Cố Vân Đông trấn an cô bé một phen, thấy cô bé mệt lử, liền bảo cô bé nghỉ ngơi, còn thì dậy ngoài.
Vừa khỏi cửa, Cố Vân Đông xoay , sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Đồng Thủy Đào đón lấy: “Tiểu thư.”
“Chuẩn một chút, chúng xuất phát phủ Lạc Châu.”
Đồng Thủy Đào kinh ngạc: “Ngay bây giờ ?”
“ .” Cố Vân Đông vội vàng về phòng , : “Bạch Chi Ngôn đang ở phủ Lạc Châu. Nơi cách phủ Lạc Châu tuy chút cách, nhưng hôm qua Sầm Lan và Thu Vinh liên tiếp xảy chuyện, khó mà đảm bảo ở huyện Tĩnh Bình còn tai mắt nào khác . Nếu bọn chúng phủ Lạc Châu báo tin, e rằng Bạch Chi Ngôn sẽ trốn mất.”
Đồng Thủy Đào vội : “Ta . Vậy tiểu thư, chúng mang theo những ai?”
Bước chân Cố Vân Đông dừng . Mang bao nhiêu ?
Nàng suy nghĩ kỹ. Hiện giờ Thiệu Thanh Viễn ở đây, nhưng để phần lớn nhân thủ ở huyện Tĩnh Bình.
Văn, Võ, Song, Toàn đều ở cả, nhưng Thiệu Song vết thương mới lành, thích hợp đường xa.
Số còn là một ít ám vệ của Bạch gia. Trừ Bạch Thất và Bạch Dịch theo, những khác cũng đều ở huyện nha.
Không bên Bạch Chi Ngôn bao nhiêu nhân thủ, quan trọng nhất là, phủ Lạc Châu là địa bàn của Toàn Nghiêm. Nếu Toàn Nghiêm là trung thần, còn thể mượn sức gã, nhưng gã là gian thần.
Có điều, khi họ rời kinh, Hoàng thượng và Tần Văn Tranh đều cho họ một danh sách, liệt kê một quan viên thể mượn sức ở các phủ huyện lân cận. Đương nhiên, nơi nhân thủ đông nhất là đại doanh Tây Nam, nhưng cách quá xa.
Gần thì Chu tham tướng ở phủ Lạc Châu, nhưng trong danh sách, Cố Vân Đông dám tùy tiện mượn.
Cố Vân Đông tiếp tục bước về phía . Khi đến cửa phòng, nàng rà soát bộ nhân thủ trong đầu, trong lòng cũng tính toán, mượn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3074-co-van-dong-quyet-dinh-hanh-dong.html.]
Nàng cửa, liền thấy Trì Trì đang chuyện với Thích ma ma.
Thấy nàng, nhóc lập tức đầu, lon ton chạy tới: “Nương...”
Cố Vân Đông bế con lên, thấp giọng : “Trì Trì, nương việc mấy ngày, con ở nhà ngoan ngoãn ?”
Trì Trì bĩu môi, đầu tiếng nào, rõ ràng là đang vui.
Thích ma ma lo lắng tiến lên: “Phu nhân, ngài cũng ngoài ?” Đại nhân còn về nữa.
Cố Vân Đông gật đầu: “Chuyện quá gấp. Lần bỏ lỡ, chờ đến khi nào.” Nàng xoa đầu con trai, vẻ mặt nghiêm túc với Thích ma ma: “Trì Trì giao cho bà. Một hai ngày nữa phu quân hẳn sẽ trở về. Trước đó, các khỏi huyện nha, nhất là ngay cả hậu viện cũng đừng ngoài. Nếu lỡ gặp tình huống gì...”
Cố Vân Đông dừng một chút, hạ thấp giọng: “...hãy trốn mật đạo.”
Vì Bạch Chi Ngôn, một phần tử nguy hiểm, nên để đề phòng bất trắc, ngay khi huyện nha sửa xong, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn tự một mật đạo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bên trong mật đạo sẽ nước và thức ăn định kỳ, cũng chuẩn một ít vũ khí để ứng phó bất cứ lúc nào.
Nếu thể, Cố Vân Đông cũng mang con trai theo bên .
Nàng khẽ thở dài, Trì Trì vẫn đang hờn dỗi, : “Luyến tiếc nương đến ?”
“Con sợ nương... nhớ con.” Chứ con luyến tiếc.
Tâm trạng bực bội của Cố Vân Đông lập tức tan biến. Nàng hôn chụt lên má con trai: “Nương chắc chắn sẽ nhớ con.”
Mặt nhóc đỏ bừng, còn chút ngượng ngùng: “Vậy... con cũng nhớ nương một chút .”
Cậu bé , còn vẻ miễn cưỡng.