Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 656: Suy Đoán Gần Với Chân Tướng

Cập nhật lúc: 2025-09-14 00:46:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đổng thị thấy chồng hồi lâu động đũa, liền gọi: "Mẹ."

Trúc Lan hồn: "Vừa nghĩ chuyện thất thần. Thôi, các con cũng đói , mau ăn cơm , món các con thích đấy."

Xương Liêm và mấy trong bụng ăn chút điểm tâm lót , nhưng giờ đói meo, mắt chỉ dán đồ ăn.

Xương Liêm đĩa rau hẹ: "Bây giờ bán rau hẹ ?"

Trúc Lan : "Cành cây nảy lộc xanh, một nông hộ bán rau hẹ sớm cũng là chuyện thường."

Xương Liêm: "Thế nên, con thích mùa đông nhất, rau củ đơn điệu, ít loại. Vẫn là mùa hè hơn, ăn gì cũng tiện."

Trúc Lan cũng thích mùa đông: "Mẹ thích mùa thu hơn, cuối thu mát mẻ, là mùa bội thu."

Xương Liêm : "Con các bậc trưởng bối đều thích mùa thu."

Trúc Lan cảm khái: "Mùa thu mang một ý nghĩa khác, là mùa thu hoạch, đặc biệt quan trọng đối với bá tánh. Cả năm trời chỉ chờ đến mùa thu. Cho nên, các con cũng quan ."

Xương Liêm cảm thấy áp lực chút lớn. Quan dễ . , "Mẹ, con sẽ cố gắng."

Ăn tối xong, Xương Liêm và mấy đều rã rời. Cả ngày hôm nay tinh thần đều tập trung cao độ, bây giờ chỉ nghỉ ngơi. Nói thêm vài câu nữa, họ liền trở về phòng.

Trúc Lan thấy Dung Xuyên bình an trở về, lòng cũng yên tâm ít. "Cửa ải quan trọng nhất cuối cùng cũng qua, còn chỉ cần chờ đợi."

Tống ma ma: "Chủ mẫu, hôm nay cũng lo lắng cả ngày , cũng nên nghỉ ngơi sớm ."

Bà tuy chủ mẫu lo lắng điều gì, nhưng cũng hầu hạ mấy năm, sự bất an của chủ mẫu hôm nay, bà thể cảm nhận . Tinh thần bà cũng theo đó mà căng thẳng.

Trúc Lan quả thực mệt mỏi: "Ta nghỉ , Xương Trung đang tắm, ngươi trông chừng nó một chút."

Tống ma ma: "Vâng."

Trúc Lan xuống là ngủ ngay. Sáng hôm tỉnh dậy, mới nhớ thư cho Chu Thư Nhân.

Trong cung, Hoàng hậu dậy nửa ngày, mới đợi Hoàng thượng đến. "Tối qua ngài đến?"

Trước đó xong xuôi, đột ngột đổi? Nàng cũng thể phái hỏi.

Mắt Hoàng thượng hằn lên những tia m.á.u đỏ, ngài chút mệt mỏi nhắm mắt . "Ta đến cũng ảnh hưởng nhiều."

Hoàng hậu Hoàng thượng tự xưng "trẫm", liền dậy xoa trán cho ngài. " ảnh hưởng, một cũng diễn tệ. Hoàng thượng cả đêm ngủ ?"

Hoàng thượng đưa tay nắm lấy tay Hoàng hậu: "Hôm qua gặp thiếu niên vài phần giống ."

Hoàng hậu lòng phức tạp. Nàng sợ thiếu niên đó là giả, chỉ sợ lợi dụng là thật. Lòng nàng cũng mâu thuẫn. "Ngài cảm giác gì ?"

Hoàng thượng Hoàng hậu hiểu lầm. Dù thì phụ nữ cũng mềm yếu hơn đàn ông. Trong lòng Hoàng hậu vẫn còn chút mong chờ, cũng chút sợ hãi. "Khi gặp , cũng từng đủ loại suy đoán. khi gặp, hiểu rằng giả chính là giả."

Lão nhị và mấy đứa cũng giống ngài lắm, nhưng ngài đối với mấy đứa con trai vẫn cảm giác.

Gông xiềng Hoàng hậu như tháo gỡ: "Vậy thì ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-656-suy-doan-gan-voi-chan-tuong.html.]

Rồi một tàn khốc, nàng thể xác nhận con trai chết, mà còn kẻ lợi dụng đứa con mất của nàng để đánh tráo một nữa, thể tha thứ.

Hoàng thượng khẽ: "Ta vui. Hôm qua gặp một thiếu niên mười bảy tuổi khác, giống, quá giống, giống Ninh Thiệu. Ta thích, một sự yêu thích từ tận đáy lòng. Sinh ở kinh thành, do một bà tử mang theo, suýt chết, khác tình cờ cứu. Ninh Tự điều tra, sự tình cờ là âm mưu."

Hoàng hậu hiểu, tay run lên: "Ngài, ngài là...?"

