Đám Phạm Ỷ Lâm, cuối cùng cũng hiểu dụng ý của Cố Vân Đông khi bảo họ huấn luyện hộ viện gia đinh từ sớm.
Họ càng cảm thấy nhiệm vụ vai nặng nề vô cùng, cũng càng thêm chuyên cần rèn luyện.
Những thư sinh trẻ tuổi luôn mang trong một bầu nhiệt huyết, sợ sinh tử, huống chi, Thiệu đại nhân ở đây, phu tử ở đây, họ còn sợ gì nữa?
Bởi , khi nhà bàn tính xem nên tạm thời lánh nạn , đám Phạm Ỷ Lâm liền thẳng: “Nếu Lê quốc thật sự mở cánh cửa Tây Nam, chúng còn thể trốn ? Nơi là nhà của chúng , nếu chúng bảo vệ cẩn mật, sẽ còn nhà để về. Tương lai con cháu hỏi đến, chúng lấy mặt mũi nào với chúng, rằng chúng là đào binh, là kẻ nhu nhược? Ta nếu đến cả gia tộc tổ tông của cũng vứt bỏ màng, sách để gì? Tương lai còn mặt mũi nào thi tú tài, thi cử nhân, quan để bảo vệ bá tánh?”
Không , họ kiên quyết !
Người nhà họ nhất thời cứng họng, gì, đành tạm thời động thái gì khác, chỉ tiếp tục quan sát tình hình. rốt cuộc, họ vẫn chuẩn sẵn đường lui, cũng cho gia đinh hộ viện trong phủ canh phòng cẩn mật hơn.
Huyện Tĩnh Bình Thiệu Thanh Viễn, nên cũng loạn lạc gì.
phủ Lạc Châu thì khác. Bọn họ mới mất thông phán cách đây lâu, ngay đó tri phủ Toàn Nghiêm hạ ngục, áp giải về kinh.
Sau tuy Chu tham tướng giữ gìn trị an, nhưng từ khi tin Lê quốc an phận, Chu tham tướng cũng về luyện binh.
Trị an của phủ thành lúc rơi tay phó tướng, bá tánh nhất thời hoảng loạn.
Phủ thành của họ tri phủ, thông phán, lỡ thật sự địch nhân đ.á.n.h , thì ?
Tại phủ thành Lạc Châu, dẫn đầu là La gia, đột nhiên ít thương hộ và bá tánh bỏ .
Ngày Tết, đường sá vắng vẻ lạ thường, nhiều cửa tiệm đều đóng cửa dán giấy niêm phong.
Thiệu Thanh Viễn tin , mày nhíu chặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3172-tan-tri-phu-den.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cứ thế , phủ Lạc Châu sớm muộn gì cũng loạn. Phủ thành mà loạn, các huyện thành khác thể lo cho riêng .
Tri phủ do triều đình phái tới, vẫn còn đến?
Nghĩ cũng . Phủ Lạc Châu hiện giờ chính là một củ khoai lang phỏng tay. Phía mớ hỗn độn Toàn Nghiêm để , phía Lê quốc lăm le sát nách gây chiến. Một chút sơ sẩy, khi đến tính mạng cũng vứt nơi .
Xem chừng, triều đình mấy nguyện ý đến tiếp nhận, lẽ việc lựa chọn nhân sự trải qua một phen đấu đá kịch liệt. Oái oăm là vị tân tri phủ thể chọn qua loa, là bản lĩnh, trấn áp tình hình mới .
Bởi , thời gian thể trì hoãn cho ?
Thiệu Thanh Viễn thấy mệt mỏi vô cùng. Chẳng những tân tri phủ phủ Lạc Châu tới, mà ngay cả đến tiếp nhận Bạch Chi Ngôn cũng thấy . Hoàng thượng thật đúng là lo Bạch Chi Ngôn sẽ trốn thoát khỏi tay ?
Quá tin tưởng .
Thiệu Thanh Viễn thậm chí phủi tay mặc kệ. Dù đợi kinh tế huyện Tĩnh Bình lên, sẽ mang thê nhi về quê dưỡng lão.
Hắn mới nảy ý nghĩ hờn dỗi đó, Cố Vân Đông liền từ bên ngoài bước , tay còn cầm một phong thư.
“Tướng công, bên phủ thành truyền tin tới, là tân nhiệm tri phủ đến.”
Thiệu Thanh Viễn sáng mắt lên: “Tân tri phủ đến ? Có là ai ?”
Cố Vân Đông lắc đầu, đưa thư cho : “Không . Hơn nữa trong thư , tân tri phủ yêu cầu các huyện lệnh thuộc hạt đến phủ thành bái kiến.”
Thiệu Thanh Viễn: “...” Thời buổi , còn bắt bọn họ đến phủ thành bái kiến??
Vị tri phủ mới tới , e là kẻ ngu ngốc đấy chứ?