Trong lòng Liễu lão gia phẫn uất, bực bội, hối hận khôn nguôi. Đều do ông quá nóng vội, để khiến hạng trời cao đất dày dám nhắm Liễu phủ.
Giờ đây, ông khỏi thầm thấy may mắn vì Liễu Duy mắt vị Trương cô nương đó, thậm chí còn đưa yêu cầu tạm thời công khai hôn sự.
Bằng , nếu chuyện vỡ lở, tuy mất mặt hơn cả là Trương gia, là Trương Kiều, nhưng Liễu gia cũng khó tránh khỏi vạ lây, Liễu Duy cũng sẽ đời chỉ trỏ bàn tán.
Cuộc hôn nhân , chắc chắn hủy.
Không những hủy, mà Trương gia cũng thể dễ dàng cho qua. Dám coi Liễu gia chúng dễ bắt nạt, xem chúng như những kẻ ngu ngốc lắm tiền ? Mối hận nếu trút , ông còn mang họ Liễu nữa.
Đương nhiên, đó đều là chuyện về .
Lúc , tuy Liễu lão gia còn chút thiện cảm nào với Trương Kiều, nhưng cũng đến mức căm hận tột cùng.
Ông cảm kích Cố Vân Đông: "Quả nhiên để con cùng đến Trương gia một chuyến là đúng. Có điều Cố nha đầu, theo lời con , tên Trương Hào cũng đang nhắm con, con hết sức cẩn thận mới ."
"Bá phụ yên tâm, bọn họ còn đang mong con chủ động tìm đến cửa để cho kìa. Giấc mộng thế , bọn họ chỉ thể mơ mộng viển vông mà thôi. Huống hồ vài ngày nữa chúng con sẽ về phủ thành, đợi đến khi , con và Thiệu đại ca thành ."
Thiệu Thanh Viễn bên cạnh, vốn dĩ khi những toan tính ti tiện của Trương Hào, sắc mặt vô cùng sa sầm, trong lòng còn đang cân nhắc nên cho một trận đòn nhừ tử là ném thẳng xuống sông.
Không ngờ đột nhiên Cố Vân Đông nhắc đến chuyện thành , bao nhiêu bực dọc trong lòng y phút chốc tan thành mây khói, ánh mắt sang nàng chan chứa nhu tình.
, họ sắp thành . Tên họ Trương nếu khó mà lui thì thôi, còn nếu vẫn cố chấp lảng vảng mặt họ, y đánh gãy tay chân cũng là còn nhẹ.
Liễu Duy một bên bất giác xoa xoa cánh tay, cảm thấy ghê cả vì cặp đôi mặt.
hiểu , trong lòng dấy lên một tia ngưỡng mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-1065-han-muon-cuoi-vo.html.]
Một nam tử gần hai mươi năm độc , vốn cực kỳ bài xích chuyện hôn nhân, chỉ mong cả đời ăn chơi hưởng lạc, mà đầu tiên nảy ý nghĩ tìm một vợ.
Viễn cảnh vợ con giường ấm, hình như cũng tệ chút nào.
Đợi khi vợ, cũng sẽ ngày ngày đưa nàng ngoài thể hiện ân ái, cho thiên hạ tình cảm của họ đến nhường nào. Để cho những kẻ vợ ghen tị, để cho bọn họ ngứa mắt mà gì . Tưởng tượng thôi thấy khoái chí vô cùng.
Ừm, tới cha bảo xem mắt, sẽ miễn cưỡng gặp một , từ chối nữa.
Thế nhưng lúc , Liễu lão gia đang thầm thở dài.
Duyên phận đúng là thể cưỡng cầu. Có lẽ duyên của con trai vẫn tới, ông cần sốt ruột như , cứ đợi đến khi chính nó thành hẵng .
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn thấy trời còn sớm, bèn cáo từ rời khỏi Liễu gia.
Vừa lên xe ngựa, Cố Vân Đông liền lấy chiếc khăn trong tay áo .
Trước ánh mắt khó hiểu của Thiệu Thanh Viễn, nàng kể bộ chuyện gặp gỡ Đào Yển và Bành Trọng Phi ở Cẩm Tú tửu lầu lúc .
Thiệu Thanh Viễn xong vô cùng kinh ngạc: "Vậy nghĩa là, chiếc khăn vốn dĩ là của ? Lý lão nhân tráo đổi quần áo của và Đào Yển ư?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
" , chắc chắn là của ."
Cố Vân Đông gật đầu: "Hơn nữa theo lời Bành Trọng Phi, loại vải vô cùng hiếm và trân quý. Người nhà của nếu thể dùng một chiếc khăn quý như khăn lau tay bình thường cho , thì họ… chắc chắn yêu thương ."
Thiệu Thanh Viễn chợt siết chặt chiếc khăn, hàng mi cụp xuống khẽ run lên.