng nhiệt, suýt chút nữa đẩy ngã Châu Tư Tư.
[“Ấy ! Bình tĩnh chút, soái ca, nàng nhiệt tình thế suýt chống đỡ nổi! Mau buông tay , nàng siết c.h.ế.t !”
Châu Tư Tư Kiều Vũ Thần ôm quá chặt, suýt chút nữa nghẹt thở, chỉ thể đập mạnh lưng Kiều Vũ Thần bảo tên mau buông tay.
“Ố ồ ồ! Ta kích động quá, xin nha! Hì hì!” Kiều Vũ Thần Châu Tư Tư kêu, lập tức buông tay.
Rồi nàng thấy một cô gái xinh khí chất, lớn hơn bao nhiêu, nhảy xuống từ xe ngựa, đối phương đưa tay nhéo má nàng.
“Thấy mà còn gọi Tiểu Di? Thật vô lễ!”
Kiều Vũ Thần sửng sốt. Cái quái gì nữa đây? Tổ phụ nàng nhận thêm nữ nhi bên ngoài ? Không là Cô Cô ? Sao là Tiểu Di? Tính toán thế nào đây?
“Đại sư tỷ, lâu gặp! Ta là Bạch Uyển Nguyệt!”
Thiệu Nghi Lăng cũng sững sờ, lập tức kéo Bạch Uyển Nguyệt , từ trái sang , vẻ mặt đầy mừng rỡ : “Trời ơi! Con là Nguyệt Nhi, con lớn như !”
“Thần nhi, mau đây mắt Tiểu Di của con, đây là nữ nhi của Bạch sư thúc nhà .”
Gà Mái Leo Núi
Lúc Châu Tư Tư cũng hì hì bước tới, ôm quyền hành lễ với vợ chồng Kiều Quan Kiệt: “Đại ca, Đại tẩu, hai khỏe , là Châu Tư Tư!”
“Muội cũng khỏe, mau nhà, bọn nhận tin , dọn dẹp xong xuôi, bữa tối cũng chuẩn xong, chỉ chờ các trở về thôi!”
Kiều Quan Kiệt lúc đầu cái ôm quyền của Châu Tư Tư cho ngẩn ngơ, đó lập tức phản ứng , đến híp cả mắt.
“Phải đó! Chúng trong chuyện , ha hả!” Thiệu Nghi Lăng vô cùng nhiệt tình kéo Châu Tư Tư và Bạch Uyển Nguyệt nhà.
Hai vợ chồng nhận rằng lão cha nhà vẫn về, quên mất ông.