Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 647: Nhanh chóng quyết định

Cập nhật lúc: 2025-09-14 00:46:32
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thoáng cái là hai ngày , ngày công bố thành tích càng ngày càng đến gần. Tại kinh thành, Xương Liêm và Dung Xuyên cùng tham gia tiệc mời của công tử nhà Viên đại nhân.

Trúc Lan đợi Xương Liêm và Dung Xuyên , lấy thông tin về Viên đại nhân, xác nhận vị Viên đại nhân và Ninh phủ bất kỳ quan hệ nào, trong lòng mới vững vàng hơn một chút.

Trời mới , hai ngày nay, nàng vẫn luôn lo lắng, chỉ sợ động tĩnh gì. Điều còn bực bội hơn cả việc chờ đợi thành tích.

Trúc Lan lấy thư hồi âm của Chu Thư Nhân. Lần Chu Thư Nhân cũng cách nào. Nếu thật sự liên quan đến nhà họ Ninh, trình tự , nàng và Chu Thư Nhân cũng chỉ thể thuận theo tự nhiên.

Trúc Lan buông lòng, nhưng trong lòng vẫn còn phiền muộn. Nàng con chim cút, nghĩ nữa. Nàng cũng ngủ nhiều hơn một chút, ngủ sẽ nghĩ nữa.

Tại Viên phủ, Xương Liêm và Viên nhị công tử gặp mặt, cũng coi như quen . Xương Liêm thấy Viên nhị công tử đang đến, ngại ngùng : “Xe ngựa kẹt, đến chút muộn.”

Viên nhị công tử : “Không muộn, mời trong.”

Xương Liêm bên cạnh Viên nhị công tử, giới thiệu: “Đây là Dung Xuyên, đính hôn với tiểu của , là nửa con trai của Chu phủ.”

Xương Liêm chỉ cần cùng Dung Xuyên ngoài, liền giới thiệu như , chuyện đính hôn nhất định . Biết nhiều , để khỏi ý đồ với Dung Xuyên. Hắn , mấy ngày nay ít thanh niên tài tuấn để ý.

Viên nhị công tử thật chú ý, lực chú ý đều ở Chu Xương Liêm. Tuy rằng Chu Xương Liêm là tam công tử của Chu phủ, nhưng đại công tử và nhị công tử của Chu phủ con đường quan, ý nghĩa của Chu Xương Liêm, tam công tử liền khác.

Viên nhị công tử Trương Dung Xuyên, “di” một tiếng: “Vị công tử chút quen thuộc.”

Cẩn thận hồi tưởng nhất thời nửa khắc nghĩ gặp ở . Sau đó nghĩ, thể là gặp mặt ở trường thi, trong lúc nhất thời quên mất.

Dung Xuyên xong lời chút thất thần. Quen thuộc quen thuộc , chỉ , gần đây vẫn luôn suy nghĩ lung tung, tinh thần căng thẳng. May mà Viên nhị công tử một câu liền chú ý nữa.

Vào sân, hôm nay đến ít . Xương Liêm liếc mắt một cái thấy Thẩm Dương. Đối với Thẩm Dương, thật gặp nhiều. Chỉ tiếc, Thẩm Dương lập gia đình, gia thế trong sạch, học thức tồi, tuổi lớn, trong mắt nhiều là một ứng cử viên con rể tồi, nhiều tiệc mời đều Thẩm Dương.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Thẩm Dương tới: “Chu tam công tử, ngươi cũng đến.”

Viên nhị công tử tủm tỉm, nhưng trong lòng liền bực bội. Thẩm Dương thật đúng là quen thói đến gần Chu tam công tử. “Đều đừng chuyện, chúng trong .”

Xương Liêm : “Thẩm công tử mời trong.”

Thẩm Dương thì thật lòng cùng Chu Xương Liêm bạn, mà là từ nhỏ đến lớn thuận buồm xuôi gió, gì sẽ đó. Chu Xương Liêm đối với kính nhi viễn chi, trong lòng liền vui, liền đến gần để chứng minh bản . Hắn gượng một tiếng: “Chu công tử mời.”

Dung Xuyên cũng gật đầu, đó theo . Hắn thích Thẩm Dương , từ đáy lòng thích. Cảm giác là vô cớ, quan niệm sống của , vẫn là đầu tiên thích một như .

Thẩm Dương cũng khinh thường Trương Dung Xuyên, chỉ là một con rể nuôi mà thôi, ăn mặc còn chú trọng hơn , cũng thuận mắt, lãnh đạm gật đầu.

Trong hoàng cung, Ninh Tự đến chính điện. Vào trong điện thấy mấy vị hoàng tử đều ở đó, im lặng. Hắn đến lúc, Liễu công công dẫn !

Hoàng thượng đợi Ninh Tự chào hỏi xong liền : “Ngươi mấy ngày đến.”

Ninh Tự : “Gần đây một việc, bận một chút.”

Hoàng thượng cũng hỏi nhiều: “Ngươi một lúc .”

