Cố Vân Đông thấy lộ vẻ mờ mịt khó hiểu, nàng dừng một chút, lật ngược cái túi .
“Thứ gọi là túi dưỡng khí. Chàng còn nhớ mấy năm , em trốn trong cái rương kín bưng để theo dõi thuộc hạ của Đào lão gia núi ? Trong rương thể thở, em mang theo cái .”
Nàng mở van túi dưỡng khí, đưa ống thở lên mũi Thiệu Thanh Viễn.
Hắn: “...”
Cố Vân Đông tò mò hỏi: “Cảm giác thế nào?”
Thiệu Thanh Viễn chút kinh ngạc. Hắn hít thử hai : “Mát lạnh, mà thoải mái.” Cứ như thể mũi thông suốt .
Cố Vân Đông với : “Túi dưỡng khí trong gian của em còn nhiều, đủ cho chúng qua khu rừng mấy lượt. Bọn Bạch Chi Ngôn d.ư.ợ.c vật, chúng thứ , sợ.”
Thiệu Thanh Viễn cầm cái túi màu xanh lam nhẹ bẫng trong tay, : “Vẫn là nàng cách.”
Cố Vân Đông hưởng thụ lời khen đó. Đương nhiên , trong gian của nàng nhiều vật tư, đầu óc nhạy bén, gặp vấn đề gì mà chẳng sợ.
“Nhân lúc hẳn rừng chướng khí, chúng ăn chút gì . Đuổi theo cả ngày trời, ăn bánh khô nuốt nước lạnh. Lát nữa rừng thì khó mà ăn uống gì , cứ lấp đầy bụng .” Đi , cũng bao lâu, cứ ăn no uống đủ .
Cố Vân Đông lấy đồ ăn nóng hổi từ trong gian . Đây là đồ ăn nhà bếp hôm nàng rời huyện Tĩnh Bình. Thời gian trong gian ngưng đọng, thức ăn bỏ vẫn còn tươi mới, bâyBây giờ lấy vẫn còn bốc khói nóng hổi.
Cố Vân Đông đưa cho một bát cơm lớn, gắp thêm nhiều rau và thịt : “Chàng xa nhiều ngày, đến đại doanh Tây Nam bên chắc chắn ăn uống tử tế. Đây là món Cảnh bà tử đó, mau ăn .”
“Còn ? Tạ tướng quân còn bảo chờ bắt gian tế trong quân sẽ mời một bữa thịnh soạn, kết quả...” Thiệu Thanh Viễn thở dài lắc đầu, bộ dáng như ngược đãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3084-tui-duong-khi.html.]
Cố Vân Đông phì . Hai mỗi bưng một tô cơm lớn, cứ thế tại chỗ ăn ngấu nghiến.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ăn xong, uống thêm hai ngụm nước ấm, cả hai mới thoải mái ợ một cái.
Đã nhiều ngày liên tục di chuyển, đây là bữa cơm nóng hổi đầu tiên. Thật là sảng khoái!
Cố Vân Đông cất hết bát đũa ăn xong gian. Ngoài một túi dưỡng khí trong tay, còn gì khác, cứ thế nhẹ nhàng gọn gàng chuẩn xuất phát.
“Đi thôi, chúng rừng.”
“Ừ.”
Có túi dưỡng khí , việc hít thở còn là vấn đề, rừng chướng khí đối với họ cũng còn là ranh giới thể vượt qua.
Chỉ là để tránh hít khí độc cần thiết, họ cố gắng chuyện nếu bắt buộc.
Cứ như một đoạn, trời liền nhanh chóng tối sầm.
Chướng khí là khí độc phát từ xác động thực vật thối rữa. Vùng đây hẳn từng một lượng lớn động thực vật c.h.ế.t mà ai xử lý, nên mới hình thành một lớp chướng khí dày đặc như .
Lúc hai Cố Vân Đông mới bước , còn thể thấy một vài loài động vật. càng sâu trong, động vật càng ít . Độ nhạy cảm với nguy hiểm của động vật mạnh hơn con nhiều. Đa chúng nơi thích hợp để sinh tồn nên đều bỏ .
Cho nên, càng sâu trong rừng chướng khí, càng hiếm thấy động vật. Chỉ những loài cây cối thích nghi với môi trường là vươn cao sừng sững, che khuất cả ánh trăng đầu.
Vì , Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn cũng cần lo lắng rắn rết, chuột bọ, chỉ cần bảo vệ chân cẳng cỏ độc cứa . Đoạn đường coi như khá thuận lợi.