Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 613: Không bình thường
Cập nhật lúc: 2025-09-13 09:02:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng thượng yên tâm về Hoàng hậu, đích đến hậu cung. Không cho thông báo, ngài trong, chỉ thấy Hoàng hậu đang đối diện với một chiếc yếm nhỏ quý giá mà thất thần.
Hoàng hậu hồn, tay nhanh chóng đưa đến yếm, đó thu về. “Đến .”
Hoàng thượng nhận chiếc yếm và bộ quần áo nhỏ mặt. Đây là những thứ mà Hoàng hậu chuẩn cho đứa con chào đời. Ngài im lặng xuống, ngài và Hoàng hậu đối với đứa bé là mong chờ nhất.
Trong năm con trai, Thái tử sinh chút bất ngờ. Lúc ngài cũng Khanh Nhiên sinh con trong lúc mới tạo phản, vì quá nguy hiểm. con vẫn là sinh. Lão Nhị đến lão Tứ đều là ngài vì củng cố thế lực mà sinh , mấy đứa con mang theo tính kế mà chào đời.
Chỉ lão ngũ , ngài một chút tính kế cũng , lòng đầy mong chờ.
Khanh Nhiên càng cần , đứa bé là khi ngài hứa hẹn với Khanh Nhiên mới , ý nghĩa khác biệt. đứa bé còn, Hoàng thượng trong lòng trĩu nặng. “Mơ thấy nó ?”
Hoàng hậu cẩn thận gấp quần áo : “A, mấy ngày nay ngày nào cũng mơ thấy. Nói cũng lạ, lúc mới mất, cũng từng mơ thấy nó.”
Hoàng thượng im lặng, Hoàng hậu mơ, mà là dám mơ thấy. “Lớn tuổi , dễ nghĩ nhiều. Có là vì Trân Nguyệt mà nghĩ đến lão ngũ .”
Hoàng hậu lắc đầu: “Trân Nguyệt đến bao lâu , nếu nghĩ đến sớm nghĩ đến , cần gì chờ đến bây giờ mới mơ.”
Hoàng thượng mắt Hoàng hậu, trong mắt Khanh Nhiên đều là sự tàn khốc. Hoàng thượng im lặng, cho nên Hoàng hậu tra gì đó, là diễn kịch!
Tại Tân Châu, Trúc Lan tỉnh dậy phát hiện trong sân . Từ bóng dáng và vóc mà xem: “Ngọc Sương ?”
Ngọc Sương thở một , thể thấy sương trắng, nhiệt độ hôm nay giảm thật nhanh. “Bà nội, tỉnh .”
Trúc Lan khoác áo dậy, đợi Ngọc Sương phòng ngủ : “Con bé ở trong phòng chờ, bên ngoài lạnh lắm?”
Gương mặt của Ngọc Sương trong trắng lộ hồng, dịu dàng : “Con xem lá cây trong sân rơi, nhất thời đến xuất thần nên thêm một lúc.”
Trúc Lan dựa gối : “Là chuyện với bà nội?”
Mắt của Ngọc Sương trong veo sáng ngời: “Vâng, bà nội, mấy ngày nay con suy nghĩ nhiều.”
“Nghĩ thông ?”
Ngọc Sương gật đầu thật mạnh: “Vâng, nghĩ thông .”
Nàng gặp hiện thực đúng là đả kích. Suy nghĩ nhiều, ngược xem càng rõ ràng hơn. Ưu thế duy nhất nàng bao giờ là khuôn mặt của , mà là phận tôn tiểu thư của Chu gia. Nàng so sánh với tiểu thư của các gia đình quan khác, xinh , mấy là vì chính mà tồn tại. Nàng sinh ở Chu gia chính là may mắn lớn nhất.
Còn về ý nghĩ của cha , là chuyện thường tình của con . Nhị phòng giống đại phòng nhiều con trai, cho dù Minh Đằng và Minh Huy nghịch ngợm, nhưng lúc nên sách vẫn là nghiêm túc sách. Nhị phòng thì khác, Minh Thụy một đứa con trai, trọng điểm của cha khó tránh khỏi ở nó, ai bảo quá trân quý.
Trúc Lan nghiêm túc Ngọc Sương, con bé dối. “Con hôm nay đến chỉ là để chuyện phiếm chứ!”
Ngọc Sương ngại ngùng : “Bà nội, con xin với tứ thím, con học tập cùng tứ thím.”
Trúc Lan , con bé mấy ngày nay ngừng phân tích, đây là trong lòng hiểu rõ. Nàng nếu sống hơn, nàng học hỏi bản lĩnh của Tô Huyên. “Con ý nghĩ , bà nội vui mừng.”
Ngọc Sương nhạt: “Cảm ơn bà nội.”
Trúc Lan thích những đứa trẻ tự cố gắng, huống chi là con cháu nhà . “Ta sẽ với tứ thím của con, nhưng đợi hai ngày.”
