Thế nhưng, Đồng Thủy Đào mới ngoài bao lâu, liền đụng Đoạn Khiêm cửa.
Nhìn thấy tấm thiệp mời trong tay Đồng Thủy Đào, Đoạn Khiêm liền đoán ý của nàng, vội vẫy vẫy tay, gọi : “Nàng đừng vội từ chối, báo với tiểu thư nhà nàng một tiếng, ở tiền viện chờ nàng, chút việc nhờ nàng giúp đỡ.”
Đồng Thủy Đào tấm thiệp mời trong tay, do dự một chút, vẫn gật đầu tìm Cố Vân Đông.
Đoạn Khiêm uống ở sảnh ngoài, bao lâu, Cố Vân Đông nắm tay Trì Trì .
Vừa thấy Trì Trì, Đoạn Khiêm liền nhịn hai mắt sáng lên, một tay bế bổng cu lên, tung hứng: “Nha, thấy hình như còn nhẹ hơn ? Cố chủ nhân, như là nàng đúng , trẻ con còn nhỏ, mũm mĩm một chút mới đáng yêu.”
Cố Vân Đông còn kịp đáp lời, Trì Trì hoảng hốt hỏi: “Nhẹ ạ?”
Vậy phúc khí của cũng mất ?
Tiểu tử mày nhíu chặt , sầu não, quá sầu não. Sầu đến mức quên cả Đoạn Khiêm là lạ, cứ ngây ngốc trong lòng mà quên cả xuống đất.
Gần đây ăn ít, mỗi ngày đều ngoan ngoãn uống một ly sữa bò thật lớn, kén ăn, đưa gì ăn nấy, ăn đến mức mất cả phúc khí ?
Đoạn Khiêm ôm một hồi cảm thấy thích hợp lắm, cúi đầu, liền thấy quần áo của dính một mảng bẩn thỉu, từng dấu chân nhỏ hiện lên rõ rệt. Lại đôi giày của Trì Trì, đế giày là bùn đất, quả thực dám .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2979-cho-voi-tu-choi.html.]
Chàng kinh ngạc ngẩng đầu Cố Vân Đông, nàng nhún nhún vai: “Không thể trách , kịp lên tiếng thì bế nó lên . Chẳng tò mò nó nhẹ nhiều ? Đây là nguyên nhân đó, nó tuy ăn nhiều, nhưng tinh lực vô cùng dư thừa, cả ngày chạy nhảy lung tung lúc nào ngơi nghỉ, tự nhiên sẽ sụt cân. Trước khi dẫn nó đến gặp , nó đang ở bên sân võ, vây quanh một vũng nước nhỏ mà giẫm chơi. Ta dẫn nó gặp một thúc thúc, nó mới tình nguyện theo , bằng vũng nước cũng nó giẫm cho cạn sạch .”
Sáng sớm hôm đó trời mưa một trận, nhưng huyện nha mới sửa sang xong lâu, chỗ thể đọng nước thiếu càng thiếu, vũng nước nhỏ chính là Trì Trì vất vả lắm mới tìm .
Đoạn Khiêm thấy áo choàng bẩn thành thế , dứt khoát chẳng thèm để ý nữa, ôm tiểu tử trong lòng buông tay.
“Vậy thì nàng cũng dẫn nó đôi giày khác chứ, đây là sự tôn trọng đối với khách nhân là đây.”
Cố Vân Đông đ.á.n.h giá từ xuống : “Ta tưởng vội vã tìm việc, nên mới kịp đó thôi.” Nói nữa là, nàng vất vả lắm mới dỗ tiểu tử từ bỏ vũng nước nhỏ đó.
Đoạn Khiêm mà tin nàng mới là quỷ, rõ ràng là cố ý.
Cố Vân Đông uống một ngụm , hỏi : “Sao cho từ chối thiệp mời của Lâu gia?”
“Bởi vì Lâu gia cũng gửi thiệp cho chúng , mà A Thu một chuyến.” Đoạn Khiêm : “A Thu sẽ tiếp quản xưởng dệt nhuộm, tất nhiên cùng khác giao tiếp. nàng cũng , nàng là từ trong núi , tuy mấy ngày nay dẫn nàng khắp nơi, nhưng việc giao tiếp với các vị phu nhân, dù vẫn là đầu. Hơn nữa nàng cũng phận của A Thu…”
Mục A Thu là thị, mà thiệp của Lâu gia gửi đều là mời đương gia chủ mẫu. Trừ phi đương gia chủ mẫu dẫn thị cùng, nếu Mục A Thu mà qua đó cũng sẽ chê .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vấn đề là, đương gia chủ mẫu của Đoạn gia rõ ràng ở huyện Tĩnh Bình, mà Lâu gia vẫn gửi thiệp mời cho bọn họ, chuyện liền chút thú vị.