Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 603: Mất tích
Cập nhật lúc: 2025-09-13 07:37:12
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan nghĩ đến m.á.u đỏ tươi, xong , chút buồn nôn. Nàng dậy xuống đất cầm ấm đổ hai chén nước để đè nén, mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút. “Người do Diêu hầu phủ gửi đến kích động huyện chúa đang mang thai, tay chính là mạng . Một từ núi giả ngã xuống c.h.ế.t tại chỗ, một là kích động rơi xuống hồ, vớt lên cũng chết.”
Hai do Diêu hầu phủ gửi đến một ai sống sót. Rõ ràng là gửi đến , huyện chúa cứ dùng như nha . Nghĩ đến chuyện ngã từ núi giả xuống, tâm trạng của Trúc Lan . Tuy tính kế con gái , nhưng cũng tính kế nhà khác.
Chu Thư Nhân nhíu mày: “Ta cảm thấy con gái nhà hoang dã .”
Trúc Lan tán đồng: “Người từ trong cung càng coi mạng gì. Lần lợi dụng tiểu thư nhà quan là mới đến nhậm chức, họ Viên.”
Trúc Lan trong lòng kinh ngạc. Tính kế cũng quá chuẩn, thể khống chế diều rơi xuống núi giả dễ dàng hơn một chút, nhưng thể chắc chắn cho Viên tiểu thư và nha đầu xảy xung đột. Trúc Lan trong lòng lạnh toát, thể thấy huyện chúa đầu tiên như , một loạt tính kế xuống tay thuần thục.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Chu Thư Nhân thấy Trúc Lan cau mày: “Thôi, đừng nghĩ nữa, cần thiết thì ít tiếp xúc với vị .”
Trúc Lan cũng tiếp xúc, Thẩm huyện chúa từ nhỏ những tính kế, nàng lợi dụng. “Diêu thế tử như ý nguyện, thật là một vợ .”
Chu Thư Nhân nhạo một tiếng: “Hắn sẽ hối hận.”
Loại tính kế sớm muộn gì cũng sẽ tính kế đến chính Diêu Triết Dư. Từ chuyện hôm nay thể , trong mắt huyện chúa chấp nhận hạt cát, thủ đoạn chút tàn nhẫn. Hiện tại hai là cùng một chiến tuyến, nhưng khi còn kẻ thù nữa thì ?
Trúc Lan trầm mặc một lát: “Hối hận cũng vô dụng, hôn nhân là điều thể lựa chọn.”
Chu Thư Nhân nghĩ cũng , nhưng mà, Diêu Triết Dư cũng đáng đời. Nếu lợi dụng , thì chấp nhận cuộc sống tương lai.
Trong phủ của Diêu thế tử, Diêu Triết Dư ngủ ở thư phòng. Hắn cùng huyện chúa ăn cơm tối xong lấy cớ công vụ bận liền về thư phòng.
Hắn huyện chúa bực bội, nhưng rõ ràng , hai đó giao cho xử lý. Ngoài mặt thì đồng ý, hôm nay tặng cho một món quà lớn.
Trong mắt Diêu Triết Dư chút thất vọng, thể thủ đoạn ôn hòa hơn , nhất định quyết đoán và tàn nhẫn như ?
Thẩm huyện chúa cũng ngủ, mở to mắt nóc giường. Nàng hối hận. Từ nhỏ nàng , nắm bắt những gì , thì chặt đứt tất cả những bàn tay vươn . Đồ của nàng ai phép chạm .
Tân Châu mấy ngày nay yên tĩnh, tiệc tùng cũng . Có thể thấy chuyện xảy trong phủ của Diêu thế tử đối với các tiểu thư kích thích lớn đến mức nào.
Trúc Lan vui mừng, càng yên tĩnh càng . Tâm trạng tồi, nàng chọn vải vóc để chuẩn quần áo mùa đông. Nghĩ đến quần áo, quần áo của Trúc Lan thật sự quá nhiều. Nàng yên lặng vải vóc, cho dù lớn tuổi, nhưng vẫn thích quần áo và trang sức.
Tống ma ma thấy chủ mẫu nửa ngày chọn vải: “Là hài lòng ?”
Trúc Lan lắc đầu: “Khúc màu xanh lam .”
Tống ma ma nhớ kỹ: “Vâng ạ.”
Trúc Lan cảm khái: “Một năm một năm trôi qua thật nhanh, thoáng cái sắp qua một năm.”
Tống ma ma hiệu cho nha ôm vải xuống, đáp lời: “ , một ngày gì mấy cũng kết thúc, sắp chuẩn bữa tối .”