Ngọc Sương ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”
Trúc Lan sẽ giúp cho vợ chồng lão Nhị. Nàng nếu mở miệng sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của Ngọc Sương, đứa nhỏ tự trong lòng hiểu rõ là . “Hôn sự của con, và ông nội con trong lòng rõ, chỉ cần chúng còn ở đây, ai cũng tác dụng.”
Ngọc Sương cong mắt : “Bà nội, cháu gái .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-613-khong-binh-thuong.html.]
Chính vì , cho nên nàng tự tin càng đủ. Cũng chính vì , nàng mới cảm ơn vì đầu thai đến Chu phủ. Nàng sống khác , nàng hướng tới sự rạng rỡ của tứ thím!
Trúc Lan thất thần nụ của Ngọc Sương, đầu tiên rạng rỡ như . Trước Ngọc Sương tự khoác lên một cái vỏ bọc, một chút sai lầm cũng sẽ xảy , vẫn là ảnh hưởng của cha . Bây giờ buông xuống gông xiềng , cả khí chất đều khác.
Ngọc Sương như càng hấp dẫn , cũng , tương lai sẽ lợi cho thằng nhóc thối nhà ai!
Hai ngày nhanh trôi qua, Tô Huyên mời thái y đến. Trúc Lan đợi kết quả bắt mạch, chờ bắt mạch kết thúc, Trúc Lan vội vàng hỏi: “Kết quả thế nào?”
Thái y đáp: “ là song thai, đầu mang thai song thai nhất định hết sức chú ý.”
Sau đó với Tô Huyên đang dậy: “Nếu cảm thấy sắp sinh, nhất định gửi thư cho lão phu.”
Tô Huyên cảm kích : “Liễu gia gia hôm nay đích đến đây, Tô Huyên vô cùng cảm kích. Lúc sinh con, Tô Huyên sẽ cẩn thận.”
Liễu thái y: “Lão phu nợ cha con một ân tình, những điều đều là nên . Lần đầu mang thai song thai nguy hiểm, lão phu nhất định trông chừng.”
Tô Huyên khó xử: “Ngài.”
Liễu thái y Tô Huyên gì: “Lão phu trong lòng rõ.”
Ông già , nếu vì xem con trai và cháu trai, ông sớm lui về . Mấy năm nay, con trai và cháu trai đều tồi, ông sớm tính toán cuối năm sẽ lui về.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tô Huyên trong lòng cảm kích, ai cũng để gặp nguy hiểm. Có vị tọa trấn, nàng đối với và các con càng lòng tin. “Cảm ơn Liễu gia gia.”
Liễu thái y chạy về kinh thành, may mà Tân Châu cách kinh thành gần. Trúc Lan đích tiễn Liễu thái y rời . Trở tứ phòng, còn nhà thấy Xương Trí vòng quanh Tô Huyên, Tô Huyên tủm tỉm Xương Trí.
Trúc Lan một cái, , nàng cũng cần quấy rầy. Thấy ma ma của Tô Huyên , nàng hiệu đừng lên tiếng, Trúc Lan dẫn theo Tống ma ma xoay trở về sân.
Tin tức Tô Huyên mang thai song thai giấu , cả Chu phủ . Rất nhanh ngoài cũng . Có ghen tị với Tô Huyên, cũng hả hê, đầu mang thai nguy hiểm!
mà, Chu Thư Nhân liền nhận sự hâm mộ của Uông đại nhân: “Chúc mừng đại nhân thêm cháu trai.”
Chu Thư Nhân vỗ vỗ vai Uông Cự. Uông đại nhân mỗi nhà ai sinh con, nhà ai thêm cháu trai, Uông Cự liền chịu nổi. “Nhà họ Uông dựa chất lượng để chiến thắng, lượng.”
Uông Cự trong lòng thoải mái hơn vài phần: “Nhà họ Uông còn miễn chuyện em đấu đá.”
Chu Thư Nhân ho khan một tiếng, đúng là như !
Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng cái lá cây rụng hết, mặt đất cũng áo mới. Chẳng qua, năm nay tuyết rơi quá thường xuyên.
Sau trận tuyết đầu tiên, trong bảy ngày hai trận tuyết nữa, mấy trận tuyết dày qua đầu gối .
Sáng ngày , Trúc Lan mới tỉnh thấy tiếng xúc tuyết bên ngoài. Nàng khoác áo ngoài, đây là tối hôm qua tuyết rơi. Bên tai truyền đến tiếng thở dài.
Trúc Lan đầu : “Dậy .”
Chu Thư Nhân độ dày của tuyết tối hôm qua, qua mắt cá chân. “Mùa đông năm nay là năm tai ương.”
Trúc Lan: “Mới bắt đầu mùa đông thôi, cũng đừng nghĩ quá bi quan.”
Chu Thư Nhân thản nhiên : “Hy vọng là .”
Ăn sáng xong, Chu Thư Nhân liền nha môn. Mấy trận tuyết lớn, cũng bận. Trúc Lan Xương Trung ngoài chơi đùa, đối với Xương Liêm mấy lo lắng. Mấy ngày nhận thư gửi về là sắp đến , bây giờ tuyết rơi, cũng thế nào?