Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 661: Lỡ lời
Cập nhật lúc: 2025-09-14 00:46:47
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại phủ nha Tân Châu, Chu Thư Nhân Uông đại nhân đang sốt ruột , nhịn bèn lên tiếng: “Ngươi yên cho bản quan! Ai còn tưởng con nhà ngươi thi Đình đấy.”
Uông đại nhân cảm thấy bao nhiệt huyết của như cho chó ăn, “Đại nhân, hạ quan lo cho ngài mà!”
Chu Thư Nhân đáp: “Bản quan vốn sốt ruột, nhưng ngươi cứ qua mặt, cũng thấy lòng rối bời.”
Uông đại nhân tủm tỉm: “Thì đại nhân cũng lo lắng , hạ quan thấy ngài mặt mày điềm tĩnh, cứ ngỡ ngài chẳng mảy may để tâm!”
Chu Thư Nhân: “.......Một đứa là con ruột, một đứa là con rể, là kẻ lòng lang sói mà lo lắng?”
lúc , thông báo từ các châu tới phủ nha. Tân Châu ở gần nên nhận tin nhất.
Chu Thư Nhân là tri phủ nên xem đầu tiên. Còn kịp reo lên, Uông Cự lưng hô lớn: “Thám hoa lang! Chúc mừng Chu đại nhân.”
Chu Thư Nhân chuyền tay bảng danh sách, hiếm khi mỉm liền ba tiếng “”. Con trai và con rể quả nhiên phụ lòng ông.
Chu Thư Nhân nén mà phá lên ha hả: “Chu phủ cũng Thám hoa lang .”
Uông đại nhân trong lòng khỏi chua xót. Một tới hai đỗ, một là Thám hoa, còn Chu tam công tử cũng đỗ Nhị giáp ở thứ hạng cao. Vận khí của Chu phủ quả là quá thịnh vượng. “Đại nhân nhất định mở tiệc lớn ăn mừng, đây chính là song hỷ lâm môn đấy.”
Chu Thư Nhân cảm thấy tự hào như thể đứa con đích dạy dỗ cuối cùng cũng thành tài: “Được, ! Mở tiệc lớn, hôm nay ai về sớm.”
Vương đại nhân trong lòng thầm nhủ nên ghen tị. Con trai ông cũng tệ, nhưng Chu phủ tới hai cùng đỗ, thành tích như , khó tránh khỏi ngưỡng mộ. “Đại nhân, hôm nay say về.”
Chu Thư Nhân hào sảng đáp: “Được, say về.”
Tin tức nhanh chóng lan khắp Tân Châu: con trai Chu tri phủ đỗ tiến sĩ, con rể tương lai là Thám hoa lang.
Tuyết Hàm sắp xếp xong việc trong phủ, thấy hai vị chị dâu cứ chằm chằm, mặt đỏ bừng lên: “Đại tẩu, nhị tẩu, hai chị đủ ?”
Lý thị ha hả: “Chưa đủ! Em là nương tử của Thám hoa lang tương lai, chúng ngắm cho kỹ chứ.”
Tuyết Hàm ngượng ngùng: “Đại tẩu, chúng em còn thành mà!”
Lý thị: “Đó là chuyện sớm muộn thôi.”
Dung Xuyên thành Thám hoa lang thì , nợ Chu gia quá nhiều, sợ đối xử với Tuyết Hàm. Nay Dung Xuyên bảng vàng đề tên, Lý thị thầm nghĩ, cha quả là mắt , tác hợp cho một đôi nhân duyên nhường .
Thấy em chồng hổ, Triệu thị bèn kéo tay đại tẩu: “Chị còn nữa là Tuyết Hàm tìm cái lỗ mà chui xuống bây giờ.”
Lý thị trêu em chồng nữa, cô em chồng cái gì cũng , chỉ là da mặt vẫn mỏng như cũ. “Thôi, thôi nữa.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Triệu thị con gái , : “Thoắt cái Ngọc Sương và Ngọc Lộ cũng lớn cả .”
Lý thị cũng bùi ngùi: “ , bọn trẻ lớn nhanh thật, mới đó mà Ngọc Lộ đính hôn .”
Căn nhà bỗng chốc im lặng. Tuyết Hàm ngẩn , nàng chuyện ? Đính hôn khi nào?
Lý thị vội lấy tay che miệng. Hôm nay vui quá nên giữ mồm miệng. Thấy đều , Lý thị bèn bỏ tay xuống, gượng: “Chỉ là… chỉ là hứa hôn bằng miệng thôi.”
Mấy chữ cuối gần như rõ.
Tuyết Hàm đại ca và đại tẩu gan tự tìm nhà chồng cho Ngọc Lộ, chuyện chỉ thể do cha định đoạt. Đại tẩu vẫn luôn giấu kín trong lòng, hẳn là cha cho . Nàng chỉ ngạc nhiên là Ngọc Lộ định từ bao giờ mà nàng hề ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-661-lo-loi.html.]
