Doãn bộ đầu sững sờ, phắt đầu , quả nhiên thấy một đoàn ngựa đang từ khúc quanh.
Cố Vân Đông cũng nhoài : “Chính là bọn họ?”
“Chính là bọn họ.” Doãn bộ đầu nhanh chóng chắn mặt Cố Vân Đông, tay nắm chuôi đao, kéo một nửa, đề phòng bọn họ.
Cố Vân Đông cũng tập trung kỹ, nhưng càng , sắc mặt nàng càng trở nên kỳ quái.
Vừa , cuộc họp trong đại đường cũng kết thúc.
Các vị thôn trưởng, trấn trưởng đều , thấy Cố Vân Đông, định tiến lên chào hỏi, thì Doãn bộ đầu : “Mọi khoan hãy qua đây, lùi phía !”
Biểu cảm tươi mặt thoáng chốc cứng đờ, đồng loạt dừng bước.
Cố Vân Đông giật giật khóe miệng, với Doãn bộ đầu: “Không cần căng thẳng như .” Có dạo đám Thiệu Văn giao nhiệm vụ áp lực quá, khiến đám bộ khoái đều thành chim sợ cành cong ?
Doãn bộ đầu quả thực căng thẳng, dù dạo thật sự là nơi nào yên .
Hễ ông thấy gì đúng, thần kinh đều lập tức căng lên, chỉ sợ gian tế trộn huyện Tĩnh Bình. Đây chính là đại sự liên quan đến mạng , thể chút may rủi nào.
“Phu nhân, ngài cũng lùi phía , để lên tra hỏi.”
Cố Vân Đông xua xua tay: “Không cần , quen bọn họ.”
“Quen?” Doãn bộ đầu kinh ngạc mở to hai mắt: “Bọn họ thật sự là thương nhân? Đến tìm phu nhân ăn?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Không .” Cố Vân Đông : “Bọn họ là nhà.”
Giọng dứt, mấy chiếc xe ngựa cũng tới cửa huyện nha.
Trên chiếc xe ngựa đầu, phu xe từ càng xe nhảy xuống, hành lễ với Cố Vân Đông: “Nhị thiếu phu nhân.”
Cố Vân Đông : “Lý thúc, thúc đến đây? Có gia gia cho các đưa d.ư.ợ.c liệu đến ? Trên xe ngựa đều là…”
Lời còn xong, liền thấy rèm xe ngựa vén lên, từ bên trong lộ hai gương mặt quen thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3275-cha-me-da-toi.html.]
Cố Vân Đông đồng tử đột nhiên co rút, dám tin mà kinh hô thành tiếng: “Cha, !”
Thiệu Âm ngẩng đầu lên, liền thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vân Đông, lập tức mừng rỡ mặt: “Vân Đông?”
Bạch Hàng từ xe ngựa nhảy xuống, đỡ Thiệu Âm xuống.
Mấy vội vã về phía cổng lớn huyện nha. Doãn bộ đầu ngẩn ngơ bọn họ, gãi gãi đầu.
Cha ???
Đây là cha của phu nhân? Cha của phu nhân là Tri phủ đại nhân của Lạc Châu Phủ ? Vào cái lúc mấu chốt , Tri phủ đại nhân thể nào rời khỏi Lạc Châu Phủ .
Khoan , Cố đại nhân rời , hai vị …
Doãn bộ đầu hít một ngụm khí lạnh, thì Thiệu Thanh Viễn cũng tiếng mà , lách qua ông , cùng Cố Vân Đông bước nhanh về phía Bạch Hàng và Thiệu Âm.
“Cha, , hai đến đây?”
Bạch Hàng đ.á.n.h giá từ xuống hai lượt. Không tệ, còn khang kiện, tinh khí thần cũng đủ.
Xem tuy đến cái huyện thành biên cảnh huyện lệnh, cũng bạc đãi chính . Vậy là ông yên tâm .
Thấy con trai và con dâu đều cả, Bạch Hàng khẽ gật đầu, lúc mới trả lời: “Chúng đến đây, tự nhiên là để hỗ trợ.”
“Hỗ trợ?” Cố Vân Đông sững sờ.
Ngay đó liền thấy Bạch Hàng đầu với chiếc xe ngựa phía : “Tất cả xuống xe .”
Mọi theo, liền thấy từ mấy chiếc xe ngựa phía lục tục xuống thêm hai mươi mấy , trẻ tuổi, cũng lớn tuổi.
Trong đó bảy tám , Cố Vân Đông đều gặp qua, vô cùng quen thuộc.
Trong đầu nàng đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, kinh ngạc về phía Bạch Hàng hai : “Cha, , các vị sư thúc sư bá đến đây, lẽ nào là…”