Cố Vân Đông gật gật đầu, đầu thấy con trai rên rỉ mở mắt, vệ sinh, vội vàng bế xuống giường.
Lúc nàng dỗ con ngủ say, thì Thiệu Thanh Viễn cũng trở về, ôm lấy nàng hôn tới.
Cố Vân Đông xoay : “Mệt lắm ? Chuyện giải quyết xong ?”
Thiệu Thanh Viễn gật đầu lắc đầu: “Tạm thời giải quyết, nhưng phần lớn là do vấn đề nguồn nước. Hôm khác sẽ dọc theo con sông mà bọn họ thường dùng để tưới ruộng xem . Ta phát hiện trong thôn đó mấy bệnh, hẳn là cũng do uống nước từ con sông đó.”
Cố Vân Đông day day huyệt thái dương cho : “Đừng để mệt quá.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Yên tâm.” Thiệu Thanh Viễn nắm lấy tay nàng, vuốt ve nhẹ nhàng: “Hôm nay huyện nha chuyện gì ?”
“… là một chuyện.” Cố Vân Đông với vẻ mặt kỳ quái kể cho chuyện Vương Thải quyến rũ Thiệu Văn và Thiệu Võ.
Thiệu Thanh Viễn: ????
“Nàng thật ?”
Cố Vân Đông vùi trong n.g.ự.c khúc khích: “Đương nhiên là thật . Ta còn đang nghĩ chủ mẫu tròn bổn phận , tìm cô vợ nào cho Văn Võ Song Toàn, để bọn họ cũng sớm thành gia, chồng, cha.”
“Nói , cũng tròn bổn phận .”
Cố Vân Đông đẩy đẩy : “Ngày mai hỏi thử hai đứa nó… , bốn đứa nó xem, xem chúng nó cô nương nào ưng ý . Nếu tìm, tìm giúp cho? Nhắc mới nhớ, Hồng Diệp và Liễu Diệp hình như cũng đến tuổi . Chỉ là thấy Văn Võ Song Toàn với hai cô nương chẳng giao lưu gì, là hai bên ngại ngùng, là ý gì?”
Thiệu Thanh Viễn mà ? Hắn ngắm nữ nhân khác bao giờ .
Mệt tâm thật, chuyện ở huyện nha đủ bận , bây giờ còn bà mai nữa?
Văn Võ Song Toàn thể nở mày nở mặt một chút, tự tìm vợ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2973-chuyen-tro-dem-khuya-cua-phu-the.html.]
Trước đây Thiệu Thanh Viễn còn cảm thấy bốn bản lĩnh, bây... giờ phát hiện ngay cả vợ cũng tự tìm , xem vẫn cần rèn luyện thêm.
“Ngày mai sẽ hỏi bọn họ, nếu chúng nó cô nương nào thích, thì cứ phối hợp với Vương Thải diễn cho vở kịch .”
Cố Vân Đông tưởng tượng đến sắc mặt của Văn Võ Song Toàn ngày mai, liền vùi lòng Thiệu Thanh Viễn ngớt.
“Ta cảm thấy Lão Tam một điểm đúng đấy, hai đó từng trải qua chuyện tình cảm, lỡ lúc diễn dáng vẻ động lòng, truyền thụ chút kinh nghiệm cho bọn họ, đừng để lộ tẩy.”
Thiệu Thanh Viễn liếc xéo nàng một cái: “Ta nhiều kinh nghiệm lắm ?”
“Không đủ ?” Vợ cưới, con cũng sinh, lúc khi tiếp cận nàng, thủ đoạn dùng tầng tầng lớp lớp, thế mà còn đủ?
Thiệu Thanh Viễn ngẫm , đương nhiên là đủ, chỉ một Vân Đông là nữ nhân, gì kinh nghiệm, thể oan uổng .
Bất quá một vài kinh nghiệm, thì thể đủ. Hắn hất chăn lên, trùm cả hai , ghé sát tai nàng thì thầm: “Ta thấy kinh nghiệm của vẫn còn thiếu, là bây... giờ chúng luyện tập thêm?”
Cố Vân Đông nghiến răng: “Chàng luyện tập là kinh nghiệm gì hả? Đi xuống mau, lát nữa con trai đ.á.n.h thức bây... giờ.”
“Nó ngủ say lắm, nhẹ một chút sẽ đ.á.n.h thức nó .”
Thiệu Thanh Viễn liền hôn xuống, tay cũng bắt đầu an phận.
mà cửa phòng cố tình gõ ‘cốc cốc cốc’ đúng ngay lúc .
Thiệu Thanh Viễn: “…” Làm cái gì ??
Cố Vân Đông buồn vén chăn lên. Thiệu Thanh Viễn mặt sa sầm , thở hắt một thật mạnh, đầu về phía cửa phòng: “Chuyện gì?”
“Gia.” Ngoài cửa truyền đến giọng của Thiệu Văn: “Xảy chuyện ạ.”