Lòng Triệu thị là yên nhất. Theo lý mà , Ngọc Sương lớn hơn Ngọc Lộ hai tuổi, đính hôn cũng là Ngọc Sương . Nay Ngọc Lộ một bước, dù chỉ là hứa hôn bằng miệng thì cũng là nơi chốn. Ý của cha chồng, nàng dám ý kiến cũng dám phản bác, chỉ siết chặt chiếc khăn tay: “Hứa hôn với nhà nào ?”
Lý thị ấp úng. Nàng lỡ lời, nên thế nào, đành con gái cầu cứu.
Ngọc Lộ thấy cầu cứu, trong lòng thầm thở dài dậy: “Là hứa gả cho trưởng tôn của Uông đại nhân. Vì là hứa hôn riêng nên ý của ông bà nội là càng ít càng , chứ ý giấu giếm gì ạ. Chỉ là định đợi chuyện rõ ràng hơn mới công bố.”
Lý thị thở phào nhẹ nhõm, vẫn là con gái ăn . “, đúng, là như .”
Tuyết Hàm : “Hôm nay coi như chúng thấy gì, sẽ ai ngoài .”
Triệu thị thấy em chồng , bèn đáp: “Hôm nay chỉ Dung Xuyên thành Thám hoa lang, còn tam thúc đỗ tiến sĩ thôi.”
Nói Triệu thị dậy: “Ngọc Điệp chắc sắp tỉnh , về xem con bé một lát. Ngọc Sương, con về với , lát nữa chúng .”
Ngọc Sương dậy: “Thưa đại bá mẫu, thưa tiểu cô, con xin phép về với .”
Tuyết Hàm nhị tẩu trong lòng chắc chắn vui. “Hai con .”
Nàng lo lắng Ngọc Sương, thấy cô bé thật sự để tâm, nụ của Tuyết Hàm mới tươi hơn một chút.
Về đến sân viện của nhị phòng, đợi còn ngoài, Triệu thị nhịn lẩm bẩm: “Có đính hôn cũng là con chứ.”
Ngọc Sương vui, bèn an ủi: “Mẹ, con và Ngọc Lộ giống . Hơn nữa dù đính hôn sớm muộn, ông bà nội đều sẽ chọn cho con một mối nhân duyên mà.”
Triệu thị cũng nguôi ngoai. Cha chồng đối với cháu trai cháu gái dù thiên vị đôi chút nhưng vẫn chừng mực, trong những chuyện đại sự, ông bà vẫn luôn công bằng. “Mẹ chỉ là ngưỡng mộ thôi. Mẹ cha con , Uông đại nhân là trưởng tử, kinh sẽ là đầu gia tộc. Uông gia gia thế đơn giản, trưởng tôn của trưởng tử vốn khác biệt. Con bé Ngọc Lộ thật phúc khí.”
Ngọc Sương hề ngưỡng mộ. Gia thế càng lớn thì quy củ càng nhiều, nàng khao khát một cuộc sống đơn giản hơn.
Lý thị dắt con gái về sân viện của , tự vỗ miệng: “Sao quản cái miệng chứ?”
Ngọc Lộ kéo tay xuống, nàng tiếng vỗ thôi cũng thấy đau. “Mẹ, bây giờ lúc tự trách. Chúng nên thư báo cho bà nội ?”
Lý thị ỉu xìu, phịch xuống ghế động đậy: “Con gái, dám . Con giúp , con ăn khéo léo hơn.”
Ngọc Lộ lắc đầu: “Không . Bức thư nhất định do , đó là thái độ.”
Nếu nàng thì còn thể thống gì. Dựa sự yêu thương của bà nội dành cho , tự tay mới dễ dàng bỏ qua. Hơn nữa, tiểu thúc và tiểu dượng tương lai đều bảng vàng đề tên, Chu gia đủ tự tin, nàng nghĩ chuyện cũng gì to tát.
Lý thị lời con gái: “Được, , ngay.”
Chu lão đại và Chu lão nhị vẫn luôn ở phía tiếp khách. Mãi mới tiễn vài tốp , Chu lão đại xuống ghế rót : “Cuối cùng cũng nghỉ một lát.”
Chu lão nhị vẫn còn kích động: “Xương Liêm và Dung Xuyên thật chí khí.”
Chu lão đại cũng cảm thấy vinh dự lây: “ , ha ha, Thám hoa lang, tiến sĩ.”
Xương Trí tiếp lời: “Đợi tam ca và Dung Xuyên trở về, cả hai đều là quan. Chu gia chúng một nhà ba quan, cuối cùng cha còn một gồng gánh nữa.”
Hắn từng trò chuyện với nương tử, nàng kể ít về tình hình Chu gia. Nay thêm hai , cha cũng thể nhẹ nhõm hơn phần nào.
Chu lão đại : “Cha một đường gánh vác Chu gia đến ngày hôm nay thật dễ dàng.”
Chu lão nhị: “ , cha thật sự vất vả, mấy năm nay tóc bạc nhiều.”