Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 3147: Lữ Vệ đã chết

Cập nhật lúc: 2025-10-27 03:12:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Thiệu Thanh Viễn dừng tay, Cố Vân Đông mới kể tình hình của suốt chặng đường qua, cũng giải thích lý do nàng rừng chướng khí là vì bắt Lữ Vệ ở lối , trong rừng còn khác, nàng thực sự yên tâm, nên mới đợi ở đây đến ngày thứ tư.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thiệu Thanh Viễn liếc Lữ Vệ, gật đầu : “Bọn chúng tám , hiện giờ chỉ còn Lữ Vệ và , những kẻ khác đều bỏ mạng cả , cần lo lắng.”

 

Cố Vân Đông mấp máy môi, nàng thật tại cứu , tại túi dưỡng khí hỏng, tại đường rẽ, rốt cuộc trong rừng xảy chuyện gì.

 

ở đây quá nhiều , hơn nữa Thiệu Thanh Viễn lúc trông mệt mỏi, nàng đành tạm thời nén thắc mắc trong lòng, xử lý chuyện bên ngoài .

 

Cách đó xa, Lữ Vệ vẫn đang trói cây, vốn dĩ mang vẻ mặt tử khí, chỉ chờ c.h.ế.t.

 

Kết quả khi thấy thủ đoạn cứu giải độc của Thiệu Thanh Viễn, hai mắt lập tức bùng lên ánh sáng hy vọng, kích động la lên: “Ngươi cứu Đàm Phục, ngươi thể giải độc cho đúng ? Ngươi giúp với, c.h.ế.t, cầu ngươi cũng giải độc cho , sẽ cho các ngươi tất cả những gì .”

 

Thiệu Thanh Viễn đầu liếc một cái, hiện giờ tinh thần mỏi mệt, sức cùng lực kiệt, thật sự sức chuyện với .

 

Lữ Vệ càng thêm sốt ruột: “Cầu ngươi, , ít chuyện, các ngươi giải độc cho , thể, thể, thì…”

 

Lời còn hết, đột nhiên trợn trừng hai mắt, lập tức thở nổi, co giật một cái, ngay đó nghiêng đầu, tắt thở.

 

Thiệu Văn vội vàng tiến lên đưa tay bắt mạch ở cổ , đó đầu lắc với Thiệu Thanh Viễn: “Cảm xúc kích động, khiến độc tính trong cơ thể lan quá nhanh, c.h.ế.t .”

 

Lữ Vệ vốn dĩ cũng còn sống bao lâu, bây giờ cũng chỉ là c.h.ế.t sớm hơn một hai canh giờ mà thôi.

 

Thiệu Thanh Viễn đối với chuyện chỉ gật đầu, những gì cần , thiết nghĩ Bạch Thất bọn họ cũng tra hỏi gần hết .

 

Hắn sắc trời, lúc trời sáng rõ, ánh nắng cũng trở nên chói chang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3147-lu-ve-da-chet.html.]

 

“Nơi nên ở lâu, chúng xuống núi , chuyện gì, tìm một nơi đặt chân hẵng .” Hắn đầu về phía Bạch Sam, căn dặn: “Ngươi mang hai đây xử lý hậu sự, dù nơi cũng dân miền núi qua, chôn cất t.h.i t.h.ể cẩn thận.”

 

“Vâng.” Bạch Sam nghiêm túc đồng ý.

 

“Đi thôi.” Cố Vân Đông cẩn thận đỡ Thiệu Thanh Viễn, : “Ta vẫn còn , đến mức đó .”

 

Cố Vân Đông lườm một cái, lập tức im bặt.

 

Thiệu Văn chủ động tiến lên, cõng đang hôn mê mặt đất lên.

 

Đoàn nối đuôi xuống núi, bao lâu , liền hội hợp với trông xe ngựa ở chân núi.

 

Cố Vân Đông cho để hai con ngựa cho Bạch Sam bọn họ ở phía , đó đỡ Thiệu Thanh Viễn lên xe ngựa.

 

Tống Nham vốn cũng lên, hai ngày nay quen ở bên cạnh Cố Vân Đông. Đồng Thủy Đào hiếm khi mắt như , ôm bé lên xe ngựa phía .

 

Tống Nham chớp chớp mắt, đầu , thấp thỏm gọi: “Dì Cố…”

 

Cố Vân Đông vẫy vẫy tay với bé: “Cứ để tỷ Thủy Đào chăm sóc con, cần sợ.”

 

“…Vâng.” Tống Nham lập tức ngoan ngoãn lời.

 

Xe ngựa nhanh chóng khởi hành, Cố Vân Đông ấn Thiệu Thanh Viễn xuống xe, đắp chăn cẩn thận cho , lúc mới hạ giọng hỏi: “Huynh ở trong rừng chướng khí rốt cuộc xảy chuyện gì? Người rốt cuộc là ai?”

 

 

Loading...