Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 693: Bất ngờ
Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:51:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xương Liêm và Dung Xuyên nâng chén rượu, Xương Liêm mở lời : “Con cảm ơn .”
Dung Xuyên tiếp lời: “Thưa thím, mấy năm nay, vất vả .”
Trúc Lan vui vẻ cạn chén rượu trong ly. Vì ngày mai Dung Xuyên và Xương Liêm nhậm chức, nên rượu nồng độ cao, Trúc Lan uống mấy chén cũng .
Tại Chu phủ ở kinh thành, vui vẻ dùng bữa, còn ở Chu phủ Tân Châu, đại phòng thoải mái cho lắm.
Lý thị trong tay cầm cây thước, một tay chống bàn, mệt đến mồ hôi đầm đìa: “Thằng nhóc con, mày cho tao.”
Minh Đằng cây thước nuốt nước bọt: “Mẹ, đặt cây thước khi nào ? Không, đúng, nên tát con ? Sao đổi ?”
Hắn tát quen , thật sợ. Minh Thụy đúng, chịu một chút là qua. cây thước thì khác, đánh mông, m.ô.n.g chắc chắn sẽ nở hoa, ngốc mới né.
Lý thị cảm thấy cây thước cầm tay, vuốt ve cây thước: “Cây thước , Cẩn Ngôn giữa trưa mang đến. Lúc đó còn thắc mắc, thì nguồn cơn là ở mày.”
Lúc nhận cây thước, bà run rẩy, tưởng cha chồng hài lòng với , bà tự kiểm điểm sâu sắc xem gì khác thường, kết quả nghĩ đến đau cả đầu cũng . Nghĩ đến đây, Lý thị tức giận, Cẩn Ngôn thể thêm một câu , thêm một câu c.h.ế.t ai?
Lúc bà thấp thỏm hỏi, Cẩn Ngôn còn vẻ thâm sâu, tối sẽ . Bây giờ nghĩ mà đau cả ngực, đều là do Minh Đằng gây họa!
Tại nhị phòng, Minh Thụy ăn tối xong, lấy bát đựng một ít thịt kho tàu, gắp thêm thịt gà, bát nhanh chóng đầy ắp.
Triệu thị đối với hành động của con trai vô cùng quen thuộc: “Con mang cho Minh Đằng ?”
Minh Thụy gật đầu: “Đại bá nương chắc chắn chỉ cho nhị ca ăn cơm trắng.”
Triệu thị , chiêu của đại tẩu đối với Minh Đằng hữu dụng. Minh Đằng là thịt vui, đại tẩu nỡ để con trai đói, mỗi chỉ cho ăn cơm, Minh Thụy liền lén mang thịt từ nhị phòng sang cho Minh Đằng.
Ngọc Sương bật : “Đại bá nương chắc chắn em mang thịt cho Minh Đằng.”
Minh Thụy ôm bát: “Đại bá nương đừng bề ngoài thô kệch, trong lòng bà rõ cả. Mẹ, con tìm nhị ca đây.”
Triệu thị: “Con chạy chậm thôi, trời sắp tối , đừng để ngã.”
Minh Thụy chạy : “Biết ạ.”
Tại viện chính, Xương Trung đang ăn hoành thánh nhỏ: “Cha, sáng mai ăn hoành thánh nhỏ nhé.”
Chu Thư Nhân tủm tỉm con trai ăn, bé ăn đến phồng cả má, con trai của ông thật đáng yêu. “Được, con ăn gì, chúng sẽ cái đó.”
Cậu bé ăn ít, ăn hết một bát lớn, canh trong bát cũng uống cạn. Ăn xong, bé lười biếng: “Cha, khi nào về ạ?”
Chu Thư Nhân cầm khăn lau tay cho con trai: “Còn mấy ngày nữa.”
Cậu bé nhắc đến , còn nữa. “Mấy ngày là mấy ngày ạ, hôm qua cha mấy ngày, hôm nay vẫn là mấy ngày.”
Chu Thư Nhân véo mũi nhỏ của con trai: “Khoảng sáu bảy ngày.”
Xương Trung bẻ ngón tay đếm, giơ hai tay lên: “Còn nhiều nhiều ngày nữa ạ?”
Chu Thư Nhân hôn lên má con trai, quá đáng yêu. “Thôi, cha kể chuyện cho con .”
Ông cho con trai , nếu thuận lợi, ông thể đưa con trai kinh thăm , bất ngờ dáng bất ngờ. Vốn dĩ ông định nộp tấu sớ nhanh như , kế hoạch của ông là từ từ, nhưng rõ ràng ông ở bao lâu, tự thêm sức nặng mới !
Liễu bà tử bưng chậu nước đến, cửa thể thấy tiếng gia chủ dịu dàng kể chuyện. Liễu bà tử thầm nghĩ, gia chủ đối với tiểu công tử thật dịu dàng. Chủ mẫu ở nhà, gia chủ tự chăm sóc tiểu công tử, bà xen .
Tại kinh thành, trong phủ Ninh Ân Công, Ninh Chí Tường thể tập trung cuốn sách trong tay, vẫn luôn suy nghĩ về thái độ của tam thúc đối với Thám hoa lang, giọng điệu quá thiết, tam thúc đối với cũng từng thiết như !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-693-bat-ngo.html.]
