Người dứt lời, Đồng Thủy Đào liền đến mặt , : “Được , ngươi thể về nhà.”
Người nọ ngạc nhiên, dám tin nàng: “Dựa cái gì?”
“Ngươi dựa cái gì? Thứ nhất, còn bắt đầu việc ngươi kêu phiền phức, xưởng việc chỉ càng rườm rà, càng phiền phức hơn, nếu ngươi cũng kiên nhẫn như , thì việc của xưởng ?”
Đồng Thủy Đào xong, về phía những khác, tiếp tục: “Thứ hai, ngươi đến xưởng việc, thì lời chủ nhân, một tuân theo mệnh lệnh, chúng tuyển để tự kéo chân ?”
“Còn thứ ba, lời của ngươi rõ ràng là đang khích bác ly gián, thì , tại lôi kéo khác? Tại nhắc đến chuyện nhà giàu khác tuyển ? Chỗ khác như , ngươi ?”
“Ta…” Người nọ Đồng Thủy Đào cho cứng họng.
Ngay đó, tấm thẻ bài trong tay Đồng Thủy Đào thu : “Về , những khác nếu cũng ý kiến, đăng ký đợt hai, cũng thể về.”
Lời thốt , cả đám đông lập tức im phăng phắc, ai lên tiếng nữa.
Bọn họ cảm thấy lời của Đồng Thủy Đào lý.
Việc nào mà phiền phức, vất vả? Chuyện kiếm tiền thì gì chuyện nhẹ nhàng.
Cho nên Đồng Thủy Đào dứt lời, lập tức ai dám nhảm nữa, nắm chặt tấm thẻ bài nhỏ trong tay, chút căng thẳng chờ Cố Vân Đông hỏi chuyện.
Đồng Thủy Đào đắc ý lưng Cố Vân Đông, nhỏ giọng : “Tiểu thư, sai chứ?”
“Không sai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2936-nguoi-co-the-ve-roi.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đứng cách đó xa, Đoạn Khiêm cảm khái, với Thiệu Thanh Viễn bên cạnh: “Ta vẫn luôn nghĩ nha đầu Đồng Thủy Đào đó lỗ mãng lắm, ngờ cũng lúc khôn khéo như .”
“Gần đèn thì sáng, gần mực thì đen, ở bên cạnh Vân Đông lâu , học bảy tám phần, thì cũng hiểu hai ba phần chứ.” Thiệu Thanh Viễn liếc xéo , ánh mắt đầy ẩn ý.
Đoạn Khiêm sờ sờ cằm, cảm thấy kháy. Dù tên tiểu nhị bên cạnh cũng theo hai ba năm, nhưng hình như cũng lanh lợi lắm.
Có điều, mấy ngày nay dẫn theo Mục A Thu giao tiếp, cảm thấy nha đầu ngược học ít. Xem chuyện cũng tùy , trời sinh nhạy bén lắm.
Cố Vân Đông bắt đầu phỏng vấn, nàng giống Bùi quản sự, bắt xếp hàng.
Nàng thẳng bên trong xưởng, dựa theo danh sách mặt, từ lên , gọi từng hỏi chuyện.
Nghe gặp riêng Cố Vân Đông, các thôn dân lập tức càng thêm căng thẳng.
Cũng may, những đầu tiên đều là thôn dân thôn Đại Khê, những đó cũng gặp Cố Vân Đông vài , cũng từng chuyện, nên quá xa lạ sợ hãi.
Tạ thôn trưởng con trai cả của , cũng gì, lúc thì ủ rũ cụp đuôi.
Tạ thôn trưởng hoảng hốt, vội chạy qua hỏi: “Sao ? Con qua ?”
“Con , Cố chủ nhân chỉ hỏi con ngày thường giỏi gì nhất, con con giỏi trồng trọt. Cố chủ nhân gì cả, chỉ bảo con ngoài chờ tin tức. Cha ơi, con là ?”
Tạ thôn trưởng: “……” Ông mà ? Ông bây giờ còn đang ngơ ngác suy nghĩ xem tại vòng một loại kìa.
Tạ thôn trưởng lo lắng sốt ruột, nhưng khi ông phát hiện tất cả những , lúc đều nhận câu trả lời chắc chắn từ Cố chủ nhân, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.