Cố Vân Đông hừ lạnh một tiếng. Giờ thì nàng tin lời Thu thẩm.
Đỗ thị đúng là một con xanh, năng lời lẽ giả tạo. Câu nào cũng nhận là sai, nhưng câu nào cũng là tự bào chữa cho , còn quỳ xuống dập đầu, như thể Ôn phu nhân đang ỷ lý mà bức ép ả bằng.
chuyện liên quan đến Ôn phu nhân, nên nàng quyết định hỏi ý bà .
Cố Vân Đông đầu bà : “Ôn phu nhân, bà nghĩ thế nào?”
“Ta...” Ôn phu nhân định , Đỗ thị bên đột nhiên gào to: “Phu nhân, thật sự sai , hu hu hu, xin bồi tội với phu nhân. Ta, ...”
“Câm miệng!” Cố Vân Đông quát lạnh. “Nói thì , lóc om sòm cái gì? Không thấy ở đây trẻ con ? Dọa con trai sợ thì ?”
Đỗ thị lập tức nín bặt, ánh mắt hoảng sợ Cố Vân Đông, trưng vẻ yếu ớt: “Xin , xin .”
Cố Vân Đông lười để ý ả, ánh mắt sang Ôn phu nhân. Vừa , nàng mới phát hiện bà đang nhíu chặt mày, trán rịn đầy mồ hôi lạnh.
Vừa còn bình thường, đột nhiên thế ?
Nàng giật , vội đưa Trì Trì cho Thu thẩm, bước lên hỏi: “Ôn phu nhân, bà ? Có khỏe ở ?”
Nói , nàng ngẩng đầu gọi Vạn Tiểu Cao: “Mang cho Ôn phu nhân cái ghế.”
“Vâng.” Vạn Tiểu Cao vội lấy cái ghế bên cạnh đặt lưng Ôn phu nhân, Cố Vân Đông nhanh chóng đỡ bà xuống.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nha Tiểu Quỳ bên cạnh Ôn phu nhân cũng hoảng hồn, căng thẳng cầm khăn lau mồ hôi cho bà: “Phu nhân, ?”
“Không .” Chỉ là tiếng rền rĩ hết đợt đến đợt khác của Đỗ thị và Xảo Nhi khiến trán bà giật giật đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3190-loi-le-tra-xanh.html.]
Bà vốn khỏe, trải qua một hồi như , càng thấy n.g.ự.c bí bách, vô cùng khó chịu.
Đỗ thị bên thấy , nhất thời cũng sợ đến im bặt.
Cố Vân Đông gần Ôn phu nhân, cảm nhận rõ ràng bà yếu, lập tức nhíu mày, với Vạn Tiểu Cao: “Tình hình Ôn phu nhân , ngươi mời đại phu đến đây.”
Ôn phu nhân xua tay: “Không, cần, chỉ là đường cả ngày, đầu choáng, , nghỉ một lát là .”
Tiểu Quỳ nức nở : “Phu nhân, sắc mặt tái nhợt thế , ? Vẫn nên mời đại phu đến xem .” Nói , cô nghiến răng trừng mắt Đỗ thị: “Nếu ả, sớm uống nước ô mai và nghỉ ngơi .”
Cố Vân Đông ngẩng đầu dặn Vạn Tiểu Cao: “Đi mời đại phu.”
Vạn Tiểu Cao lập tức đầu chạy . Lần Ôn phu nhân ngăn cản, vì bà định mở miệng, liền cảm thấy đầu đau buốt, khiến bà thể thốt nên lời.
Cố Vân Đông tay đang Ôn phu nhân nắm chặt, khẽ nhíu mày.
Tình hình của bà vẻ nghiêm trọng hơn nàng nghĩ. Không , bất luận thế nào, Ôn phu nhân cũng thể xảy chuyện lúc .
“Mẫu , màu đỏ...”
Bên tai đột nhiên vang lên giọng ngây thơ của Trì Trì. Cố Vân Đông sững sờ, đầu thấy Trì Trì đang giơ ngón tay nhỏ chỉ chiếc ghế Ôn phu nhân đang , sắc mặt nàng lập tức đại biến.
Tiểu Quỳ cũng thấy, cô trợn to mắt, hét lên kinh hãi: “Máu! Phu nhân, chảy máu...”
Ôn phu nhân ngây , mồ hôi lạnh trán túa càng nhiều.
Cố Vân Đông thể chờ Vạn Tiểu Cao nữa, lập tức đầu với Thu thẩm: “Mau gọi cô gia đến đây!”