Cố Vân Đông thầm thở dài, nhẹ vỗ lưng nàng, dịu giọng : “Đây là những thứ thể mang về, còn một đồ vật lớn, đều đang ở kho của phủ nha. Ta dặn dò Chu tham tướng, nhờ ông tìm trông coi, tương lai sẽ trả hết cho .”
Dư Vi Ninh chua xót khôn xiết, đồ vật còn thì ? Người của nàng còn ai, một cũng còn.
Từ nay về , nàng chỉ còn lẻ loi một , con đường đời còn dài như , nhưng nàng một bước tiếp. Những vật c.h.ế.t , chỉ thể lưu chút kỷ niệm mà thôi, cũng chỉ là kỷ niệm...
Cố Vân Đông cứ để nàng . Nàng đứa trẻ dưỡng thương ở nha huyện lâu như , tuy thỉnh thoảng cũng tiếng thút thít, nhưng đều là cố nén, bao giờ giải tỏa. Thảo nào đây đêm nào cũng gặp ác mộng, dù trong phòng đốt hương an thần, tinh thần vẫn cứ bệ rạc.
Chờ Dư Vi Ninh gần xong, nàng mới đưa khăn tay cho cô bé: “Khóc là . Muội , chịu trọng thương mà vẫn kiên trì chạy đến đây báo tin, giúp bộ Dư gia báo thù. suy cho cùng vẫn là một đứa trẻ, cảm thấy đau lòng khó chịu, cả, một trận ai chê .”
Cố Vân Đông nhẹ nhàng ôm nàng: “Chờ khỏe , thể chạy nhảy, thể ngoài giải khuây. Lúc đó dẫn ăn thịt nướng, leo núi, vẽ tranh, chịu ?”
Dư Vi Ninh sụt sịt mũi, dần nín , ngẩng đầu : “Chờ khỏe , em ... tế bái cha em.”
Cố Vân Đông khựng một chút: “... Được.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dư Vi Ninh mệt , Cố Vân Đông bảo nàng xuống nghỉ ngơi, mới lặng lẽ ngoài.
Có lẽ vì thật sự giải tỏa nỗi uất ức trong lòng, tối hôm đó, Dư Vi Ninh ngủ an hơn ngày nhiều.
Sáng hôm , Cố Vân Đông chuẩn ngoài từ sớm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3164-nho-muc-a-thu-giup-do.html.]
Đồng Thủy Đào theo, nhưng nàng đang mang thai, Tiết Vinh ( về hôm , tin mà kích động thôi) giữ rịt trong nhà, cho cả.
Hai vợ chồng nay đều là Đồng Thủy Đào chủ, đây là đầu tiên Tiết Vinh cứng rắn như , thế mà dọa nàng, khiến nàng ấm ức chạy mách Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông lười để ý đến nàng , mang theo Hồng Diệp liền cửa.
Nào ngờ, nàng bước khỏi cổng, thấy Mục A Thu mang theo nha vội vã tới.
Nàng bước nhanh lên bậc thềm, dịu dàng cúi , khẽ : “Phu nhân, phu quân sáng sớm nay xa , là thể một thời gian nữa mới về, dặn chuyện gì cứ đến tìm phu nhân thương lượng. Phu nhân định ngoài ạ?”
Cố Vân Đông : “Nàng đến lúc lắm, đang chuẩn tìm nàng đây. Ta đến xưởng Cố gia một chuyến, chuyện bàn với nàng, nếu , phiền nàng giúp chạy qua xưởng Đoạn gia.”
Mục A Thu lập tức gật đầu: “Không vấn đề gì, phu nhân cứ . Trước khi , phu quân huyện thành thể sắp xảy chuyện. Ta mới theo phu quân học buôn bán lâu, nhiều chuyện còn thạo, chỉ cần phu nhân , sẽ theo.”
Cố Vân Đông bật , xem Đoạn Khiêm chuyện hai nước giao chiến, chỉ mập mờ nhắc đến tính nghiêm trọng của sự việc.
Cũng , Mục gia đông như , dù tin tưởng Mục A Thu, nhưng Mục gia thể tin tưởng .
Như cũng , Đoạn Khiêm ủy quyền, nàng gì cũng tiện hơn nhiều.
Cố Vân Đông kéo tay Mục A Thu: “Được, khách khí với nàng nữa. Đi thôi, chúng lên xe ngựa , .”