Đồng Thủy Đào nhón chân nhanh đến mặt mấy , kéo mảnh vải trong miệng họ , hỏi: “Các ngươi là ai? Sao ở đây?”
Sáu đủ cả nam nữ già trẻ, trông vô cùng hoảng sợ.
Một đàn ông trung niên trong đó : “Ta là bán ngựa ở thành đông, đây là con trai . Sáng sớm hôm nay, chủ nhân của căn nhà đưa mấy con ngựa đến, để chủ tử của họ chọn lựa. Chúng còn tưởng đây là một mối ăn lớn, nên sáng sớm đến. Ai ngờ, cửa họ đ.á.n.h ngất.”
Một cô gái khác : “Ta là nha mới bán viện hai ngày , chỉ chút việc nặng trong phòng giặt đồ. Sáng hôm nay, lúc phòng giặt, cũng đ.á.n.h ngất, tỉnh thấy trói ở đây.”
“Chúng là tiểu nhị của tiệm rượu. Mấy ngày , của nhà đặt một lô rượu trái cây. Sáng hôm nay đẩy xe ba gác giao hàng tới, cửa liền kéo thẳng đây nhốt .”
“A... a... a...” Người cuối cùng là một bà lão, bà há miệng nhưng chỉ phát tiếng “a a a”, thành lời, dường như câm.
Quả nhiên, cô nha : “Đó là Tưởng bà tử gác cửa , lưỡi bà thương, chuyện .”
Đồng Thủy Đào gật đầu, hai Thiệu Thanh Viễn bên ngoài tường.
Thiệu Thanh Viễn : “Cứ đưa họ ngoài .”
Những trói tay chân, buộc thành một vòng quanh cây cột.
Đồng Thủy Đào cầm d.a.o găm cắt đứt dây thừng cho họ. Mấy tự do liền rối rít cảm tạ cô.
Đồng Thủy Đào xua tay, dẫn họ ngoài qua bức tường bên cạnh.
Thế nhưng, ngay lúc họ đang , bà lão câm đột nhiên rút cây trâm đầu , hai lời liền đ.â.m về phía cổ Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông lạnh, đột ngột nhấc chân, đạp văng bà lão .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3079-di-duoi-theo.html.]
“Sớm đề phòng .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nàng lùi vài bước, với Thiệu Văn: “Trông chừng kỹ mấy , thẩm vấn cho cẩn thận.”
Năm còn đều ngẩn , động tác của bà lão câm quá nhanh, họ căn bản kịp phản ứng. Lúc Cố Vân Đông lệnh, họ vội vàng kêu to: “Vị phu nhân , liên quan đến chúng ! Chúng đều là , dối nửa lời!”
Đáng tiếc, nhóm Thiệu Thanh Viễn thèm để ý đến họ nữa. Chuyện đó cứ giao cho Thiệu Văn xử lý.
Hai vợ chồng xoay rời . Đi vài bước thấy Thiệu Võ vội vã chạy tới.
“Gia, phu nhân, những khác đều ở căn nhà phía .”
Hai Thiệu Thanh Viễn sững sờ, vội tăng tốc bước theo Thiệu Võ đến căn nhà ở hậu viện.
Thế nhưng, kịp bước , họ ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng nặc.
Nhìn bên trong, họ thấy mười mấy thi thể, tất cả đều một kiếm đ.â.m xuyên tim, c.h.ế.t nhắm mắt.
Thiệu Võ thấp giọng : “Chúng xem xét, những đều lớn tuổi, hoặc là phụ nữ, nền tảng võ công. Xem cách ăn mặc, hẳn là hầu hạ vốn trong phủ .”
“Xem Bạch Chi Ngôn trốn thoát. Những đối với mà là gánh nặng, cần thiết mang theo, nên dứt khoát g.i.ế.c hết, để tránh tiết lộ những gì ở đây.”
Không hổ là kẻ ngay cả ruột cũng thể lừa nước khác con tin, bắt liền lệnh g.i.ế.c luôn. Tên súc sinh , g.i.ế.c hề nương tay, tâm địa vô cùng độc ác.
Đang chuyện, Bạch Thất chạy tới: “Gia, Hạ phó tướng cho đến truyền lời, Toàn Tri phủ bên khai. Bạch Chi Ngôn rời từ cửa đông giữa trưa nay. Chúng ...”
“Đi, đuổi theo!” Lần , tuyệt đối sẽ để Bạch Chi Ngôn chạy thoát khỏi lòng bàn tay nữa.