Trong lòng Cố Vân Đông, ít nhiều cũng cảm thấy áy náy với Trì Trì, rốt cuộc thì thời gian nàng ở bên con quá ít.
Thằng bé nay luôn ngoan ngoãn quấy, hiếm khi nào mãnh liệt bày tỏ suy nghĩ của như , hai vợ chồng họ quả thực nỡ lòng cự tuyệt.
Cố Vân Đông thở một , nựng nựng tiểu gia hỏa trong lòng: “Được , mang con theo là chứ gì.”
Mắt tiểu Trì Trì sáng rỡ, bàn tay nhỏ mũm mĩm đ.ấ.m mạnh một cái xuống bàn.
“Ui da...”
Cố Vân Đông thôi cũng thấy đau, vội vàng nắm lấy bàn tay nhỏ của con thổi thổi mấy cái: “Làm gì mà dùng sức dữ ? Có đau ?”
Trì Trì phồng má, mím chặt môi nhỏ, cứng rắn lắc lắc cái đầu: “Không, đau.” Con kiên cường, kiên cường...
mà, kiên cường nổi thì ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nó xoay đầu, đáng thương Cố Vân Đông: “Mẹ ơi, tay hỏng , , nuôi con.”
Cố Vân Đông ‘phụt’ một tiếng bật : “Sao con đáng yêu thế hả?” Nàng nắm lấy tay con khẽ thổi, cho đến khi nó hết đau, mới ôm con nhà.
Ngay đó, nàng báo cho Thích ma ma chuyện sắp mang tiểu gia hỏa ngoài.
Thích ma ma cũng theo, nhưng họ còn chính sự , bèn lập tức xoay thu dọn đồ đạc cho Trì Trì.
Sáng sớm hôm , Đàm Phục theo Bạch Sam rời nha môn nhất, thẳng tiến đến phủ Tuyên Hòa.
Ngay đó, Cố Vân Đông ôm con trai cũng lên xe ngựa, cùng Thiệu Thanh Viễn lên đường, về phía phủ thành Lạc Châu.
Họ khởi hành từ lúc trời còn sớm, Trì Trì vẫn ngủ dậy, dù lên xe ngựa mà vẫn giơ hai tay lên trời, ngủ khò khò.
Cố Vân Đông dựa vách xe, mỉm ngắm dáng ngủ của con trai, nhịn liền đưa tay chọc chọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3175-ay-nay-voi-tri-tri.html.]
Thiệu Thanh Viễn bên cạnh ngước mắt nàng, thấy con trai trở ngủ tiếp.
Đường trong huyện thành coi như bằng phẳng, tiểu gia hỏa ngủ ngon. khỏi cổng thành, đường sá trở nên gập ghềnh, dù Cố Vân Đông lót một tấm chăn bông thật dày trong xe, Trì Trì vẫn xóc nảy cho tỉnh giấc.
“Mẹ ơi?” Trì Trì đầu thấy Cố Vân Đông đang với , lập tức cũng toe toét miệng .
Nó lồm cồm lật , bò dậy, nhào thẳng lòng Cố Vân Đông.
Thiệu Thanh Viễn phía cầm một chiếc khăn, nhoài tới lau mặt cho con.
Trì Trì vặn vẹo cái đầu, lau mặt xong cảm thấy cả khuôn mặt nhỏ đều rạng rỡ hẳn lên, nó hài lòng vô cùng.
Chỉ là ngay đó, nó chút nghi hoặc chiếc khăn trong tay Thiệu Thanh Viễn: “Ấm ấm?”
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn , tiểu gia hỏa cũng nhạy bén thật, thứ khác để ý, để ý cái khăn ấm.
Nàng chỉ cái lồng sưởi bên cạnh: “Sợ con lạnh, nên đặt lên đó hơ ấm mới lau cho con đấy.”
Trì Trì nghiêng nghiêng đầu, vẫn cảm thấy gì đó là lạ. mà, nó là đứa trẻ thông minh, nên nó liền vẻ mặt như hiểu : “Ồ.”
Cố Vân Đông thấy mà buồn , từ trong hộp thức ăn bên cạnh lấy một chén canh trứng: “Đây là Thích ma ma đặc biệt chuẩn cho con, cũng còn nóng hổi đây, nào, ăn sáng .”
Trì Trì “A” một tiếng há miệng, ăn uống vô cùng thỏa mãn.
Ăn xong, nó ở bên cạnh cha nghịch ngợm một lúc, liền phát hiện cái giỏ đồ chơi mà Thích ma ma chuẩn cho .
Nó lôi mấy món đồ chơi xếp hình, cửu liên bên trong , ngoan ngoãn một bên tự chơi.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đều sững sờ, con trai yên lặng tự chơi một , lòng cả hai đồng thời thắt , áy náy khôn xiết.