Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 690: Toi rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:51:53
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên hồ, Chu Thư Nhân xắn tay áo bắt cá, cả ướt sũng. Xương Trung ha hả, miệng còn reo lên: “Cha, cha thật lợi hại.”
Chu Thư Nhân thả cá xô nước: “Cha bắt cho con một con nữa.”
Quần áo của Xương Trung cũng ướt, đôi tay mập mạp còn đang vuốt ve con cá trong xô.
Minh Vân dắt các em tan học trở về, theo tiếng động mà đến bên hồ.
Mấy Minh Vân: “.......”
Họ thấy một ông nội giả!
Xương Trung thấy các cháu, vẫy tay: “Mau qua đây, nhiều cá lắm.”
Minh Vân hắng giọng, ừm, ông nội là thật, tiểu thúc cũng là thật, chỉ là hình tượng của ông nội, ai mà tin là Chu đại nhân!
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Minh Đằng chạy tới , đầu tiên là cá trong xô, đó bên hồ, Minh Đằng thắc mắc: “Sao cá trong hồ nhiều lên thế ?”
Minh Thụy nhoài qua xem, vốn dĩ trong hồ vì ông nội thường xuyên đến câu cá nên thả ít cá, bây giờ chỉ là nhiều. Hồ trong vườn cũng lớn lắm. “Em thấy cá sống trong hồ chật chội.”
Minh Đằng: “Em cũng phát hiện cá nhiều lên đúng ?”
Minh Vân ngửa mặt trời, em trai , rõ ràng là ông nội thả thêm cá. Nhìn xem dáng vẻ vui mừng của tiểu thúc, Cẩn Ngôn và Thận Hành đang trong nước, Minh Vân thầm nghĩ, ông nội thật là quá sủng tiểu thúc.
Minh Đằng nhịn xuống nước, liếc mắt đại ca một cái, nhanh chóng chạy xuống: “Ông nội, con đến giúp ông.”
Minh Thụy cũng là hiếu động, chân bước rụt , . Minh Đằng xuống nước, đại bá nương cùng lắm là thưởng cho nhị ca mấy cái tát, còn , sẽ quấn lấy tha.
Gần đây vất vả lắm mới còn để mắt đến , để ý nữa.
Minh Vân Minh Đằng mặt đen , cảm thấy thằng nhóc chỉ là vì bắt cá mà còn giả bệnh để trốn bài kiểm tra ngày mai. “Minh Đằng, ngày mai mày mà bệnh, tao cũng xin nghỉ cho mày .”
Minh Đằng xong lời , suýt nữa ngã xuống nước, đột nhiên đầu thấy mặt đại ca đen sì. Mặt đại ca ngày càng đen, gần đây cùng Nhiễm tam công tử chơi quá đà, ô ô, đó cha ở nhà, dồn hết tâm tư điểm tâm, đúng , đại ca vì đính hôn cũng nới lỏng với một chút, lâu chăm chỉ sách.
Minh Đằng hít một khí lạnh: “A a, ca, ca, tối nay đưa em thắp đèn sách nhé!”
Minh Vân: “Ha hả.”
Chu Thư Nhân sờ cằm: “Minh Đằng , ông nội bói cho con một quẻ nhé!”
Minh Đằng sợ: “Bói quẻ?”
Chu Thư Nhân: “Ừm, bói quẻ, ông nội thấy ngày mai con toi !”
Minh Đằng: “......”
Minh Vân và Minh Thụy hai thấy dáng vẻ ngốc nghếch của Minh Đằng, Minh Thụy ha hả thành tiếng, Minh Vân khuôn mặt nghiêm túc cũng ý .
Minh Đằng cảm thấy gió nhẹ thổi qua, lòng lạnh buốt. A a, đúng là toi . Đại ca sẽ trông chừng gấp bội, sẽ đánh một trận tơi bời, còn tiểu nhất định sẽ im lặng cho đến khi sợ hãi mà hứa hẹn.
Cuối cùng là ông nội, ô ô, hai tháng hai ngày ông nội giám sát sách thật là một cực hình, ông nội chỉ giám sát sách mà còn đặc biệt thích đặt câu hỏi, thật là phiền c.h.ế.t !
Chu Thư Nhân hừ một tiếng, Minh Thụy bây giờ trọng hơn nhiều, chỉ thằng nhóc Minh Đằng , để ý là lơ là ngay. “Ngày mai, sẽ tìm Nhiễm đại nhân tâm sự về Nhiễm tam công tử.”
Nói đoạn, Chu Thư Nhân ngẩng đầu trời: “Cũng còn sớm nữa, cá đều đưa đến phòng bếp, tối nay tiệc cá. Cẩn Ngôn, ngươi vớt thêm một ít .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-690-toi-roi.html.]
