Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 667: So sánh mới thấy khác biệt

Cập nhật lúc: 2025-09-14 00:46:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng thượng càng vui hơn. Biểu hiện của Dung Xuyên chính là sự cận, là sự tin tưởng từ tận đáy lòng. Dù tương nhận, đứa trẻ trong lòng vẫn tin tưởng cha ruột sẽ nổi giận với . Tâm trạng của Hoàng thượng vô cùng , quả nhiên con trai ruột khác.

Sau đó, Hoàng thượng bắt đầu gọi tên những khác. Lần ông gọi con trai thứ ba của Chu Thư Nhân. Vừa mới gọi Dung Xuyên, giờ gọi Chu Xương Liêm thì quá, vì cả hai hiện tại đều xuất từ Chu phủ.

Hoàng thượng gọi ít , cuối cùng mới gọi đến Thẩm Dương: “Tiến lên đây.”

Thẩm Dương cảm thấy đây là cơ hội, thể hiện trạng thái nhất để để ấn tượng. Huống hồ Hoàng thượng hề gọi Chu Xương Liêm, ván thắng. “Thần tham kiến Hoàng thượng.”

Hoàng thượng bảo dậy. Người tiến lên, ông cảm thấy ghê tởm từ tận đáy lòng. “Đứng dậy .”

Thẩm Dương lên, nhưng thể thẳng. Hắn cảm nhận áp lực mà Hoàng thượng tạo , đến cả việc thẳng cũng dám.

Hoàng thượng hỏi: “Đã đính hôn ?”

Thẩm Dương trong lòng vui mừng: “Bẩm Hoàng thượng, thần từng đính hôn.”

Hoàng thượng trong lòng lạnh một tiếng: “Chưa đính hôn .”

Thẩm Dương ngẩn một lúc lâu, câu trả lời tiếp theo, chút ngơ ngác. Hoàng thượng ý gì?

Hoàng thượng uống rượu, vốn định thêm vài câu, nhưng cảm giác con trai ruột bên cạnh và cảm giác kẻ giả mạo bên cạnh quá rõ ràng. Ông thêm một lời nào nữa. “Lui xuống .”

Thẩm Dương thất vọng, còn thêm vài câu, chỉ thể cam lòng lui xuống.

Dung Xuyên vô cùng ngoan ngoãn, đến rượu cũng dám uống nhiều. Dù là Bảng nhãn Trạng nguyên lang mời rượu, Dung Xuyên đều chỉ nhấp môi một chút, tuyệt đối uống bụng. Chàng sợ uống say quá sẽ liều, đây là hoàng cung chứ nhà .

Yến tiệc cuối cùng cũng kết thúc. Hoàng thượng một bước, uống chút cao hứng: “Đến cung của Hoàng hậu.”

Liễu công công: “Vâng.”

Liễu công công trong lòng tính toán, nửa năm nay, Hoàng thượng hậu cung cũng chỉ đến cung của Hoàng hậu. Trước đây ít nhất buổi trưa còn đến cung của các nương nương khác một lát, cũng là vì nể mặt các hoàng tử. Bây giờ thì... nhưng mà, tuổi của Hoàng thượng cũng còn nhỏ nữa.

Liễu công công vuốt tóc , tuổi của ông cũng còn nhỏ.

Hoàng hậu thấy tiếng liền nghênh đón, tự dìu Hoàng thượng xuống, lấy giải rượu: “Hoàng thượng, hôm nay uống ít rượu.”

Hoàng thượng uống : “ , hôm nay vui mà. Khanh Nhiên , đừng Hoàng thượng Hoàng thượng nữa, ở đây chỉ nàng và thôi.”

Hoàng hậu nhận lấy chén , hiệu cho cung nhân lui hết, lấy khăn: “Để lau mặt cho .”

Hoàng thượng nhắm mắt : “Hôm nay gặp con trai, thằng nhóc gan nhỏ, sợ , còn dám trong lòng chỉ trích . Chắc là nó cảm thấy thật sự sẽ nổi giận với nó. Sau đó sợ, đến rượu cũng dám uống, ha ha, nó đối với tin tưởng!”

Hoàng hậu gì, chỉ lắng . Bà thể cảm nhận Hoàng thượng thật sự vui mừng, vui vì con trai tin tưởng ông. Bây giờ các hoàng tử, kể cả Thái tử, cũng tin tưởng Hoàng thượng, huống chi là các hoàng tử khác. Một câu của Hoàng thượng cũng phân tích đủ điều.

Hoàng thượng mặt thoải mái hơn ít, mở mắt : “Hôm nay thử hỏi chuyện đính hôn, thằng nhóc đó chỉ thiếu nước chỉ trời thề phi cô nương nhà họ Chu cưới. Ta mới ngẩng đầu lên, nó quỳ xuống rõ ràng.”

Hoàng hậu mím môi trộm: “Con trai trọng tình cảm, như .”

