NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 244: Quả nhiên là người trẻ biết cách chơi đùa ---
Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:19:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sao vẫn đến ? Đã đợi lâu như thế mà vẫn tới?”
Bạch Uyển Nguyệt , bay lên bay xuống lầu thành và lầu thành mấy lượt, khiến Châu Tư Tư hoa cả mắt, nghi ngờ mãnh liệt gia hỏa uống t.h.u.ố.c kích thích , hưng phấn đến thế.
Đâu Bạch Uyển Nguyệt đang nghĩ là đợi Tống Lạc Y bọn họ trở về, sẽ lôi kéo bọn họ Vọng Nguyệt Lâu giúp nàng xem xét, nếu bọn họ cũng phản đối, thì nàng sẽ từ bỏ.
Nếu ủng hộ, thì nàng sẽ bắt đầu theo đuổi Vân Phỉ, đem hết sức lực từng theo đuổi Tống Quan mà . Có câu cũ là Liệt nữ sợ triền lang, ngược ý nghĩa cũng nên tương tự.
Ngay lúc Bạch Uyển Nguyệt đang định nhảy xuống từ lầu thành, nàng thấy cờ Đại Vũ đang bay phấp phới quan đạo phía xa.
“Đến , đến , bọn họ trở về !” Bạch Uyển Nguyệt bắt đầu nhảy nhót, hét lên với đại đội đang chờ thành lầu.
“Thật giả ?” Châu Tư Tư chút tin, chẳng lẽ tỷ cả thiên lý nhãn ư? Sao nàng thấy gì hết?
Châu Tư Tư duỗi dài cổ về phía quan đạo, chẳng gì cả!
“Cái đồ lùn tịt như ngươi mà thấy !” Bạch Uyển Nguyệt lườm nàng một cái, bay xuống từ lầu thành, một tay ôm lấy eo Châu Tư Tư mang nàng lên lầu thành.
Gà Mái Leo Núi
“Ngươi còn công kích cá nhân như ? Lần chuyện gì ho sẽ dẫn ngươi nữa, hừ!” Châu Tư Tư vững liền lườm nàng một cái.
“Hì hì! Ta sai , ? Ngươi xem kìa! Kia chẳng là Lạc Y bọn họ !” Bạch Uyển Nguyệt vội vàng cầu xin, bọn họ là tổ hợp cướp bóc, là cộng sự nhất, nếu Châu Tư Tư dẫn nàng chơi cùng, thì nàng nhất định sẽ buồn chán c.h.ế.t mất.
Châu Tư Tư lười để ý đến nàng , ngay chiêu tác dụng với nàng mà, hừ! Đồ ngốc, còn chế ngự ngươi !
Nhìn theo hướng ngón tay Bạch Uyển Nguyệt chỉ, Châu Tư Tư cũng thấy cờ Đại Vũ. Thị lực của nàng Linh Tuyền Thủy gia trì, tuy rằng đạt đến mức thiên lý nhãn, nhưng vẫn xa hơn, rõ ràng hơn bình thường một chút.
Châu Tư Tư nhận dẫn đầu cưỡi con tuấn mã chính là Tống Lăng Vân mặc nam trang màu tím sẫm. Khí chất của tỷ thật sự hiên ngang, tuyệt vời, cưới nàng!
Châu Tư Tư lập tức kích động, xung quanh xem vật tầm tay nào , kết quả lầu thành chẳng gì cả. Trong lúc kích động liền cởi thắt lưng của mà vẫy, Bạch Uyển Nguyệt thấy liền theo y hệt, hai bắt đầu nhảy nhót lầu thành.
Vừa nhảy nhót hô khẩu hiệu, cứ như là hâm mộ đang đón thần tượng .
“Vân tỷ! Vân tỷ! Ta yêu , như chuột yêu gạo!”
“Vân tỷ, Vân tỷ, nhất, vì điên, vì cuồng, vì đ.â.m đầu tường!”
Kiều Quan Kiệt lầu thành mắt tối sầm. Tiểu của rốt cuộc đang cái gì ? Lại còn đáng hổ như thế.
Lại còn tiểu sư của phu nhân , cũng hùa theo loạn ! Thật sự tạo nghiệp mà, thế để phu nhân đến đây, lẽ còn thể lôi một xuống.
May mà lão cha đến, nếu lão cha đến, chừng cũng tiểu lôi lên lầu thành mà nhảy múa dân gian.
Kiều Vũ Dật và Kiều Vũ Thần cũng cảm giác tương tự, chỉ cảm thấy mặt nóng hơn lửa đốt. Trời ơi, một là tiểu cô cô của bọn họ, một là dì nhỏ của bọn họ, nếu lầm thì thứ hai đang cầm vẫy là thắt lưng đúng ? Giữa chốn đông cởi thắt lưng đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-244-qua-nhien-la-nguoi-tre-biet-cach-choi-dua.html.]