Hoàng thượng mở mắt: "Ninh Tự miệng khẳng định đó là lão ngũ, nhưng ý tứ là Dung Xuyên mới là thật. Ta cũng cảm thấy . Có cơ hội nàng hãy xem thử, mẫu tử liền tâm. Trước đây nàng nhận đứa trẻ là giả, nàng xác nhận một nữa."

Hoàng hậu và Trương Ngọc là vợ chồng nhiều năm, Trương Ngọc đối với nàng chân tình, và chính chân tình đó cũng khiến nàng hiểu rõ hơn về đàn ông đa nghi . "Ngài chắc chắn xác nhận điều gì đó đúng ?"

Hoàng thượng đầu : " . Lần bắt con chuột đó, cho tra tấn một chút, để nó chết. May mà chết. Tối qua tự thẩm vấn. Đứa trẻ mang khỏi cung chính là do bà tử đó , hơn nữa giờ sinh của nàng, đều khớp cả."

Đương nhiên vẫn còn điều . Trải qua những lời thật thật giả giả của con chuột đó, cùng với phản ứng của nó, ngài suy đoán, đứa trẻ lúc hẳn là bịt c.h.ế.t trong cung, đó cũng là để tránh tiếng của trẻ con gây chú ý. Chỉ là đứa trẻ lúc đó ở trong trạng thái c.h.ế.t giả, khi khỏi cung xử lý thì tỉnh , mới sát hại nữa. Nếu thì thể giải thích tại mang khỏi cung xa như mới động thủ.

Vì suy đoán , ngài gọi thái y tin cậy đến hỏi trong đêm, và khả năng xảy trạng thái c.h.ế.t giả, mới thở phào nhẹ nhõm. vẫn cần Hoàng hậu xác nhận.

Ngài cũng tìm bà tử năm đó, chỉ tiếc là để đề phòng hậu hoạn, chắc chắn sớm trừ khử.

Tâm trạng Hoàng hậu đổi nhanh chóng: "Ta để gặp nó? , mười bảy tuổi tham gia thi Đình, chắc chắn ưu tú. Nó tên là gì? Người nuôi nấng nó ? Nó bây giờ sống ? Ta hỏi gì thế , thể cho nó ăn học thi, gia cảnh chắc hẳn tệ."

Hoàng thượng vỗ nhẹ tay Hoàng hậu: "Gặp nó quả thực dễ, để suy nghĩ một chút."

Tân Châu, Chu Thư Nhân ở nha môn gặp Cẩn Ngôn. "Hôm nay phái ngươi về ."

Cẩn Ngôn : "Tam công tử và Dung Xuyên công tử vẫn đang nghỉ ngơi, liền lĩnh mệnh trở về."

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Chu Thư Nhân nhận lấy thư: "Hai đứa nó tinh thần căng thẳng lâu như , chắc chắn mệt c.h.ế.t , đúng là nên nghỉ ngơi nhiều."

Cẩn Ngôn nghĩ đến lúc , hai vị công tử vẫn tỉnh. " là mệt c.h.ế.t ."

Chu Thư Nhân nhanh chóng xem thư, một lá thư kín đáo. Gấp thư , suy đoán của và Trúc Lan là chính xác, chỉ chờ phản ứng của Hoàng thượng. Hắn và Trúc Lan thể . Bây giờ Thẩm Dương gặp Hoàng thượng, chắc sẽ tìm thang nữa, cứ tránh xa một chút là .

Còn về Dung Xuyên, trông giống Hoàng thượng, đó cũng là một ưu điểm. Chuyện tiếp theo, tự , thể xen , cũng định đoán mò.

Chu Thư Nhân ý của , bảo Trúc Lan cứ giữ tâm thái bình thường là . Bất kể phận Dung Xuyên thế nào, họ đều là cứu và nuôi nấng, đó là ân tình, hổ thẹn với lương tâm.

Chu Thư Nhân thư xong hỏi: "Xương Trung gần đây nghịch ngợm ?"

Cẩn Ngôn đáp: "Tiểu công tử hoạt bát."

Chu Thư Nhân hiểu , tiểu tử đó chắc chắn quậy phá. Hắn nhớ con trai, nhớ vợ, cũng sắp về .

Chiều tối Cẩn Ngôn trở . Trúc Lan xem xong thư, sự bất an cuối cùng trong lòng cũng tan biến. Cứ thuận theo tự nhiên thôi. Họ vẫn còn quá yếu ớt, thể đổi bất cứ điều gì, chỉ thể việc của .

Trúc Lan kiên định, cả cũng nhẹ nhõm.

Đổng thị dắt Ngọc Nghi đến, lập tức cảm nhận sự khác biệt. "Mẹ, chuyện vui gì ?"

Trúc Lan ôm cháu gái: "Chuyện vui thì , xem thư cha con gửi về."

Đổng thị hỏi thêm. Tình cảm của chồng và cha chồng thật , thư từ qua thường xuyên. Thật đáng ngưỡng mộ, nàng hy vọng khi về già và Xương Liêm cũng thể tình cảm như .

Loading...