Mấy ngày nay, Dư Vi Ninh dưỡng thương ở huyện nha, Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử với tư cách là đại phu thường xuyên qua thăm khám, trải nghiệm của cô bé nên vẫn luôn khuyên giải.
Ba dần trở nên thiết. Dư Vi Ninh Trịnh Tuyền Thủy là cô nhi, cũng lai lịch của hai Cao Tử.
Trên đời nhiều bất hạnh, nhưng bọn họ đều đang nỗ lực sống tiếp. Nàng tuy bây giờ cha , nhưng mạng vẫn còn, như là may mắn hơn nhiều . Nàng thể cứ chìm đắm trong than trách phận, nàng tính toán cho cuộc sống .
Sau đó, Dư Vi Ninh liền dò hỏi hai . Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử bèn bàn bạc, đợi trở về kinh thành, bọn họ thể cùng thuê một cái sân, nương tựa lẫn , giúp đỡ lẫn .
Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử hiện là đồ của Thiệu Thanh Viễn, nhưng họ thể cả đời theo sư phụ, cũng thể cả đời ở nhà sư phụ, như còn thể thống gì?
Bọn họ bây giờ một nghề trong tay, thể dựa đó để nuôi sống bản , nuôi sống nhà, còn thể hiếu kính sư phụ sư nương.
Mà Dư Vi Ninh trong tay cũng một khoản tiền nhỏ Dư gia để , tiền đủ để nàng trưởng thành mà gặp vấn đề gì. Đợi đến khi định , nàng cũng thể tìm chút việc gì đó để .
Cố Vân Đông xong, cũng ý kiến gì: “Cũng , chờ ngươi khỏi hẳn, sẽ đưa ngươi về kinh thành , ngươi cùng Cao Nha bạn.”
Còn chuyện ngoài thuê nhà, ít nhất cũng đợi Trịnh Tuyền Thủy bọn họ rèn luyện xong, trở về kinh thành hẵng , thế nào cũng hai năm nữa.
Nếu Cao Nha và Dư Vi Ninh chờ kịp, dọn ngoài ở , thể mua một bà tử về lo liệu, để các cô bé thêm can đảm, thể chăm sóc họ.
Dư Vi Ninh vui mừng: “Cảm ơn Vân Đông tỷ.”
“Được , ngươi nghỉ ngơi , bây giờ quan trọng nhất là dưỡng thể.”
“Vâng.”
Cố Vân Đông lúc mới , trở về sân của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3228-bon-nguoi-nuong-tua-lan-nhau.html.]
Trì Trì ngủ , Thiệu Thanh Viễn vẫn còn đang bận công vụ. Cố Vân Đông vốn định đợi về, kết quả dựa đầu giường bao lâu ngủ .
Lúc Thiệu Thanh Viễn trở về, chỉ kịp giúp nàng đắp chăn.
Cố Vân Đông ngủ một mạch cho đến giữa giờ Thìn hôm mới tỉnh, Trì Trì Thích ma ma dắt một vòng mai hoa thung .
Thấy nàng tỉnh dậy, nhóc con giang tay chạy tới: “Ui, mệt c.h.ế.t con .”
“Con cũng mệt ?” Cố Vân Đông bộ dạng tinh lực dồi dào của nó, liếc sang Thích ma ma theo rõ ràng chút hụt .
Người mệt thật sự là Thích ma ma mới đúng.
Nàng lắc đầu, đến bàn trang điểm xuống, với Liễu Diệp đang bưng chậu nước : “Hôm nay chải cho kiểu tóc nào gọn gàng một chút, nhanh lên nhé, còn chạy đến Đại Khê thôn. Đã giờ , chờ sốt ruột .”
“Vâng, phu nhân.” Liễu Diệp vội đặt chậu nước lên giá, nhanh chóng bước tới.
Trì Trì nghiêng đầu, ghé đầu gối Cố Vân Đông, đôi mắt đảo như rang lạc mấy món trang sức ở bàn trang điểm, tay nhỏ ngọ nguậy vẻ lấy.
Cố Vân Đông bộ dạng đó của nó mà buồn , nhưng nhóc con lùn, dù nhón chân cũng với tới.
Nàng cũng lười quản nó, sang hỏi Liễu Diệp: “ , A Thu qua tìm ? Hay nàng đến xưởng ?”
Động tác tay Liễu Diệp đột nhiên khựng . Cố Vân Đông cảm giác , lập tức đầu hỏi: “Sao ?”
Liễu Diệp về phía Thích ma ma, bà thở dài một : “Phu nhân, chuyện vốn hôm qua định với ngài. Chỉ là lúc đó trời muộn, ngài cũng mệt mỏi, nên kịp thưa.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