Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 670: Tiềm năng của con người thật lớn
Cập nhật lúc: 2025-09-14 00:46:56
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xương Liêm nâng chén rượu, điều mong đợi chính là sự công nhận của cha, kích động : “Thưa cha, con trai sẽ kiêu ngạo tự mãn, nhất định sẽ học tập theo cha, một vị quan .”
Chu Thư Nhân cạn chén rượu. Đứa con trai lúc đủ thứ bốc đồng, tâm tư phức tạp, cuối cùng cũng thể một gánh vác.
Xương Liêm đặt chén rượu xuống: “Thưa cha, con trai cảm tạ con.”
Chu Thư Nhân: “Hửm?”
Dung Xuyên ho khan một tiếng, bắt chước y như thật phản ứng của tam ca khi đỗ Nhị giáp.
Chu Thư Nhân sa sầm mặt mày. Vậy là vì tiếng la của Xương Liêm mà ông cũng gián tiếp nổi danh?
Xương Liêm ngượng ngùng, gượng: “Lúc đó con kích động quá.”
Chu Thư Nhân: “Bây giờ cũng kích động ?”
Tai ông thính, cũng nó “ con”.
Xương Liêm rụt cổ , nhất thời cao hứng nên thuận miệng.
Chu Thư Nhân hừ một tiếng thèm để ý đến Xương Liêm, nâng chén rượu với Dung Xuyên: “Con là đứa trẻ luôn chủ kiến của riêng , thúc cũng lo lắng cho con nhiều. Sau , thúc hy vọng con dù trải qua chuyện gì cũng thể giữ vững tâm thái.”
Dung Xuyên hiểu ý trong lời thúc thúc: “Thưa thúc, con chỉ cần việc của là , con hiểu cả ạ.”
Chu Thư Nhân thực sự gì để dặn dò Dung Xuyên. Tương lai quan trường, cha ruột che chở, phương diện, cha ruột của Dung Xuyên đều thể bảo vệ , ông thật lo lắng.
Sau đó, lượt chúc rượu. Chu lão đại và Chu lão nhị gì để , khi chúc mừng, trong lòng chỉ còn sự ngưỡng mộ.
Xương Trí khi tự kiểm điểm bản , ít so sánh với tam ca. Tam ca đây cũng đủ thứ tật , nhưng đủ và dần dần sửa đổi. Khi tam ca nỗ lực, một lòng sách, theo sư phụ khắp nơi.
Khi tam ca theo cha và Mạnh ngừng phong phú bản , trong lòng vẫn chỉ chính .
Bây giờ tam ca , sự cố gắng đền đáp. Còn thì ?
Nhìn dáng vẻ tam ca đang trò chuyện với cha, tự tin, phong thái gánh vác, khiến mắt chút nóng rát. Hắn kém tam ca quá nhiều.
Minh Vân cũng dậy chúc rượu: “Tam thúc, cháu sẽ lấy và ông nội gương.”
Xương Liêm : “Sao con lấy tiểu dượng tương lai của con gương?”
Dung Xuyên đỏ mặt. Xương Trung gọi thì thôi , Xương Liêm cũng học theo. “Tam ca.”
Xương Liêm ha hả: “Lúc Xương Trung gọi, ngươi phản bác? Mà cũng gì ngại. Lúc ở cung yến, Hoàng thượng hỏi ngươi chuyện đính hôn, ngươi còn mặt hào phóng thừa nhận, thanh mai trúc mã, hai năm nữa cưới về nhà. Lúc đó ở đó đông lắm đấy.”
Trúc Lan xong lời liền liếc mắt Chu Thư Nhân. Hai đều hiểu, Hoàng thượng sẽ tùy tiện hỏi, nay Dung Xuyên tự thừa nhận, hôn sự sẽ biến động. Lòng họ vững vàng, buồn bực, chuyện hôn nhân của con gái thể xen nữa.
Tuyết Hàm mặt đỏ như sắp chín, trừng mắt: “Tam ca.”
Xương Liêm ngớt: “Tiểu đừng ngại, đợi xuất giá, ca ca sẽ cho thêm của hồi môn.”
Tuyết Hàm chút thẹn quá hóa giận: “Mẹ, xem tam ca kìa.”
Dung Xuyên cảm thấy cả nóng ran. Chàng thật ngờ Xương Liêm sẽ mặt , cứ như nóng lòng cưới vợ lắm . Thôi , đúng là nóng lòng cưới, nhưng vẫn mua nhà. Ở kinh thành thế nào cũng một căn nhà. “Tam ca.”
Trúc Lan tủm tỉm: “Thôi Xương Liêm, con thêm vài câu nữa là hai đứa nó chui xuống gầm bàn vì ngại bây giờ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-670-tiem-nang-cua-con-nguoi-that-lon.html.]
