Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 593: Càng ngày càng giống thân cha

Cập nhật lúc: 2025-09-13 03:54:47
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan , thể Xương Trí vui mừng như chỉ thể là Tô Huyên thai. Bây giờ Xương Trí mong con khác với đây, là thật lòng mong đợi. “Đại phu xem qua ? Mấy tháng ?”

Xương Trí trong lòng vẫn bình tĩnh , khi chẩn đoán chính xác mới đến báo tin vui. “Gần hai tháng .”

Tô Huyên thành tiếng. Phải , còn về với vợ. “Mẹ, con về đây, Tô Huyên cảm xúc chút kích động.”

Trúc Lan trong lòng hiểu rõ, thành gần một năm, áp lực của Tô Huyên lớn. Vì phận của Tô Huyên, ở Tân Châu Thành là nổi tiếng, chủ đề về Tô Huyên là ít. “Mau về , Tô Huyên cũng dễ dàng.”

Mấy tháng gần đây, Tô Huyên đều ngoài tham gia tiệc mời, chỉ sợ hỏi thai .

Xương Trí đáp một tiếng, bước nhanh chạy . Hắn sắp cha , cảm giác khác với . Lần mang theo chút tính kế, bây giờ là thật lòng chờ đợi đứa con.

Tin tức Tô Huyên mang thai, qua một ngày thời gian, cả Tân Châu đều . Lần những ghen tị với Tô Huyên đều câm miệng. Trước còn thể móc Tô Huyên cứng, con cái đều đến đầu thai, bây giờ chỉ thể chua loét rằng sẽ sinh con gái, cũng dám thêm gì.

Buổi tối, Chu Thư Nhân cũng vui mừng: “Chờ đứa bé đời, Xương Trí cũng thể trưởng thành hơn.”

Trúc Lan tán đồng: “Không nuôi con lòng cha . mà, bây giờ Xương Trí cũng trưởng thành ít.”

Chu Thư Nhân ghét bỏ: “Ta dạy dỗ như , nếu nó còn trưởng thành, thà tìm một cái cây cong queo treo cổ nó lên cho xong.”

Trúc Lan: “.......”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Chu Thư Nhân còn luôn miệng “con trai rẻ mạt”, bây giờ những lời , càng ngày càng dáng vẻ của một cha ruột.

Chu Thư Nhân Trúc Lan đến tự nhiên: “Sao như ?”

Trúc Lan : “Chàng phát hiện , đối với mấy đứa con trai càng ngày càng kiên nhẫn, cho dù tính kế, nhưng cũng yêu cầu sự chân thành. Trong vô thức, cũng đầu tư tình cảm .”

Chu Thư Nhân chút tự nhiên, hình như đúng là . “Thôi nữa, ăn cơm.”

Trúc Lan bật : “Được, ăn cơm tối.”

Hai ngày đó, Trúc Lan mỗi ngày đều sẽ nhớ đến vợ chồng Xương Liêm hoặc là thăm Tô Huyên. Đối với thai phụ Tô Huyên, Trúc Lan một chút cũng chỗ dùng võ. Bên cạnh Tô Huyên thiếu ma ma nha đầu, mới chẩn đoán thai, thêm hai ma ma nữa.

Tô Huyên ngay cả bà đỡ cũng chọn !

Thiệp mời của Đào thị đến. Trúc Lan cũng ở trong phủ buồn chán lâu, liền nhận lời mời của Đào thị lễ Phật.

Ngày lễ Phật, Trúc Lan dẫn theo Lý thị. Lý thị hưng phấn: “Mẹ, ngoài thành thật náo nhiệt.”

Trúc Lan Lý thị ghé cửa sổ xe buông tay, đây cũng là nhốt trong thành lâu . Nhìn ngoài cửa sổ xe, ngoài thành đúng là náo nhiệt.

Lý thị chỉ : “Mẹ, xe ngựa của nhà Uông đại nhân ở phía .”

Trúc Lan hiệu cho Lý thị , xe ngựa chạy đến nơi, phu xe nhà họ Uông thấy xe, vội vàng đuổi kịp xe ngựa của nhà họ Chu.

Trúc Lan dựa cửa sổ xe, cảnh sắc ngoài thành thật . Trẻ con ngoài thành cũng nhiều hơn năm ngoái nhiều. Trúc Lan nhếch mép, khi Chu Thư Nhân thực thi quy trình thành, trị an của cả Tân Châu hơn nhiều, bọn buôn đều quy củ thành thật.

Trúc Lan Chu Thư Nhân , ở Tân Châu, án trẻ em mất tích nhiều, mỗi năm mỗi tháng đều trẻ em mất tích, bây giờ giảm nhiều. Đây đều là công lao của Chu Thư Nhân.

Xe ngựa đến chân núi, Trúc Lan xuống xe hít sâu một , chất lượng khí thời cổ đại thật .