Cá thả nhiều, vớt bớt sẽ c.h.ế.t ít.
Chu Thư Nhân dắt tay con trai: “Hôm nay vui ?”
Xương Trung gật đầu: “Vui ạ.”
Chu Thư Nhân vuốt đôi tay nhỏ lạnh của con trai: “Chúng tắm rửa.”
Xương Trung tung tăng nhảy nhót : “Vâng.”
Minh Đằng từ bên hồ lên, hai tay ôm vai: “Đại ca, em thấy lạnh.”
Minh Vân lạnh một tiếng, , lạnh cái rắm, thằng nhóc mới xuống nước!
Minh Đằng là lòng lạnh, ông nội quá độc ác, còn tìm ông nội của bạn ! Đây là dạy hư Nhiễm tam công tử, là Nhiễm tam công tử dạy hư , ô ô, mặc kệ là loại nào, và bạn đều sẽ gặp họa.
Tại kinh thành, trong hoàng cung, chính điện, Ngũ hoàng tử cung.
Thái tử ở chính điện, Hoàng thượng Trương Cảnh Hoành đang quỳ: “Đứng dậy .”
Trương Cảnh Hoành nhướng mày, từ khi tự tranh đấu cho mạng sống, Hoàng thượng còn gây khó dễ cho nữa. Lâu cảm nhận cảm giác quỳ thẳng dậy nổi, cảm giác cực kỳ . “Tạ ơn Hoàng thượng.”
Hoàng thượng Trương Ngọc hiệu cho Liễu công công dọn ghế đây, đó hiệu cho Trương Cảnh Hoành .
Trương Cảnh Hoành thụ sủng nhược kinh, đãi ngộ tăng vọt, cẩn thận xuống.
Hoàng thượng đợi Liễu công công lui xuống, mở lời: “Trẫm rõ, ngươi cũng nên đoán một ít. Hai gặp Thẩm Dương, ngươi cảm thấy thế nào?”
Trương Cảnh Hoành lúc đến nghĩ Hoàng thượng triệu kiến chuyện gì. Hắn vẫn luôn thành thật gì khác thường, chỉ hôm nay gặp Thẩm Dương. Hắn chút chắc tại Hoàng thượng hỏi , trong lòng đánh bản nháp, cân nhắc : “Là một kiêu ngạo, cũng thích thể hiện, lễ tiết chỉ thể là tạm .”
Lấy ví dụ như việc chào hỏi hôm nay, giả vờ một chút thành vấn đề, nhưng chỉ một lúc là xong.
Hoàng thượng trực tiếp ném bom: “Người cũng là giả như ngươi. Ngươi là quân cờ sáng, là quân cờ tối. Ngươi thành công, quân cờ tối cơ hội xuất hiện. mà, trẫm nghĩ, họ vốn dĩ đặt nhiều hy vọng ngươi, vẫn luôn chờ ngươi bại lộ.”
Trương Cảnh Hoành tim đập thình thịch, còn tưởng sẽ đoán mò mãi, ngờ Hoàng thượng thẳng như . “Thần nên thế nào ạ?”
Hoàng thượng thích Trương Cảnh Hoành hiện tại, đương nhiên cũng là vì Dung Xuyên trở về, ông sẵn lòng khoan dung hơn một chút vì con trai. “Ngươi tiếp xúc với nhiều hơn. Về thế nào, Tề hộ vệ bên cạnh ngươi sẽ cho ngươi .”
Trương Cảnh Hoành: “.......”
Hắn kinh ngạc, Tề hộ vệ, tin cậy nhất, đây chính là do tự tay bồi dưỡng, nhiều chuyện của đều do Tề hộ vệ lo liệu!
Hoàng thượng tính giờ, Thái tử chắc từ điện của Hoàng hậu trở về. “Được , ngươi nên .”
Trương Cảnh Hoành như bay ngoài, lúc chạm mặt Thái tử, vội vàng thu liễm tâm thần, cung kính : “Thái tử.”
Thái tử Trương Cảnh Thần đối với Trương Cảnh Hoành hiện tại cảm giác hơn một chút: “Ngươi sắc mặt trắng, thể khỏe ?”
Trương Cảnh Hoành: “...... Không, thần thể lắm, thần còn việc một bước.”
Hắn chỉ là hiểu , đây nhiều di chuyển bên bờ vực cái chết, bây giờ dám Thái tử nữa, dọa c.h.ế.t !
Thái tử nheo mắt, phụ hoàng gì? Trương Cảnh Hoành hồn như sắp lìa khỏi xác!
Ngày hôm , Trúc Lan chuẩn dắt con gái dạo phố, bà định mua ít vải về may mấy bộ quần áo cho con trai. Thực bà chỉ tìm chút việc để , để phân tâm!