NÔNG MÔN ÁC NỮ - ĐỤNG LÀ ĐÁNH -THU VỀ CẢ KHÔNG GIAN ĐẦY ẮP - Chương 254: Vào cung ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:20:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi mới đến thế giới , Châu Tư Tư vẫn quen với việc mặc trang phục của thời đại , luôn cảm thấy những bộ đồ lôi thôi tiện cho tay chân nàng thi triển.

Vì ở nông thôn, nàng chỉ qua loa mặc đồ giản dị. Dù điều kiện gia đình trong thôn cũng lắm, những cô gái ăn mặc đơn giản, gọn gàng như nàng , bởi vì đều việc nhà nông, xuống ruộng cho gà cho vịt ăn thì chắc chắn mặc đồ cho gọn gàng nhất.

Cùng với việc điều kiện gia đình nàng dần lên, để thuận tiện cho việc ngoài việc, bởi vì vì lụa, kính y phục kính , nàng cũng vài bộ váy trông vẻ phức tạp hơn, nhưng bình thường ít khi mặc mà thôi.

Sáng sớm hôm nay, nàng thấy bộ váy mà tẩu tẩu Thiệu Nghi Lăng đưa tới tối qua, quả thực là vô cùng hoa lệ và phức tạp, mặc lằng nhằng với ba lớp trong ba lớp ngoài. Mặc dù chất liệu đều nhẹ nhàng, ngay cả trong mùa hè cũng thấy bí bách, nhưng chịu nổi là y phục quá rườm rà. Việc nhà xí thì chẳng vội đến c.h.ế.t .

Cuối cùng vẫn nhờ hai tiểu nha trong phủ Kiều giúp đỡ, Châu Tư Tư mới mặc xong. Chủ yếu là Đông Sương và các nàng bình thường đều ở trong quân doanh, cũng cách xử lý những bộ trang phục hoa lệ , nên đành gọi nha trong phủ Kiều đến giúp.

“Ha ha ha, tiểu nữ nhi của khi trang điểm càng xinh hơn, thôi, xe ngựa đợi sẵn ngoài cổng !”

Khi Châu Tư Tư dẫn Đông Sương và Đông Tuyết đến tiền viện, Kiều Văn Uyên cũng lúc tới nơi. Nhìn thấy Châu Tư Tư trong bộ váy màu đỏ tươi , càng nổi bật vẻ xinh xắn đáng yêu của nàng, ông khỏi cất lời khen ngợi.

“Giờ ngay ? Vẫn ăn sáng mà? Chẳng lẽ Hoàng đế mời chúng cung dùng bữa sáng ư?” Châu Tư Tư xách gấu váy lẩm bẩm.

Nàng cảm thấy cái váy mà dài thế, dễ mặc bằng váy áo của nàng chút nào. Trông thì thật, chất liệu cũng thật, nhưng nàng chẳng dám bước , sợ dẫm gấu váy ngã nhào.

“Nữ nhi đang mơ mộng hão huyền gì đấy? Cầm lấy cái , là do tẩu tẩu con , ăn dọc đường ! Mau thôi!”

Kiều Quan Kiệt lúc cũng mặc triều phục bước từ phía tới, đưa tay trao cho Châu Tư Tư một cái bánh nhân thịt gói bằng lá sen khô, tỏa mùi thơm quyến rũ.

“Cha, cái của Người, nhanh lên ! Không là muộn mất!”

Kiều Quan Kiệt cũng quên lão cha , cũng nhét cho ông một cái bánh nhân thịt gói, bản cũng đang ăn từng miếng lớn.

Thế là ba nhà họ Kiều đồng loạt hành động, ăn bước ngoài, từng leo lên xe ngựa, bắt đầu tiến về phía Hoàng cung.

“Nhi t.ử ? Sao cổ của đau nhức thế ? Đêm qua về bằng cách nào?”

Kiều Văn Uyên đương nhiên là cùng xe ngựa với nhi t.ử cưng của . Châu Tư Tư là nữ nhi, mặc dù là nữ nhi của ông, nhưng nam nữ giữ lễ, nên Châu Tư Tư một xe với Đông Tuyết.

“Dĩ nhiên là cùng tiểu về ạ? Chỉ là phụ uống quá chén, về nhà Người liền phòng nghỉ ngơi.”

“Nếu Người thấy nhức mỏi cổ, e là do gối quá cứng. Lát nữa con sẽ bảo quản gia cho Người cái mềm hơn, Người thử xem .”

Kiều Quan Kiệt dối mà hề bối rối. Hắn dám tiểu c.h.é.m ngất, chủ yếu là vì hiện tại và lão cha đang ở trong một gian riêng biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ac-nu-dung-la-danh-thu-ve-ca-khong-gian-day-ap/chuong-254-vao-cung.html.]

Vạn nhất sự thật là tối qua lão cha say rượu loạn, chịu về, tiểu bất đắc dĩ mới c.h.é.m ngất ông và Võ An Vương để khiêng về.

