Bạch Chi Ngôn dường như thuyết phục, ngón tay siết : “Ngươi đúng. Trình lão tam c.h.ế.t, những khác đều sẽ liên lụy. Món nợ , sẽ tính hết lên đầu vợ chồng Thiệu Thanh Viễn, nhất định bắt chúng nợ m.á.u trả bằng máu.”
Nam tử hít sâu một , quỳ một gối, dõng dạc : “Thuộc hạ thề sống c.h.ế.t trung thành với chủ tử.”
“Mao Chẩm, ngươi lên . Cũng may bên cạnh Thiệu Thanh Viễn cũng tổn hại mấy , Trình lão tam c.h.ế.t ý nghĩa. Có điều, Chu phu tử và Sầm Lan...”
Mao Chẩm dậy: “E rằng họ cũng Thiệu Thanh Viễn để ý. Chủ tử yên tâm, thuộc hạ cho xử lý hậu quả.”
“Ừ, thì . Chuyện giao cho ngươi cũng an tâm.”
Mao Chẩm xong, cung kính chắp tay cáo lui.
Người , Bạch Chi Ngôn khẽ nhếch mép, nở một nụ như như .
Hắn rót cho một chén rượu, khoan khoái thưởng thức.
Chỉ là đợi uống cạn, Mao Chẩm vội vã , giọng đè thấp hơn nhiều: “Chủ tử, bên Lê quốc tin tức phản hồi.”
Tay Bạch Chi Ngôn khựng . “Đưa đây.”
Mao Chẩm vội vàng dâng lá thư lên. Bạch Chi Ngôn lập tức mở thư xem.
Chỉ là càng xem, mày càng nhíu chặt. Lát , đột nhiên đập mạnh tay xuống bàn bên cạnh: “Nực , quả thực nực !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Chủ tử...”
Bạch Chi Ngôn ánh mắt lạnh băng, đưa thư cho gã xem.
Mao Chẩm xem xong, sắc mặt cũng biến đổi: “Lê quốc khinh quá đáng! Bọn họ chủ tử đưa phu nhân đến Lê quốc con tin thì mới chịu hợp tác với chúng . mà, phu nhân qua đó, chẳng là dê miệng cọp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3033-mau-than-cua-bach-chi-ngon.html.]
Bạch Chi Ngôn một chân đá lật bàn mặt. Bình rượu, chén rượu bàn loảng xoảng rơi xuống đất, vỡ tan tành. Rượu đổ đầy đất, hương rượu trái cây lập tức lan tỏa, thoang thoảng khắp đình viện.
Người phụ nhân vốn đang tỉa cành lá ở cách đó xa thấy động tĩnh, chút lo lắng buông kéo xuống, vội vàng về phía .
Nhìn thấy đất một mảnh hỗn độn, bà ngẩn , vội tiến lên hỏi: “Chi Ngôn, thế ? Sao nổi giận lớn như , con thương ?”
Bạch Chi Ngôn lập tức thu vẻ mặt, xoay nhanh chóng nặn nụ : “Nương, qua đây? Không , , chỉ là thuộc hạ việc chu đáo, con tức giận chút thôi. Mao Chẩm, ngươi còn lui xuống?”
“Con đó, mấy năm nay thể khó khăn lắm mới lên một chút. Phải nên chú ý nhiều mới , thể dễ dàng nổi giận, tức giận hỏng thể thì ? Người hầu việc chu đáo thì con đổi kẻ khác, đáng nổi giận lớn như .”
Bạch Chi Ngôn , vội gật đầu: “Vâng, , nương lắm, con nương, nhất định chú ý.”
Vừa , hiệu cho Mao Chẩm. Gã vội vàng thu lá thư .
Phụ nhân mắt sắc, trông thấy động tác của gã, lập tức nhíu mày: “Đó là cái gì?”
“Không gì, chỉ là tin tức thuộc hạ báo lên thôi.”
“Phải ? Cho xem.” Phụ nhân đưa tay về phía Mao Chẩm.
Gã về phía Bạch Chi Ngôn. Bạch Chi Ngôn vội đẩy phụ nhân về phía : “Nương, đừng xem nữa. Con thấy cũng mệt cả ngày , con đưa về phòng nghỉ ngơi.”
Phụ nhân chịu , ánh mắt kiên định Mao Chẩm: “Cho xem!!”
Mao Chẩm chịu đưa, phụ nhân liền tiến lên tự đoạt lấy. Mao Chẩm dám giằng co, cuối cùng phụ nhân giật .
Bạch Chi Ngôn giận dữ : “Một lá thư mà ngươi giữ cũng xong ?”