Trong gian phòng riêng lầu hai của một tửu lầu bắt mắt, Vân Phỉ ung dung cửa sổ uống , khi thấy Châu Tư Tư cởi thắt lưng, sắc mặt biến đổi, đó thấy khẩu hiệu Châu Tư Tư hô lên, một ngụm nóng trực tiếp phun mặt Hồng chưởng quầy đối diện.
Nha đầu hư hỏng thật sự dám hô! Đây đều là lời lẽ hổ lang gì thế , từ ' yêu ' thể dễ dàng miệng ? Thật là hổ!
Tiêu Dao Hầu Bắc Triều Ngô Khởi đang chen chúc trong đám đông cũng mang vẻ mặt lúng túng, xem già , đây là thời đại của trẻ , tình yêu đến mức đ.â.m đầu tường, đây mới là chân ái!
Tống Trường Phong gương mặt kinh ngạc, cô nương mặc y phục màu cam chính là Châu Tư Tư mà tổ phụ đúng ? Hôm nay gặp thật , tệ! Quả nhiên giống hệt như tổ phụ miêu tả, quả là kỳ nữ tử!
“Đường tỷ, xem hai đang nhảy nhót lầu thành là Tư Tư và Bạch tỷ ?” Tống Lạc Y cưỡi ngựa thì thầm với Tống Lăng Vân bên cạnh.
Khóe miệng Tống Lăng Vân mang theo ý , bởi vì nàng sớm thấy , chẳng qua là xa, hai đang hô cái gì, trông thấy hai còn kích động.
“Chủ tử, mau xem , xem lầu thành là Châu cô nương , thuộc hạ thấy giống nàng ! Chắc là đến nghênh đón !”
Linh Bát gõ gõ thành xe ngựa, lớn với Tống Mặc Ly đang bên trong dưỡng sức.
Linh Nhị lập tức lườm tên nhóc một cái, tên nhóc từ lúc nào nịnh nọt ? Lời rõ ràng là giả, mà thật sự dám !
Tống Mặc Ly lập tức vén rèm xe, ở mép xe ngựa ngẩng đầu lên lầu thành xa xa, quả nhiên thấy Châu Tư Tư mặc y phục màu cam, tay còn cầm một dải lụa cùng màu vung vẩy điên cuồng, lập tức bật . Cảm giác chờ đợi thật , cảm giác mệt mỏi vì đường dài lập tức tan biến.
Linh Nhị thấy Tống Mặc Ly bộ dạng , liền thì lời giả cũng tin, đây chẳng là một ví dụ sống sờ sờ bày mắt !
“Ha ha ha, nhất định là chào đón Bản vương, nha đầu còn bày long trọng như , cần thiết, cần thiết ! Ha ha!”
Tống Quan cũng chui khỏi xe ngựa phía , vui vẻ cổng thành ngày càng gần, cuối cùng cũng về đến nhà , m.ô.n.g của sắp xóc cho rã rời .
Lời của ít nhất nhận về sáu bảy ánh mắt khinh miệt, nhưng Tống Quan chẳng màng, vẫn tiếp tục vui vẻ ngắm, thỉnh thoảng còn vẫy tay hưởng ứng.
Nếu Châu Tư Tư lời , nàng nhất định sẽ giương hỏa pháo lên nhắm thẳng xe ngựa của mà hét lớn: “Phì! Lão tiện nhân tự tin thái quá đáng c.h.ế.t! Nhận lấy một pháo của !”
“Cha, hai nữ nhân lầu thành là loại nào ? Sao điên cuồng như thế mà ai quản? Thật là mất mặt!” Tống Trường Duệ cau mày thì thầm với Tống Hạng Tề, ánh mắt còn vô cùng khó chịu liếc Tống Trường Phong đang cách đó xa, ca ca cùng cha khác với .
“Con quản nhiều chuyện đấy? Chẳng liên quan gì đến con!”
“Con nhất đừng động tâm tư xằng bậy gì, hai đều là con thể đắc tội, ngay cả cha đây cũng đắc tội nổi, rõ !”
Tống Hạng Tề đứa nhi t.ử của , so với Tống Trường Phong và Tống Lạc Y, cưng chiều Tống Trường Duệ và Tống Sơ Tuyết hơn. Hai đứa trẻ lớn lên bên cạnh từ nhỏ, dù đều là con ruột, nhưng thì luôn thiên vị.
Tống Trường Duệ thầm bĩu môi, vẻ mặt đầy bất mãn. Cha chỉ giỏi hù dọa thôi, dù tổ phụ chịu để ý đến , nhưng dù cũng là tôn nhi của Võ An Vương, ai dám nể mặt tổ phụ cơ chứ.
Ý nghĩ của chẳng mấy chốc sẽ thực tế đập tan. Khi trói cây mà quất roi, ngay cả tổ phụ đến cũng chỉ một bên hò reo cổ vũ, còn đ.á.n.h lắm, bảo cố gắng thêm!