Bên , Cố Vân Đông chạy như bay đến nghị sự đường.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngoài cửa đại đường Vạn Tiểu Tráng và một hộ vệ khác canh giữ. Vạn Tiểu Tráng thấy nàng thì ngẩn , vội tiến lên hai bước: “Tiểu thư.”
Cố Vân Đông gật đầu: “Tướng công ở bên trong ?”
“Vâng, ạ.”
Cố Vân Đông thẳng trong, đưa tay đẩy cửa.
Hộ vệ sững sờ, định ngăn , nhưng thấy Vạn Tiểu Tráng lắc đầu, gã do dự một chút, Cố Vân Đông đẩy cửa bước .
Mọi trong đại đường tiếng động, đều đồng loạt đầu cửa.
Cố Đại Giang ở chủ vị chính giữa, bảy vị huyện lệnh khác ở hai bên. Không khí phần nghiêm trọng, rõ ràng đang bàn đến lúc then chốt.
Cố Vân Đông quan tâm nhiều , nàng đảo mắt một vòng, thấy Thiệu Thanh Viễn đang ở vị trí đầu tiên bên tay trái Cố Đại Giang, bèn vội chạy tới: “Tướng công, mau với , cứu !”
Thiệu Thanh Viễn lập tức dậy, gật đầu với Cố Đại Giang. Cố Đại Giang cũng khẽ gật đầu, Thiệu Thanh Viễn Cố Vân Đông kéo chạy mất.
Những khác trong đại đường , trơ mắt hai chạy .
Chuyện, chuyện ... thật quá hoang đường.
Ai ngờ, Cố Vân Đông chạy hai bước , thở hổn hển hỏi: “Vị nào là Ôn đại nhân của Vân Cảnh huyện?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3192-xong-vao-nghi-su-duong.html.]
Một nam tử ở cuối cùng thẳng lưng, nghi hoặc : “Là đây. Thiệu phu nhân chuyện gì ?”
“Mau lên, phu nhân nhà ngài bệnh , ngài cũng xem .”
Ôn Tấn "vụt" một cái dậy: “Phu nhân của ?” Ông vội vàng chắp tay với Cố Đại Giang: “Đại nhân, hạ quan xin phép , lát nữa sẽ tạ tội với đại nhân.”
Nói xong, ông cũng vội chạy theo.
Lúc , các huyện lệnh khác trong đại đường càng thêm phẫn nộ. Có lập tức dậy, chỉ về phía bóng lưng ba biến mất, giận dữ : “Nực , thật nực ! Bọn họ coi đây là ? Coi chúng là ai? Coi chúng đang gì? Nói là , thèm ngoảnh , ngay cả một lời giải thích cũng , quả thực quá càn rỡ!”
“Phải đó, Cố đại nhân, bọn họ rõ ràng coi ngài gì. Chắc chắn là thấy ngài mới tới Lạc Châu phủ, rõ sự tình, nên phục ngài.”
“ ! Nhất là Thiệu Thanh Viễn và phu nhân của . Sao thể vô phép tắc đến thế? Chúng đang bàn chính sự, bà cứ thế xông , đưa . Đến đàn bà đanh đá ngoài chợ cũng vô lễ bằng.”
“Cố đại nhân, Thiệu Thanh Viễn ỷ chút thành tích liền tự cao tự đại. Phu nhân dám , rõ ràng là dung túng, cũng là thể hiện thái độ của .”
Cố Đại Giang ba kẻ đang "bênh vực" , cúi mắt uống một ngụm . Những ở đây điều đến cái huyện thành biên ải lạc hậu huyện lệnh, bản chẳng chống lưng gì.
Trừ phi như Thiệu Thanh Viễn là mục đích riêng, hoặc là con cháu thế gia ngoài rèn luyện tích lũy công trạng, nếu , điều đến đây, hoặc là đắc tội với khác, hoặc là chỗ dựa, lựa chọn.
Ba hẳn là thuộc loại . Vì họ quan hệ, nên căn bản hỏi thăm bối cảnh phận của Thiệu Thanh Viễn, càng là con rể , Vân Đông là Vĩnh Gia Quận chúa, và bọn họ đến Tĩnh Bình huyện là mang theo nhiệm vụ.
Họ chỉ , Thiệu Thanh Viễn ở vị trí đầu tiên bên Cố Đại Giang, lời lẽ sắc bén, năng đĩnh đạc, khiến bọn họ trở nên bất tài và yếu đuối.