Ninh Tự cũng khách khí: “Vâng ạ.”

Nhị hoàng tử Trương Cảnh Dương trong lòng dễ chịu. Cữu cữu của gặp phụ hoàng, khi nào tùy ý như . Nhìn xem giọng điệu thiết của phụ hoàng, giống như uống một chén giấm chua, chua đến mức tim gan đều khó chịu.

Tam hoàng tử cúi đầu, Ninh hầu gia đến chính điện thật là cần mẫn. Mấy ngày nay đến, phụ hoàng nhớ thương . Không thể suy nghĩ, càng nghĩ khó chịu chỉ thể là chính .

Hoàng thượng quét mắt qua mấy đứa con trai, với lão Nhị: “Sau lão ngũ sẽ theo bên cạnh con, con thời gian cũng dạy dỗ lão ngũ nhiều hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-647-nhanh-chong-quyet-dinh.html.]

Nhị hoàng tử Trương Cảnh Dương sững sờ: “Phụ hoàng.”

Hoàng thượng giơ tay: “Sự việc cứ như định . Được , các con cũng đều về .”

Mấy vị hoàng tử , trong điện chỉ còn Hoàng thượng và Thái tử. Hoàng thượng gọi hai tiếng Ninh Tự, Ninh Tự mới hồn: “Thần thất thần.”

Hoàng thượng nhíu mày: “Là thể khỏe?”

Ninh Tự : “Có thể là gần đây nghỉ ngơi .”

Từ khi thấy Trương Dung Xuyên, liền buổi tối mộng mị, mỗi ngày đều sẽ mơ thấy đại ca, đại ca dẫn chơi, dạy võ nghệ, còn dáng vẻ đại ca nhập quan. Mỗi mơ thấy tỉnh dậy sẽ đến hừng đông.

Tại Chu phủ, Trúc Lan tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng hỏi: “Mấy giờ ?”

Tống ma ma đỡ chủ mẫu dậy: “Đã sắp đến giờ cơm trưa . Người tỉnh, một lát nữa cũng nên gọi dậy.”

Trúc Lan dậy lấy khăn tay lau mặt, tỉnh táo đầu óc: “Dung Xuyên và Xương Liêm hai trở về ?”

Tống ma ma: “Chưa về, nhưng chắc là nhanh thôi.”

Trúc Lan giày xuống đất, chờ Tống ma ma cho nàng chải đầu: “Xương Trung ?”

Tống ma ma : “Tiểu công tử đang ở trong sân chơi.”

Trúc Lan bật : “Nó đúng là chịu yên, tinh lực chút quá tràn đầy.”

Tống ma ma: “Con trai đều như , tinh lực tràn đầy chứng tỏ tiểu công tử thể khỏe mạnh, nên vui mừng.”

Trúc Lan đúng là vui mừng. Nàng vẫn luôn sợ hãi, nàng là sản phụ cao tuổi, thể của Xương Trung sẽ yếu. Xương Trung khỏe mạnh, nàng và Chu Thư Nhân ít lén vui mừng.

Chải xong tóc, nhóc nhà. Cậu bé cởi mũ , đầu đầy mồ hôi. Trúc Lan vội cầm khăn lau mồ hôi: “Nhìn xem, con sắp thành con mèo nhỏ .”

Cậu nhóc lắc đầu, bĩu môi: “Mẹ, ngủ quá nhiều, ban ngày tại ngủ lâu như ?”

Trúc Lan: “Mẹ thư giãn đầu óc, cho nên ngủ lâu một ít.”

Cậu nhóc chút hiểu: “Mẹ, con trai đói bụng.”

Trúc Lan : “Thật đúng là tuổi còn nhỏ vô ưu vô lo. Được, , chúng ăn cơm.”

Trên đường, Xương Liêm và Dung Xuyên xe ngựa về phủ. Vốn nên giờ cơm trưa về đến nhà, kết quả phía đường kẹt, vì hai chiếc xe ngựa đụng .

Xương Liêm hiệu cho Cẩn Ngôn xem. Cẩn Ngôn nhanh trở về, thấp giọng : “Phía xe ngựa của Ngũ hoàng tử và một thương nhân đụng .”

Xương Liêm hạ thấp giọng: “Không trùng hợp chứ!”

Cẩn Ngôn thấp giọng : “Xem tình hình là ngựa của Ngũ hoàng tử đột nhiên nổi điên đụng xe ngựa của thương nhân, ở phía còn đụng ít .”

Xương Liêm trì hoãn nữa: “Chúng đổi xe ngựa đường khác.”

Cẩn Ngôn một lời khó hết: “Phía xe ngựa kẹt, nhất thời nửa khắc là , chỉ thể chờ phía thông thoáng mới thể rời .”

Xương Liêm cau mày, nhanh chóng quyết định: “Chúng xuống xe ngựa đường khác, các ngươi theo, chỉ để phu xe chậm rãi chờ.”

Loading...