Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 3119: Mẹ ơi, con đau đầu

Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:12:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Vân Đông tự nhiên cũng thấy ánh mắt của họ, nàng do dự hết đến khác, ngón tay xoắn cả , nhỏ giọng : “Mấy vị quan gia vì sự an của đám tiểu dân chúng mà ngày đêm mệt nhọc, thật vất vả quá. Ta ở đây cũng gì khác, là đưa mấy vị quan gia chút đường trắng, về ngọt giọng. Ta , ăn đồ ngọt, tâm tình cũng sẽ lên.”

 

Ồ, tiểu nương tử cũng chuyện đấy.

 

Mấy vị quan binh , ho nhẹ vài tiếng, tuy gì, nhưng mắt vẫn dán chặt bao đường trắng.

 

Cố Vân Đông thầm mắng trong lòng, tìm một cái túi nhỏ, vẻ mặt khó xử rối rắm cầm muỗng múc vài muỗng.

 

Cuối cùng, nàng đau lòng nỡ đưa qua: “Quan, quan gia, các ngài cầm về ngọt giọng, nếu ăn ngon, chiếu cố việc ăn của chúng .”

 

Gã quan gia nhấc chiếc túi vải trong tay, trong lòng chê là lượng ít. cũng điểm dừng, đường trắng của phụ nhân tổng cộng cũng chỉ nửa bao, nếu chia hết cho bọn họ, e là lát nữa sẽ sinh chuyện.

 

Hắn chừng mực, nhận lấy túi vải, : “Được , thấy chỗ ngươi cũng chúng cần tìm, ngươi lấy hộ tịch và lộ dẫn xem, xem xong chúng sẽ .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tim Cố Vân Đông đập thịch một tiếng, thầm c.h.ử.i rủa mấy câu.

 

Đã cầm đường trắng mà vẫn còn đòi hộ tịch lộ dẫn? Sớm thế cho.

 

Cố Vân Đông trong lòng c.h.ử.i thề, mặt vẫn tươi , nàng gật đầu : “Vâng, lấy cho quan gia ngay đây.”

 

Nói đoạn, nàng bên giường, đưa lưng về phía mấy vị quan gia, nhỏ giọng mấy câu với Tống Nham.

 

Tống Nham khẩn trương hít sâu mấy , đột nhiên liền la lớn: “Mẹ, ơi, đau, đau quá.”

 

Cố Vân Đông lập tức chuyển dời sự chú ý: “Đau? Đau ở ? Con đừng dọa mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3119-me-oi-con-dau-dau.html.]

“Đau đầu, ơi, con sắp c.h.ế.t , giống như đang gõ đầu con, đau quá . Cha còn về, ơi, ...”

 

còn định đưa tay lên gõ đầu, Cố Vân Đông hoảng hốt, vội ngăn , gấp đến độ nước mắt sắp rơi xuống, hốc mắt đỏ hoe đầu với tiểu nhị của quán trọ: “Tiểu nhị ca, thể xem giúp , phu quân về , trời sáng thế .”

 

Tiểu nhị quán trọ vội chạy ngoài xem thử, Cố Vân Đông giữ tay Tống Nham, lách tách rơi nước mắt: “Sao còn về nữa? Chỉ tìm đại phu cho con thôi mà cũng lâu như , bây giờ?”

 

Mấy gã quan binh còn trong phòng , một gã nhỏ giọng : “Đại ca, chúng thời gian hao phí ở đây, còn các quán trọ khác điều tra. Ta thấy hai con cũng vấn đề gì, chúng thôi.”

 

Gã quan binh dẫn đầu gật gật đầu, xách theo túi đường trắng, dẫn mấy rời thèm ngoảnh đầu .

 

Bọn họ , Cố Vân Đông thêm vài tiếng, lúc mới dần bình tĩnh .

 

Nàng cúi đầu, giơ ngón tay cái với Tống Nham: “Diễn lắm.”

 

Tống Nham chút ngượng ngùng mím môi, dựa đệm chăn, nhẹ nhàng thở một .

 

Cố Vân Đông cúi đầu hỏi nó: “Vừa động đến vết thương ?”

 

“Không , một chút cũng .”

 

Cố Vân Đông thở phào nhẹ nhõm, tiểu nhị quán trọ liền chạy lên, theo còn Thiệu Thanh Viễn với vẻ mặt vội vã.

 

Tiểu nhị ca vẫn còn ở đó, Cố Vân Đông lập tức dậy đón tới, oán trách: “Sao về trễ , con trai đau đầu chịu nổi. Ta bảo tìm đại phu cơ mà? Sao chỉ về?”

 

Thiệu Thanh Viễn tự trách: “Xin , về trễ, đại phu đang xem bệnh cho một bệnh nặng, lát nữa sẽ tới, con trai ?”

 

 

Loading...