Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 626: Hầu gia
Cập nhật lúc: 2025-09-13 11:55:43
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt Thẩm Di Nhạc đều là niềm vui. Nàng chỉ định về ở mấy ngày, ngờ Hoàng hậu đối với nàng như . “Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.”
Hoàng hậu tiếp tục: “Đây là đầu tiên cũng là cuối cùng, bổn cung sẽ nhúng tay nhiều nữa.”
Nụ môi Thẩm Di Nhạc cứng . Hôm nay triệu kiến lỗ mãng cung, chút Hoàng hậu vui. Trong lòng hoảng hốt, nàng dù cũng là của hoàng thất, càng tỉnh táo hơn về phận của , sự tự đắc thu liễm ít. “Vâng ạ.”
Hoàng hậu cũng là vì cho Thẩm Di Nhạc, để đứa nhỏ càng ngày càng mất chừng mực. Bây giờ nhận rõ chính , cũng thể thu liễm , để khỏi trời cao đất rộng mà mất hòa khí với Diêu thế tử.
Tại Tân Châu Thành, Xương Liêm ngờ sẽ một nữa thấy Ninh Tam gia, xem là cố ý chặn . Hắn vội tiến lên: “Ninh Tam gia.”
Ninh Tam tước vị, hầu gia, Ninh hầu gia. Cho dù khôi phục phận cũng cần cùng nhị ca tranh giành. “Xem , ngươi .”
“Vâng, Ninh hầu gia.”
Ninh Tự : “Thân phận của bản hầu thích hợp đến Chu phủ. Đi thôi, cuối cùng là ngươi tốn tiền, hôm nay bản hầu mời ngươi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Chân của Xương Liêm chút phiêu, kích động. Số phận, đây là phận mà cha . Hắn cứ tưởng phận còn, thì trở về. “Vâng ạ.”
Tửu lầu vẫn là tửu lầu , chỉ là phận đổi, Xương Liêm còn tự tại như .
Ninh Tự cũng đề cập đến độc của , món nợ ân tình bất ngờ chính là , với ai cũng . “Sang năm kinh nắm chắc ?”
Xương Liêm cung kính : “Cha chỉ cần tận lực là , còn về nắm chắc thì ai cũng thể tính .”
Ninh Tự thì gặp Chu đại nhân, chỉ tiếc biến trở về phận, thích hợp gặp Chu đại nhân nữa. Gặp Chu Xương Liêm cũng chỉ thể , cũng thể gặp nhiều.
Buổi chiều, Trúc Lan xong lời của Xương Liêm: “Cố ý mời con ăn cơm, đó liền ?”
Xương Liêm cũng bực bội: “Vâng, ăn cơm xong liền .”
Trúc Lan nghĩ : “ Ninh hầu gia là giữ lời hứa, thất ước, bổ sung?”
Xương Liêm vắt óc cũng nghĩ . mà, giọng vui sướng: “Mẹ, con trai lọt mắt của Ninh hầu gia ?”
Hắn tuy cha phân tích về Thái tử, nhưng cũng nhãn lực của riêng . Hắn cảm thấy Thái tử , chỉ cần Thái tử đăng cơ, Ninh phủ sẽ !
Trúc Lan lâu thấy Xương Liêm vui mừng lộ rõ mặt như , cũng định đả kích Xương Liêm: “Chắc là .”
Xương Liêm nắm chặt hai tay, giống như thấy tương lai tươi sáng. Lần do cha mang cho , là dựa chính , ý nghĩa khác .
Ngày kế, tại nha môn, Chu Thư Nhân Uông Cự đang qua ở cửa: “Ông nếu việc thì , việc gì cũng đừng lượn lờ mặt chúng .”
Uông Cự bước chân : “Đại nhân, bên ngoài lạnh như , ngài còn mở cửa.”
Không mở cửa, cũng đang lượn lờ bên ngoài.
Chu Thư Nhân: “Cửa sổ chắn kín quá, sợ ngột ngạt chết.”
Trong phòng đốt chậu than, sợ. Cho dù trong nhà chút lạnh, cũng sẽ giữ thông gió.
Uông Cự kéo ghế xuống: “Đại nhân, ngài và Ninh hầu gia quen ?”
Chu Thư Nhân , Ninh hầu gia và Xương Liêm ăn cơm giấu . “Bản quan quen Ninh hầu gia.”
Trong mắt Uông Cự đều là tò mò: “Đại nhân quen , nhưng , Ninh hầu gia và tam công tử trong phủ quen .”
Hai đều ở cùng một tửu lầu ăn cơm, quá rõ ràng.
Chu Thư Nhân Uông Cự. Uông Cự dám đến dò hỏi, đó là vì quan hệ thiết. Bên ngoài còn suy đoán thế nào. Chu Thư Nhân đem sự việc kể : “Sự tình chính là như .”
Trong mắt Uông Cự hâm mộ: “Số phận của Xương Liêm thật tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-626-hau-gia.html.]
Số phận cũng là một loại thực lực, con trai của vận khí !
Vì lời giải thích của Chu Thư Nhân, theo đó Ninh hầu gia cuối cùng cũng đến Tân Châu nữa, cũng ai còn nắm bắt chuyện .