Hoàng thượng chằm chằm Hoàng hậu: “Nguyện một lòng một , bạc đầu xa rời.”

Hoàng hậu im lặng, đây là lời bà khi mới gặp Hoàng thượng. Lúc đó ở hiệu sách, bà lưng , nếu nhất định sẽ . Tiếc là nguyện vọng trong lòng thành hiện thực. “Hoàng thượng vẫn còn nhớ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-667-so-sanh-moi-thay-khac-biet.html.]

Hoàng thượng “ừ” một tiếng. Ông thành muộn, cưới một vợ nhỏ hơn nhiều tuổi. Lúc đầu chỉ cảm thấy cô nương ý tứ. “Già .”

Hoàng hậu chuyển chủ đề: “Cũng còn sớm nữa, chúng cũng nên nghỉ ngơi sớm thôi.”

Hoàng thượng ngậm miệng gì: “Ừm.”

Ngoài cung, xe ngựa, Dung Xuyên dài một cách thiếu hình tượng. Xương Liêm tửu lượng rèn luyện, nhưng quen ít nên cũng uống ít. “Sao thế, ngươi cũng say ?”

Dung Xuyên ngáp một cái: “Ta say, chỉ là dọa sợ, bây giờ mệt rã rời, chỉ về nhà nghỉ ngơi.”

Xương Liêm cầm quạt tự quạt cho : “Nói đến, gan của ngươi đúng là nhỏ. Hoàng thượng mới một câu, ngươi đáp nhiều. Lúc đó thật sự lo cho ngươi một phen, may mà trách tội. Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều nữa, nếu mệt thì nhắm mắt nghỉ một lát, lát nữa là về đến nhà .”

Dung Xuyên căng thẳng cả một đêm, quả thực mệt chết. Chàng “ừ” một tiếng nhắm mắt : “Ta chợp mắt một lát.”

Xương Liêm cũng nhắm mắt . Đêm nay quả thực mệt, thể sai lời, còn ứng phó với những xung quanh.

Trong phủ của Ngũ hoàng tử, Trương Cảnh Hoành đang ở trong thư phòng. Nghe tin yến tiệc kết thúc, mới rời khỏi thư phòng.

Từ khi xảy chuyện, việc gì sẽ ngoài, mỗi ngày đều về về hai nơi: Uông phủ và theo nhị ca. Hắn vẫn luôn chú ý đến Thẩm Dương. Hắn suy nghĩ , nhận rằng từ khi Thẩm Dương xuất hiện, cảm giác nguy cơ. Sau khi con đường của định, còn chú ý nữa, cho đến khi xảy chuyện, trong lòng mới sáng tỏ một chút.

Bây giờ Thẩm Dương kinh thành, còn là thứ cát sĩ. Chuyện thật ý tứ. Hoàng thượng cho chỉ thị gì, nghĩa là vẫn là Ngũ hoàng tử.

Việc thể vai trò bia ngắm và vật cản. Cho nên lực lượng tích góp đây, tất cả đều dùng để bảo mệnh. Bây giờ khoa cử kết thúc, nguy hiểm thực sự của cũng đến.

Trương Cảnh Hoành qua hoa viên dừng , ánh mắt về phía chính viện. Trước đây cảm thấy Ngũ hoàng tử phi phận thấp kém, bây giờ phận tội đồ của còn bằng . “Đến chính viện.”

Ngày hôm , sáng sớm, Trúc Lan dậy gọi Tống bà tử thu dọn hành lý. Hôm nay thể trở về Tân Châu .

Dung Xuyên và Xương Liêm nghỉ phép, hai tháng sẽ nhậm chức. Tân Châu cách kinh thành gần như , cũng tiện.

Dung Xuyên và Xương Liêm dậy cũng tự dọn dẹp hành lý của , hôm qua thu dọn xong cả .

Cậu bé Xương Trung kích động nhảy cẫng lên: “Về nhà, về nhà, thể gặp cha .”

Trúc Lan cả đều nhẹ nhõm, về nhà thật . Ở kinh thành tinh thần luôn căng như dây đàn. “Con chậm một chút, cẩn thận kẻo ngã.”

Xương Liêm một tay bế bổng em trai lên: “Ngươi nghỉ một lát .”

Xương Trung ôm cổ trai: “Tam ca, là quan, là quan giống cha ?”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Xương Liêm nhấc bổng em trai, thằng nhóc nặng thêm ít. “Không , ca ca còn đợi nhiều năm mới lên phẩm cấp của cha.”

Xương Trung “ồ” một tiếng: “Tam ca thả em xuống , em quậy nữa.”

Xương Liêm điểm mũi em trai: “Không .”

Trúc Lan hai em nô đùa, tuy tuổi tác chênh lệch nhỏ nhưng vẫn thể chơi đùa cùng . Nói đến, bước đầu gian nan nhất của Xương Liêm qua, cả đều nhẹ nhõm. Trước đây Xương Liêm sẽ đùa như .

Loading...