Sau khi tam thúc c.h.ế.t sống , tam thúc dường như đối với và đại ca như , nhưng thể cảm nhận , tam thúc thích đại ca hơn!
Du thị bưng trái cây : “Chàng vẫn đang nghĩ về tam thúc ?”
Ninh Chí Tường thở một : “Ừm.”
Du thị trong lòng sốt ruột, đại ca kế thừa tước vị của Ninh phủ, dù hạ một bậc cũng là hầu tước, nhị phòng của họ thì chẳng gì cả. “Chàng hãy đề cập với cha chồng, tam thúc cũng thể nối dõi .”
Ninh Chí Tường xua tay: “Đợi một chút.”
Hắn bây giờ quan tâm hơn là Thám hoa lang, sợ tam thúc phản cảm!
Trong hoàng cung, Hoàng thượng tâm trạng vô cùng , ngày mai ông thể thấy con trai, mấy ngày gặp, lòng ông vẫn luôn nhớ nhung.
Hoàng thượng đến tẩm điện của Hoàng hậu, đồ ăn bàn: “Hôm nay chuyện vui gì ?”
Đây chính là món ăn do Hoàng hậu tự tay .
Hoàng hậu cong mắt, tự lấy khăn lau tay cho Hoàng thượng: “Tam ca hôm nay gặp Dung Xuyên và tiểu thư nhà họ Chu, tam ca tiểu thư nhà họ Chu còn hơn so với những gì trong tư liệu, còn xứng đôi với con trai, , tam ca , tiểu thư nhà họ Chu trông tú lệ hơn.”
Hoàng thượng kéo tay Hoàng hậu xuống: “Con gái của Chu Thư Nhân quả thực tồi.”
Ông nhiều hơn, Hoàng hậu chỉ chú ý đến con trai, ông chú ý diện hơn. Chuyện ở tiệm vải, ông .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Cô bé trầm , bình tĩnh, điểm ông thích. mà, cảm quan của ông đối với Ninh Chí Tường giảm xuống nhiều. Từ vợ chồng, khó trách Hoàng hậu vẫn luôn thích Du thị, cũng thích triệu kiến Du thị. Lúc đó ông còn tưởng là vấn đề duyên phận, bây giờ xem , trực giác của phụ nữ vô cùng chuẩn xác.
Hoàng hậu gắp thức ăn cho Hoàng thượng: “Ta đang nghĩ đợi Dung Xuyên nhậm chức mấy ngày , sẽ tìm một cơ hội để gặp nương tử và con gái của Chu Thư Nhân.”
Chỉ là lý do dễ tìm, phẩm cấp của Chu Thư Nhân chút thấp, bà là Hoàng hậu cũng thể tùy tiện triệu kiến quan quyến, nhất cử nhất động của bà cũng ảnh hưởng đến tiền triều, quá nhiều băn khoăn.
Hoàng thượng nghĩ đến tấu sớ Chu Thư Nhân dâng lên, là tấu sớ về quy hoạch châu thành, tấu sớ chi tiết, thể thấy Chu Thư Nhân nhiều điều tra, ngay cả lượng lao động nhàn rỗi trong cả mùa hè cũng rõ ràng, biến động giá cả cũng đều ghi chép. Ông cảm thấy tồi, châu thành quy hoạch sẽ lợi cho phát triển, còn thể tránh ít vấn đề.
Hoàng thượng : “Chu Thư Nhân dâng tấu sớ, định triệu kinh chuyện.”
Hoàng hậu vui vẻ: “Vậy thì quá.”
Hoàng thượng sẽ vô duyên vô cớ triệu kinh, chỉ thể , kiến nghị của Chu Thư Nhân hợp ý Hoàng thượng. Bà cũng cần nghĩ lý do để triệu kiến nương tử và con gái của Chu đại nhân nữa.
Sáng sớm hôm , Xương Liêm và Dung Xuyên mặc quan phục, Trúc Lan mà cảm khái, quan phục của triều đình thật mắt.
Đổng thị và Tuyết Hàm tiễn cửa, hai .
Đổng thị đường mang theo gió, tuy nàng cáo mệnh, nhưng tương lai xa chắc chắn sẽ , nàng đối với tướng công lòng tin. “Mẹ, tướng công .”
Đổng thị chút lo lắng: “Mẹ, tướng công sẽ bắt nạt chứ ạ!”
Trúc Lan bắt nạt , bà chỉ Dung Xuyên ở đó, hẳn thể thơm lây ít. “Con đừng nghĩ nhiều, đợi nó về sẽ .”
Đổng thị: “Mẹ, con việc đây.”
Chỉ là nỗi lo trong lòng vẫn tan, ngẩng đầu trời, thời gian trôi qua chút chậm.
Tại Hàn Lâm Viện, Xương Liêm và Dung Xuyên xuống xe ngựa. Xương Liêm tự cổ vũ , đây là nơi bắt đầu con đường quan của . “Đi thôi, chúng trong.”
Dung Xuyên vẻ mặt nghiêm túc: “Ừm.”