Trúc Lan cũng thở dài nhẹ nhõm một . Trời mới mấy ngày nay bao nhiêu bái phỏng, lời trong lời đều là hỏi thăm, nàng cũng tốn đầu óc.
Trúc Lan tính ngày: “Mắt thấy sắp đến Tết .”
Tống ma ma: “ , một năm nữa.”
Trúc Lan canh giờ: “Thi công tử cũng sắp đến nhỉ.”
“Chắc là nhanh thôi.”
Trúc Lan thở dài, Thi Khanh vốn nên đến sớm hơn, chỉ tiếc xảy chuyện của Ninh hầu gia, Thi Khanh trở về, vẫn luôn chờ nhiệt độ giảm xuống.
Buổi chiều, Thi Khanh đến. Không chỉ đến, mà còn mang theo quà Tết đến.
Trúc Lan danh sách quà Tết, với Tống ma ma: “Quà Tết trong phủ gửi về quê cũng nên đến .”
Tống ma ma : “Nếu trì hoãn, mấy ngày nên đến .”
Những nơi khác tuy tuyết tai, nhưng tuyết cũng lớn, đường dễ .
Tại Chu gia thôn, Tuyết Mai sắp xếp xong quà Tết đến ngày hôm . Năm nay thêm đồ dùng cho con trai út, sắp xếp là mấy cái rương.
Khương Thăng cảm thán: “Chúng hiếu kính nhạc phụ nhạc mẫu bao nhiêu, ngược nhạc phụ nhạc mẫu mỗi năm đều trợ cấp chúng .”
Tuyết Mai: “Cha cũng là đau lòng chúng và các con. Hai cái rương là vợ của Xương Liêm gửi cho nhà họ Giang. Hôm nay và Khương Đốc nghỉ ngơi, một lát nữa liền đưa qua .”
Khương Thăng nghĩ đến tộc học: “Con cháu của tộc họ Đổng đến tộc học sách, vì mặt mũi của em dâu nên nhận mấy đứa. ở tộc học ít bắt nạt Mộc Thần. Ta vốn nên đề cập, nhưng Mộc Thần đứa bé thật tệ. Nàng lúc thư cho thì nhắc đến, bảo em dâu gửi thư về nhà họ Đổng, thu liễm một ít .”
Tuyết Mai trong lòng rõ ràng, chồng chỉ là thích Mộc Thần, mà còn thích tộc học vì con cái nhà họ Đổng mà loạn lên. “Lúc hồi âm sẽ đề cập.”
Tại Giang phủ, Giang Minh chân què duỗi tay giúp đỡ. Khương Thăng né tránh: “Đừng là thư sinh, sức lực nhỏ, mấy năm ít việc đồng áng. Nơi giao cho và Khương Đốc là .”
Con trai đừng gầy cũng sức lực. Lúc đến nhà nhạc gia cũng theo luyện tập thể, trở về cũng gián đoạn. Con trai đối với nhạc phụ sùng bái, nhạc phụ thể mới là vốn quý, con trai vẫn luôn nhớ kỹ.
Giang Minh vô cùng ngại ngùng: “Làm phiền tự đưa đến, vốn nên là chúng qua lấy.”
Khương Thăng: “Đều là thích, khách sáo.”
Giang Minh trong lòng khó chịu. Sau khi xảy chuyện, con gái lớn cũng từng đến, chỉ phái đến đưa vài thứ. Nàng con gái lớn cũng khó xử, trách. Chỉ là sợ so sánh, nhà họ Khương ít giúp đỡ họ, con trai cũng là Khương Thăng che chở mới bắt nạt tàn nhẫn. “Cảm ơn.”
Khương Thăng trong lòng thổn thức, đồng thời trong lòng cảm thán, thành thành thật thật dạy học quả nhiên là đúng.
Thời gian nháy mắt đến đêm giao thừa. Năm nay Chu phủ thêm dân cư, nhân khẩu cũng ngày càng thịnh vượng.
Trúc Lan các cháu trai cháu gái, khóe miệng tươi vẫn luôn nhếch lên. Mấy đứa nhỏ đang ở trong phòng chơi bịt mắt bắt !
Tô Huyên mang thai song thai dựa ghế : “Mẹ, xem Ngọc Điệp con bé thật thông minh.”
Trúc Lan tủm tỉm Ngọc Điệp. Đứa nhỏ nuôi tồi, chuyện nhanh nhẹn, chạy vài bước cũng thở hổn hển. Cô bé đúng là thông minh, lợi dụng chiều cao để trốn tránh.
Trong phòng náo loạn bao lâu, Chu Thư Nhân . Lý thị đặc biệt xem sắc mặt của cha chồng: “Mẹ, con phòng bếp chuẩn điểm tâm.”
Nói xong một phen kéo con gái liền .
Sau đó lục tục đều . Cuối cùng là Tô Huyên. Trúc Lan bụng của Tô Huyên, tim đều treo lên: “Con cẩn thận một chút.”
Tô Huyên vuốt bụng: “Mẹ, con .”