Cố Vân Đông thấy lòng mệt mỏi, ôm Trì Trì lắc qua lắc , than thở: “Con xem, tổ chức sinh nhật cho con mà cũng khó khăn thế ?”
Trì Trì nàng đung đưa thì khanh khách ngừng, căn bản nàng gì.
Ngược , Thích ma ma bên cạnh nhíu mày : “Phu nhân, sinh nhật tiểu thiếu gia tuy thể lớn, nhưng cũng thể quá qua loa.”
“Ma ma chủ ý gì ?”
Thích ma ma : “Đã là sinh nhật tiểu thiếu gia, tự nhiên nên hỏi ý tiểu thiếu gia. Nếu bé nguyện vọng gì, chúng cố gắng giúp đạt thành, như cũng thể khiến ngày sinh nhật của tiểu thiếu gia trôi qua vui vẻ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông cũng lắm, chỉ là nhóc con mới nhỏ thế , nguyện vọng đưa …
Thôi kệ, cứ hỏi thử xem .
Cố Vân Đông ôm Trì Trì lòng, cúi đầu hỏi bé: “Trì Trì, con cái gì nào?”
Trì Trì nghiêng cái đầu nhỏ, đôi mắt tròn xoe nàng, đột nhiên hưng phấn : “Con , ! Muội của Trì Trì!”
Cố Vân Đông: “…”
Nàng ngước mắt Thích ma ma. Người ho khẽ một tiếng, giải thích: “Hai ngày mấy học sinh ở huyện học đến tìm A Việt, đó chơi với tiểu thiếu gia một lúc. Bọn họ nhắc đến ở nhà cũng trạc tuổi Trì Trì, là mềm mại đáng yêu, thể dẫn đến chơi cùng. Chuyện , e là tiểu thiếu gia để tâm .”
Vừa nhắc đến , Trì Trì lập tức kích động thôi, trực tiếp xoay trong lòng Cố Vân Đông, nắm lấy áo nàng bật dậy đùi nàng.
“Muội ! Con ! Muội , xinh xinh xinh!”
Cậu bé nhào tới, ghé sát tai nàng la hét. Cố Vân Đông chỉ cảm thấy âm thanh chói tai, vội ngửa đầu : “Đừng ồn nữa, đừng ồn nữa, nương thấy , cần la lớn như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3262-uoc-nguyen-sinh-nhat-cua-tri-tri.html.]
“Dạ.” Tiểu gia hỏa trưng bộ mặt ‘ sớm, con tốn sức quá’, cuối cùng cũng ngoan ngoãn .
Thích ma ma thấy bật : “Tiểu thiếu gia giờ hai tuổi, phu nhân cũng thực sự thể cân nhắc sinh thêm một đứa nữa. Tiểu thiếu gia bạn, trong phủ cũng náo nhiệt hơn.”
Cố Vân Đông trợn mắt: “Trong phủ chúng còn đủ náo nhiệt ?”
Thích ma ma : “Bạch gia nhân khẩu thưa thớt, hiện giờ cũng chỉ một đôi nhi nữ của đại phòng và tiểu thiếu gia Trì Trì là ba đứa trẻ. Tính thì vẫn quạnh quẽ. Nếu tiểu thiếu gia tỷ , việc cũng san sẻ, đến mức gặp chuyện gì cũng chỉ thể một gánh vác.”
“Huynh tỷ nhiều, mâu thuẫn cũng nhiều. Đến lúc đó chẳng thấy giúp Trì Trì gánh vác , chỉ e tranh giành chút gia sản đến vỡ đầu chảy m.á.u thì hơn.”
Thích ma ma bất đắc dĩ lắc đầu: “Sao phu nhân nghĩ bi quan như ? Hài tử do ngài và gia dụng tâm dạy dỗ, thể kém ? Thế nào cũng đến nông nỗi đó. Chẳng xa, như ba tỷ nhà phu nhân, ai là ngoan ngoãn lanh lợi, kính yêu lẫn ? Cần cái gì cũng tự tranh thủ, chứ bao giờ nghĩ đến việc dựa dẫm cha tổ tiên.”
Đó là vì Cố gia nghèo quá mà.
về phẩm tính của mấy đứa em , Cố Vân Đông vẫn đắc ý.
Nàng cúi đầu đứa con trai trong lòng, : “Việc để hãy tính. nếu thật sự sinh con, thì đó cũng là vì sinh.” Chứ vì mục đích nào khác.
Thực nàng cũng bài xích việc thêm một đứa con nữa.
Lúc m.a.n.g t.h.a.i Trì Trì, vì bên cạnh luôn Thiệu Thanh Viễn chăm sóc, cộng thêm thể khỏe mạnh, Trì Trì ngoan, ở trong bụng gần như hành hạ nàng mấy.
Cho nên suốt thai kỳ, Cố Vân Đông cũng cảm thấy khó chịu.
Nàng sinh con cũng nhanh, trải qua nỗi đau đớn cả ngày cả đêm như khác, trong lòng cũng nỗi sợ hãi đó.