Dung mạo hủy, vị La nhị tiểu thư chỉ coi trọng vẻ ngoài quả nhiên liền chướng mắt Bùi quản sự.
Bùi quản sự mất cả hôn sự, dung mạo cũng còn, chủ nhà ghét bỏ, đám hạ nhân xung quanh nhạo là tâm cơ sâu xa mà uổng công vô ích, cuộc sống rối tung rối mù.
Trớ trêu La lão gia vẫn chịu bỏ qua, ông cảm thấy chuyện , Bùi quản sự chắc chắn sẽ ghi hận La gia, dứt khoát bán thẳng .
Bùi quản sự môi giới nhận về, bao lâu bán cho một thương hộ bình thường từ nơi khác đến Lạc Châu phủ.
Thương hộ đó chỉ thỉnh thoảng ở Lạc Châu phủ một thời gian, nhưng nuôi ngoại thất, mua sân ở đây.
Hắn coi trọng Bùi quản sự, chính là vì hủy dung, mua về chân chạy vặt, việc nặng trong phủ cũng cần lo lắng.
Bùi quản sự thì cần lo, nghĩa là ả ngoại thất sẽ để mắt đến khác.
Ả ngoại thất đó kỳ thực sớm tình nhân, hạ nhân trong nhà đều khôn khéo, nên phát hiện.
Bùi quản sự vô tình phát hiện , ả ngoại thất và tình nhân liền g.i.ế.c diệt khẩu. Bùi quản sự lanh lợi, trốn thoát , chuyện tự nhiên cũng giấu nữa, gã thương hộ lúc đến Lạc Châu phủ .
Ngoại thất xử lý, đám hạ nhân liên can như Bùi quản sự tự nhiên bán nữa.
Sau khi Cố Vân Đông quyết định xây xưởng, Thiệu Thanh Viễn huyện Tĩnh Bình ít dùng , lập tức gửi thư cho Trương chưởng quỹ ở Lạc Châu phủ, nhờ ông để ý giúp.
Trương chưởng quỹ vốn dĩ quen Bùi quản sự, là bản lĩnh, liền giữ , đưa đến huyện Tĩnh Bình.
Thiệu Thanh Viễn gặp qua , quả nhiên thất vọng.
Cố Vân Đông xong thổn thức thôi: “La gia sớm muộn gì cũng lụi bại trong tay hai vị tiểu thư của bà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2930-la-gia-som-muon-cung-lui-bai.html.]
Đã xảy chuyện như , mà La lão gia còn răn dạy con gái, đáng đời gặp xui xẻo.
Hiện giờ quản sự, Cố Vân Đông liền tạm thời vội, các quản sự nhỏ khác xem năng lực thể từ từ tuyển chọn lên.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Qua hai ngày, địa điểm xây xưởng của Đoạn Khiêm cũng chọn xong.
Là Thiệu Thanh Viễn cho chọn cho mấy địa điểm, Đoạn Khiêm lúc đó qua, liền lộ vẻ mặt táo bón.
Vị trí là quá trùng hợp ? Đều ở đoạn giữa huyện thành và thôn Đại Khê?
Thiệu Thanh Viễn nghiêm túc : “Ta tra qua, loại hoa cỏ ngươi dùng để nhuộm vải, ở khu vực đỉnh núi trấn Cửu Tường là rậm rạp nhất. Tương lai ngươi tìm lên núi cũng dễ dàng, ngươi thể đưa Mục gia xem, nếu thích hợp, tìm chỗ khác là .”
Đoạn Khiêm quả thực đưa Mục gia xem mấy chỗ đó, thật, Thiệu Thanh Viễn tuy trắng trợn tính kế , nhưng chỗ chọn khiến bọn họ vô cùng hài lòng.
Thiệu Thanh Viễn việc cuối cùng cũng đáng tin cậy, Đoạn Khiêm nhanh định địa điểm.
Xưởng của , sẽ ở gần thôn Nam Lâm thuộc trấn Cửu Tường.
Cũng giống như thôn Đại Khê, tin gần đó sắp xây xưởng, thôn trưởng hưng phấn đến mức suýt nữa ngủ . Có điều ông hiển nhiên tầm xa như Tạ thôn trưởng, lúc Đoạn Khiêm đến chuyện hợp tác, gặp một trở ngại. May mà trấn trưởng trấn Cửu Tường là hiểu lý lẽ, việc ông trực tiếp lo liệu.
Vị trí chọn xong, Đoạn Khiêm đó liền bận rộn hẳn lên. Hắn ăn lớn như , kinh nghiệm vô cùng phong phú, tuy ban đầu chút thoải mái với thôn trưởng thôn Nam Lâm, nhưng với kiến thức và năng lực của , chẳng mấy ngày , gã thôn trưởng thuyết phục đến mức suýt nữa thì coi như thần thánh mà cung phụng.
Chuyện Đoạn Khiêm xây xưởng nhanh truyền ngoài, tự nhiên cũng truyền đến tai Lâu gia.
Lâu gia chen một chân , nhưng thành công, Lâu gia cuối cùng cũng bắt đầu cảm thấy nguy cơ.