Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 1151: Nàng quá có sức hút

Cập nhật lúc: 2025-09-12 08:37:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vân Đông xuống xe , bế cô bé đang luống cuống nhét hạt dưa miệng xuống theo.

Khi Thường Nha Nha bước xuống, cả nàng sững sờ.

Đây là Tân Mính Các ư? Không chỉ là một tiệm nhỏ thôi ? Sao lớn thế !

Hơn nữa, Tân Mính Các trang hoàng quá đẽ và sang trọng, còn hai tầng, bên trong thì đông nghịt khách, ai nấy đều vẻ là phận.

Thường Nha Nha nhất thời dám cất bước. Mãi đến khi Khả Khả một tay kéo nàng, một tay kéo Cố Vân Đông, mới đưa nàng đang ngẩn ngơ trong.

Cố Vân Đông một thời gian đến, ngờ Tân Mính Các còn đông đúc hơn . Giờ còn đến giữa trưa mà sảnh lớn tầng một kín chỗ, tiểu nhị trong quán chạy đôn chạy đáo xuể.

Lan Hoa Nhi cũng ở đó, bưng một ly sữa về, thấy Cố Vân Đông thì mặt mày rạng rỡ, vội chạy tới đón: “Cố chủ nhân, ngài đến ạ? Muốn uống gì, để mang qua cho.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tân Mính Các dành riêng một phòng cho các vị chủ nhân. Cố Vân Đông chỉ phòng khác đầu tiên, đó đều phòng riêng của .

Cố Vân Đông quanh hỏi: “Kha biểu cô ?”

“Kha biểu cô và Khâu ma ma đang chuyện ở bên trong, hình như đang bàn việc gì đó. Để gọi họ.” Lan Hoa Nhi định .

Cố Vân Đông ngăn : “Không cần , cứ để họ bàn xong . Đây là tiểu thẩm của , ngươi mang cho chúng hai ly sữa, và một ly sữa bò cho Khả Khả.”

“Vâng, chủ nhân.”

Cố Vân Đông liền dẫn Thường Nha Nha, đang lúng túng đặt tay chân , hậu viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-1151-nang-qua-co-suc-hut.html.]

Lúc Thường Nha Nha mới phát hiện, Tân Mính Các chỉ hai tầng mà phía còn một sân rộng lớn, ngăn thành nhiều gian phòng riêng.

Khả Khả quen đường quen lối dẫn đường, ngờ rẽ qua một góc thì suýt nữa đ.â.m sầm một cô bé khác.

Cô bé đó trạc tuổi Khả Khả, mắt mũi đỏ hoe, trông như mới xong.

Khả Khả tưởng cô bé sợ phát , vội sờ sờ mặt , thấy gì đáng sợ mới lo lắng : “Xin nhé, nhanh, bạn đừng . Có đau ? Để thổi cho nhé? Mình cho bạn , thổi lợi hại lắm đó, ca ca ngã đau, thổi một cái là hết đau liền, thật đó.”

Cô bé đối diện ngẩn , kịp gì thì một tiểu nha tất tả chạy tới từ phía : “Ngũ tiểu thư, thì ở đây. Sao chạy ngoài? Ra ngoài với nô tỳ một tiếng? Lỡ lạc thì ?”

Vị Ngũ tiểu thư mặt mày vui : “Tam tỷ và Tứ tỷ đều chê nhỏ, cho chơi cùng. Hừ, mới thèm, cũng cần chơi với các tỷ , tìm bạn mới . Sau sẽ thèm để ý đến các tỷ nữa, cũng ăn đồ của các tỷ cho.”

Nói , cô bé nắm c.h.ặ.t t.a.y Khả Khả, hừ một tiếng với nha .

Khả Khả chớp chớp mắt, thêm bạn mới ? Mình sức hút đến ư? Thật khó tin.

Nha dở dở , hừ với nàng thì ích gì. Nàng chỉ là một nha đầu, thể bắt Tam tiểu thư và Tứ tiểu thư chơi cùng Ngũ tiểu thư .

Nàng ngẩng đầu lên, thấy Cố Vân Đông thì thoáng sững sờ: “Là Cố chủ nhân ạ?”

Cố Vân Đông gật đầu: “Là .” Nàng cô bé hỏi: “Có chuyện gì ?”

Nha lắc đầu, chuyện của chủ tử, nàng dám ngoài.

vị Ngũ tiểu thư tức giận tuôn một tràng.

Loading...