Bộ dáng của Thái Việt, nháy mắt hấp dẫn tầm mắt của những khác.
Thịt nướng (BBQ) là cái gì? Bọn họ cũng thịt nướng. xem biểu tình của Thái Việt, món thịt nướng (BBQ) khẳng định ngon.
Phải tên nhóc là từ kinh thành tới, kiến thức rộng rãi, món ngon gì mà từng ăn qua? Ngay cả cũng thèm đến nóng lòng thử, thì bọn họ càng nếm qua.
Muốn ăn…
Cố Vân Đông xong những việc cần chú ý liền rời , những khác nháy mắt xúm , vây quanh Thái Việt hỏi thăm tình hình cụ thể.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thái Việt cũng dám nhiều, chỉ hắc hắc: “Ngày mai các ngươi sẽ , thật sự ngon.” Hắn còn uống sữa, bất quá ở vùng ngoại ô tiện , nghĩ cũng đành từ bỏ.
Cố Vân Đông Trí Trai, lúc thấy giáo dụ đại nhân đưa tiền bạc cho nàng, thuận tiện bảo nàng ký tên.
Số tiền chính là tiền cơm trưa ngày mai.
Học sinh huyện học đều nộp tiền cơm ở trong học đường, ngày thường cũng ăn ở huyện học. Ngày mai Cố Vân Đông dẫn bọn họ ngoài ăn, tự nhiên từ bên giáo dụ chi tiền.
Bất quá tiền ít, khẳng định là đủ. Dù đồ ăn ở huyện học cũng bình thường, chủ yếu cung cấp cho đám con cháu nhà nghèo như Triệu Cảnh, còn bọn Phạm Ỷ Lâm thường xuyên cho gia đinh trong nhà mang đồ ăn ngon đến học đường ăn thêm.
Phần còn , Cố Vân Đông cũng ngại tự bù .
Xem xét việc đám học sinh trong thời gian ngoan ngoãn tiến bộ, nàng cũng vui vẻ mời bọn họ ăn một bữa ngon, coi như khen thưởng bọn họ.
Cố Vân Đông trở về liền bắt đầu chuẩn đồ đạc ngoài cho ngày mai. Trà sữa thì , ăn thịt nướng nhiều dễ nóng trong , nàng mang theo chút hoa cúc thanh nhiệt giải hỏa là đủ .
Còn thịt heo, thịt dê, thịt gà, còn cá, thịt ốc, bên gần biển, hải sản là cần nghĩ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2956-ba-nguoi-bon-ho-cung-di.html.]
Phần còn là một ít rau dưa, huyện Tĩnh Bình nhiều nấm, nấm hương, nấm bào ngư, nấm kim châm đều rẻ, còn khoai tây, rau xanh, súp lơ, củ cải... mỗi loại một ít.
Cố Vân Đông chuẩn nhiều, chỉ để mang dã ngoại, mà còn một phần lưu trong nhà, đến lúc đó cho trong nhà cũng ăn thêm, nàng , khi ăn qua , những trong lòng đều mong nhớ.
Chờ đến ngày hôm , Cố Vân Đông liền dẫn đầu đến huyện học.
Cửa huyện học lúc dừng mấy chiếc xe ngựa, mỗi chiếc xe đều xa phu ở càng xe.
Phạm Ỷ Lâm chờ các học sinh đều tinh thần phấn chấn cầm giá vẽ và dụng cụ vẽ tranh, ở cửa nhón chân mong chờ. Không chỉ bọn họ, mà còn Sầm Lan, Tào phu tử và Chu phu tử ba .
Cố Vân Đông đang nghi hoặc, liền thấy Sầm Lan lên, ho nhẹ một tiếng, mặt còn mang theo một tia ngượng ngùng: “Cái , Cố phu tử, chúng thể cùng chung ?”
“Các vị cũng ?” Hôm qua còn ý tưởng ?
Sầm Lan gật đầu: “Yên tâm, tiền cơm chúng tự lo. Dù đây cũng là cơ hội khó , tuy chúng là phu tử, nhưng về mặt họa nghệ cũng xem như mới học, thật sự thua kém học trò quá nhiều.”
Chu phu tử và Tào phu tử ông cũng sức gật đầu: “Cố phu tử, một là phu tử mà mang nhiều như cũng thật sự vất vả, dù hôm nay chúng cũng giờ dạy, cùng , chừng thấy mỹ thực cảnh , còn thể ngẫu hứng một phen, thơ hiếm thì .”
Bọn họ đều như , Cố Vân Đông cũng tiện từ chối.
“Được, xuất phát .”
Cố Vân Đông gật gật đầu, đó đến bên Phạm Ỷ Lâm: “Bên các ngươi còn thể cho mượn thêm một chiếc xe ngựa ?” Nàng chuẩn nguyên liệu nấu ăn nhiều, mượn một chiếc.
“Có thể ạ.”
Cố Vân Đông gật gật đầu, bảo bọn họ lên xe ngựa, đoàn xe đến huyện nha một chuyến, đem nguyên liệu nấu ăn dọn lên xe, ngay đó mới xuất phát về phía cửa thành.