Tuyết Hàm lay cánh tay : “Mẹ, cũng bắt nạt con gái.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan xoa mặt con gái, uầy, chút nóng. “Thôi, thôi, nữa, ai cũng .”
Lý thị tiếp lời: “Chúng , , dù trong lòng đều hiểu cả.”
Cả nhà phá lên .
Thôi xong, Dung Xuyên và Tuyết Hàm thật sự chui xuống gầm bàn.
Chu Thư Nhân nhấp rượu, cả nhà con cháu đông đủ, thật là náo nhiệt. Trúc Lan , nhà còn là nhà. Trúc Lan trở về, bọn trẻ cũng đều trở về, đây mới là nhà.
Tại kinh thành, trong phủ của Ngũ hoàng tử, Trương Cảnh Hoành đợi rượu và thức ăn dọn lên là bắt đầu ăn ngay. Còn mấy Nhị hoàng tử, lười ứng phó. Đến thì cứ đến, dù cũng ăn ngon uống say phục vụ tận tình.
Nhị hoàng tử thấy lão ngũ ăn ngon lành: “Lão ngũ, ngươi ăn uống thật đấy. Ca ca cứ tưởng ngươi nuốt nổi cơm!”
Tam hoàng tử: “Lão ngũ gần như ngày nào cũng ru rú trong phủ, tin tức chắc chắn linh thông.”
Tứ hoàng tử: “Các ngươi cứ để lão ngũ ăn nhiều một chút, những ngày như thế còn ăn bao lâu.”
Trương Cảnh Hoành tai trái tai , tiếp tục ăn cơm, dù cũng định để bụng đói.
Nhị hoàng tử cảm thấy lão ngũ đổi, đổi đến mức nhận . Đối mặt với sự tùy tiện của họ mà phản ứng gì, thật vô vị. Hắn thẳng: “Chúng đều gặp , thì một vị tiến sĩ trông giống phụ hoàng. Khách điếm ở cũng là nơi lão ngũ từng để mắt tới. Lão ngũ sợ lắm !”
Tam hoàng tử tiếp lời: “Bài thi của Thẩm tiến sĩ chúng đều xem qua, nổi Nhị giáp mà vẫn , bây giờ còn là thứ cát sĩ nữa!”
Trương Cảnh Hoành trong lòng trợn trắng mắt. Hắn , đang chiếm vị trí của , cũng hiểu Hoàng thượng chắc chắn đang mưu tính gì đó. Hắn sợ, cho nên ngoan ngoãn là nhất. mấy vị đến đây là để mượn đao. “Ý của các vị ca ca hiểu . Các vị mượn đao g.i.ế.c . Giết vấn đề, chuyện vỡ lở tội là của . Nếu g.i.ế.c vấn đề, dù các ca ca cũng sớm là giả, đừng diễn trò tình thâm nữa. Lúc cần tay, các vị cũng nào nương tình.”
Nhị hoàng tử: “.......”
Tam hoàng tử: “.......”
Tứ hoàng tử: “.......”
Ba nhất thời phản ứng kịp. Lão ngũ thật sự đổi, đây sẽ chuyện thẳng thắn như . Nói toạc thế , họ đáp thế nào?
Trương Cảnh Hoành trong lòng thoải mái vô cùng. Trước đây sống thật ngột ngạt, bây giờ đều là giả, ngược sống tự tại hơn. “Các vị ca ca ăn ? Xem no , tiễn.”
Nhị hoàng tử như : “Cảnh Hoành , bổn hoàng tử đột nhiên chút tán thưởng ngươi.”
Tam hoàng tử: “Nhị ca tán thưởng muộn . Thôi, vô vị, về thôi.”
Tứ hoàng tử: “Tam ca thể vì nhị ca cướp lời mà giận nhị ca . Các ca ca, .”
Tam hoàng tử: “....... Cái miệng của lão tứ, thật khâu .”
Nhị hoàng tử: “ thế, đúng thế.”
Trương Cảnh Hoành tiếp tục ăn cơm. Vở kịch tồi, đưa cơm. Đợi , buông đũa xuống. Hắn cho rằng Thẩm Dương là thật. Nếu xảy chuyện, thể còn nghi ngờ một chút, nhưng vướng , vấn đề sẽ lớn.
Đột nhiên cảm giác như là ngoài cuộc thấu chuyện. Tiềm năng của con quả thật lớn, đặc biệt là khi bảo vệ mạng sống.
Ngày hôm , tại Chu phủ ở Tân Châu, đều Trúc Lan trở về. Sáng sớm, Trúc Lan nhận ít thiệp mời và danh . Đào thị đến để bàn chuyện đính hôn, còn Nhiễm thị thì mời dự tiệc gặp mặt.