Lão cha chắc chắn sẽ nhảy dựng lên thụi cho một cùi chỏ, miệng thì trách tiểu , chỉ trách là đồ vô dụng, can ngăn Châu Tư Tư ? Nếu c.h.é.m thì c.h.é.m Võ An Vương thôi, cớ gì c.h.é.m cả hai? Vì , để tránh ăn đòn, việc dối là điều thể tránh khỏi.

“Ồ! Có lẽ , tối nay ngay. Cổ đang đau nhức khó chịu lắm, con ăn nhanh , ăn xong xoa bóp cổ cho !”

“Ngươi xem ngươi kìa, đường đường là một gia chủ lớn, mà ngay cả y phục, ăn uống của lão cha ngươi cũng sắp xếp thỏa, bảo đây? Thật là quá sơ suất, cũng thèm đặt lòng, đúng là một tên bất hiếu tử!”

“Ăn xong nhớ lau tay sạch sẽ, đừng để dầu mỡ dính lên áo của nữa. Lớn đến từng vẫn luộm thuộm như , chậc chậc chậc!”

Nghe những lời lải nhải của lão cha, Kiều Quan Kiệt vẻ mặt cạn lời. Hắn ngay mà!

Tống Hãn Thành, cùng cảm giác với Kiều Văn Uyên lúc , cũng đang trong xe ngựa tiến cung. Y lúc lắc đầu, lúc nâng tay đ.ấ.m gáy, sáng sớm thức dậy thấy cổ đau nhức, cứ như ai đ.á.n.h cho một gậy . Cảm giác nhiều năm xuất hiện, khiến y vô cùng khó hiểu.

“Lạc Y, tối qua chúng về bằng cách nào? Ta nhớ chúng hình như uống say ở Dao Nguyệt Lâu thì ? Sau đó về thế nào nhớ rõ nữa.”

“Tối qua đ.á.n.h chứ? Sao cái cổ của cứ như gõ một gậy ?”

Tống Lạc Y đảo mắt liên hồi. Sáng sớm nàng hỏi nhưng dám, ngờ tổ phụ sớm phát hiện cổ họng . Sáng nay nàng vốn định cưỡi ngựa, nhưng tổ phụ ép cùng một chiếc xe ngựa. Quả nhiên tổ phụ hỏi nàng, nhưng nàng nhanh chóng nghĩ cách đối phó: đổ tội cho ca ca. Dù hôm nay ca ca đến, xin ca ca nhé!

“Không hề đ.á.n.h ạ. Người chỉ là uống quá chén, đó là ca ca cõng về.”

Gà Mái Leo Núi

“Nếu cổ đau, lẽ là do ca ca vô ý va chạm khi cõng về chăng? Chủ yếu là ca ca cũng uống chút rượu, tối qua trời tối, chắc là chân rõ đường ạ?”

“Tổ phụ, để con xoa bóp cho một chút, thể sẽ đỡ hơn, sẽ khó chịu nữa!” Tống Lạc Y dứt lời liền xoa bóp cổ cho Tống Hãn Thành, động tác trông thành thạo.

“Bảo cái cổ của cứ đau nhức mãi, khó chịu c.h.ế.t , hóa là do thằng nhóc đó gây . Lớn từng đường còn vững, xem là do hạ bàn định . Chờ lát nữa về, nhất định bắt nó tấn bốn canh giờ để luyện hạ bàn mới !”

“Vẫn là tôn nữ nhất, thương . Lát nữa cung, tổ phụ nhất định sẽ xin thêm thật nhiều thưởng cho con, còn chính thức xác nhận danh phận quận chúa của con, để tránh cha con gây chuyện gì!”

Tống Lạc Y tổ phụ , rằng qua mặt chuyện . Chủ yếu là vì tổ phụ nàng coi trọng thể diện. Nếu nàng tối qua Tư Tư đ.á.n.h ngất, e rằng tổ phụ sẽ trách tội Chu Tư Tư. Để gây phiền phức cho Tư Tư , nàng chỉ thể trút tội lên vai đại ca Tống Trường Phong mà thôi.

Tống Trường Phong: !!! Hóa kẻ chịu trận !

Bạch Uyển Nguyệt bên cũng theo Tam Sư Bá Thiệu Bá Hàng tiến cung. Chỉ là Bạch Uyển Nguyệt lúc mặt mày đen sạm, giận đến mức ăn tươi nuốt sống khác. Đêm qua nàng suýt chút nữa chặn Vân Phỉ. Kỳ thực nàng ác ý gì, chỉ là gần một chút thôi. Theo dõi ba con phố, kết quả cái giọng lớn của Tống Quan hô lên mà bại lộ vị trí, đó tên Vân Phỉ nhanh chóng sử dụng khinh công trốn mất. Cuối cùng nàng nhịn , tặng cho Tống Quan một cú đ.ấ.m mắt, để cái tên ch.ó c.h.ế.t nhớ đời!

Ba đội nhân mã gần như chạm mặt tại cổng cung chỉ cách vài bước chân.

 

Loading...