Trúc Lan trong lòng cảm khái. Nhìn cây cối ngoài cửa sổ, lá cây đổi màu. Nàng thích mùa thu, chỉ vì cảnh sắc, mà còn vì mùa thu gió lạnh thấu xương như mùa xuân, cũng cái nóng bức khó chịu của mùa hè, càng gió lạnh căm căm của mùa đông. Mùa thu nóng lạnh, là mùa thoải mái nhất ở thời cổ đại.
Trúc Lan xem đến chút xuất thần: “Thi Hương sắp bắt đầu , Tân Châu Thành nên náo nhiệt hơn vài phần.”
Trong mắt Tống ma ma đều là ý : “Tam công tử và Dung Xuyên công tử cũng nên đến Bình Châu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-603-mat-tich.html.]
Trúc Lan nghĩ đến thư của Xương Liêm, thằng nhóc nàng bệnh, quan tâm nàng. Đôi khi văn tự cũng thể biểu đạt cảm xúc , nàng thật sự vui mừng. “Ừ.”
Tại Bình Châu Thành, Xương Liêm ngoài giao du trở về, hâm mộ Dung Xuyên đang nhàn nhã sách: “Ngươi thật là tự tại.”
Dung Xuyên đặt sách xuống: “Ai bảo tam ca giao du rộng khắp chứ?”
Xương Liêm ở một bên uống chén nước để giải bớt mùi rượu trong miệng: “Những bạn thật giao du!”
Nụ của Dung Xuyên nhạt . Những nhắm Xương Liêm, mà là phận công tử nhà họ Chu. “ mà, tam ca vẫn là nên cẩn thận một chút.”
Có hy vọng bám víu công tử nhà họ Chu, càng hủy hoại công tử nhà họ Chu. Ai bảo trong các con trai của nhà họ Chu, Xương Liêm là duy nhất tham gia thi Hương, giống như đang cho , gia chủ đời kế tiếp của nhà họ Chu chính là tam ca.
Xương Liêm xoa trán: “Lòng rõ, về phòng đây.”
Dung Xuyên chỉ quần áo của tam ca: “Vẫn là nên một bộ quần áo , ngửi thấy mùi phấn son.”
Khóe miệng Xương Liêm giật giật, đúng là nên . Nếu Sở Sở nhất định sẽ tự dỗi, đau đầu. Hắn khi nào biểu hiện háo sắc? Tại nào cũng dẫn nữ tử đến!
Dung Xuyên nhịn , hiếm khi thấy tam ca buồn bực. Mấy năm nay, tam ca thật là càng ngày càng giống chú!
Ba ngày tại Tân Châu Thành, tửu lầu nghênh đón khách đông nghịt, đường học sinh càng là tùy ý thể thấy .
Lý thị mới từ đường trở về: “Mẹ, lâu là náo nhiệt!”
Trúc Lan : “Cửa hàng điểm tâm kinh doanh cũng hơn nhỉ.”
Lý thị vui đến mức khóe miệng nhếch lên thật lớn: “ , hỏi chưởng quỹ, năm nay kiểu dáng mới các học sinh yêu thích.”
Trúc Lan bật , điểm tâm của Lý thị đúng là ngon thật, nhưng càng nhiều là công lao của Tô Huyên. Đem hình dạng của điểm tâm thành những hình dáng ý nghĩa , một học sinh mua, cho dù tin, nhưng vì cầu cho yên tâm cũng sẽ mua.
Trúc Lan cảm khái : “Tô Huyên nếu là nam tử thì thể tưởng tượng nổi.”
Thời cổ đại vẫn là hạn chế Tô Huyên, nếu là ở hiện đại, Tô Huyên cần trở thành nam tử, cũng nhất định là một sự tồn tại thể tưởng tượng nổi.
Lý thị: “Tứ đúng là lợi hại.”
Nàng cũng hâm mộ, nhưng ghen tị. Chênh lệch thật sự quá lớn, nàng cảm thấy tứ là phúc khí nhất, cưới một vợ như .
Trúc Lan Lý thị: “Con cũng .”
Lý thị mặt đỏ, nàng thích nhất là bà bà khen , trong lòng vui sướng. “Mẹ, con về sân đây.”
“Đi .”
Lý thị mới bao lâu, quản gia của nhà họ Vương đến. Trúc Lan hiệu cho Đinh quản gia dẫn .
Quản gia nhà Vương đại nhân vội đến mức đầu đầy mồ hôi: “Phu nhân, Hà công tử hôm nay cùng bạn bè ngoài thành thưởng ngoạn phong cảnh, bây giờ vẫn tìm . Phu nhân nhà xin Chu phủ giúp đỡ tìm kiếm.”
Trúc Lan nhíu mày: “Ta , ông cụ thể vị trí một chút, sẽ phái tìm.”
Nhà Vương đại nhân giống nhà họ Chu nuôi nhiều hạ nhân và gia nhân võ nghệ như . Nhìn quản gia nhà họ Vương đầu đầy mồ hôi, thể thấy tìm một thời gian.