Đào thị cũng xuống xe: “Trước mời cô mười , cô nào cũng đến. Hôm nay đồng ý cùng đến, kinh ngạc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-593-cang-ngay-cang-giong-than-cha.html.]

Trúc Lan cũng hết lời để : “Ta nào cũng từ chối, cô còn nào cũng đưa thiệp?”

Đào thị : “Bởi vì thú vị, cũng khi nào cô sẽ đồng ý. Nhìn xem, hôm nay chờ .”

“Cô thật là kiên trì.”

“Bó gối trong hậu trạch, trừ tham gia tiệc tùng, thứ còn nhiều nhất chính là thời gian, tự nhiên tìm cho chút niềm vui.”

Trúc Lan Đào thị, . Mỗi đều cách sống của riêng , đây là Đào thị. “Đi thôi.”

Đào thị : “Trước đó ở kinh thành ồn ào, một gả một cưới, truyền xôn xao.”

Trúc Lan cũng , chuyện vui lớn nhất chính là An Bình hầu phủ và Diêu hầu phủ cùng lúc gả con gái, nhưng của hồi môn tạo thành sự tương phản rõ rệt. “Nghe .”

Đào thị kích động: “Nghe của hồi môn của Diêu hầu phủ đến ba ngàn lượng, Diêu hầu gia cũng thật nỡ bỏ thể diện của .”

Diêu hầu phủ giàu đến mức nào, lúc nàng ở kinh thành , đó là thật sự hào phóng.

Trúc Lan nghĩ đến lời của Chu Thư Nhân, Diêu Văn Kỳ càng hổ, càng vấn đề. Trận gả con gái giống như vứt bỏ con gái, càng mất lòng Ngũ hoàng tử, càng bình thường. Hôm qua Ngũ hoàng tử trở thành trò của kinh thành, uy tín mà Ngũ hoàng tử vất vả tích lũy nhờ công việc biến mất trong nháy mắt.

Đào thị dừng bước: “Cô đang nghĩ gì ?”

Trúc Lan hồn: “Không nghĩ gì cả, chỉ đang nghĩ ba ngày mặt, Diêu thế tử mang Thẩm huyện chúa đến Tân Châu .”

Đào thị thản nhiên : “Ai , điều xem bản lĩnh của Diêu thế tử.”

Trúc Lan cũng chỉ bâng quơ, Diêu thế tử bản lĩnh nàng quan tâm. Lễ cần đưa, Chu phủ tặng. Trúc Lan càng leo lên cao, càng chuyện, mệt.

Đến đỉnh núi, Trúc Lan bậc thang xuống chân núi, chân núi là khu chợ hình thành xung quanh ngôi chùa, thật náo nhiệt.

Lần Trúc Lan hiếm khi cùng Đào thị lễ Phật, lễ Phật xong thành tâm bái Phật. Trúc Lan ngoài nghỉ ngơi, thản nhiên nghĩ, nàng thật sự trở thành một bà lão thời cổ đại, lễ Phật kiên nhẫn, bái Phật cũng đặc biệt thành tâm. Những thứ chạm , bây giờ nàng đều chạm , tâm thái già .

Lý thị xin bùa bình an trở về: “Mẹ, ạ.”

Trúc Lan lấy bùa bình an của Lý thị: “Đây là xin cho Minh Huy ?”

Lý thị giọng ghét bỏ: “Minh Huy bây giờ thành thật, thích leo trèo, cũng lời. Ta chỉ sợ trông nom nó ngã, xin một lá bùa bình an cho yên tâm.”

Trúc Lan vuốt ve lá bùa bình an, linh , là tác dụng tâm lý Trúc Lan . Nàng chỉ bùa bình an của chùa ở Tân Châu khó xin. “Cất kỹ .”

Lý thị cẩn thận cất : “Mẹ, con còn xin cho em dâu một lá nữa.”

Trúc Lan , Lý thị đang theo Tô Huyên ăn, tay Tô Huyên ít tài, mới hơn nửa năm mà tiền bạc trong tay Lý thị rủng rỉnh. “Có tâm.”

Phần hồi báo , Tô Huyên cần nhất.

Lý thị ngây ngô: “Em dâu giúp đại phòng chúng ít, em dâu cái gì cũng thiếu. Ta thể nhiều, chỉ hy vọng em dâu và đứa bé thể bình an.”

Trúc Lan “ừ” một tiếng, thấy Đào thị trở về. Hôm nay Đào thị mời đại sư xem mệnh cho con trai út, Trúc Lan hỏi kết quả, chỉ thấy vẻ mặt vui mừng của Đào thị là tệ.

Xuống núi trở về thành, xe ngựa lắc lư đến cổng thành, nơi thành của Tân Châu Thành xếp hàng dài. Xếp hàng một lúc đăng ký mới thành. Trúc Lan cảm thấy phiền phức, Lý thị một lúc vẫn còn tò mò, cứ ngoài xe.

Lý thị : “Mẹ, xem ngoài xe.”

Loading...