Cố Vân Đông ho khan một tiếng, ngước mắt trời.
Bên , Trì Trì nhận quà của Trịnh Nhị, nó cẩn thận níu góc áo, một nữa về giường, bảo Tống Nham giúp đỡ đặt hết các hộp quà rương, đó vô cùng đắc ý đậy nắp rương .
Bảo bối đều cất kỹ, Trì Trì liền chạy tới kéo vạt áo Thiệu Thanh Viễn, lôi , bắt đặt cái rương của nó trở trong tủ lớn.
Ngay đó, nó nhét chìa khóa về gầm giường, đại công cáo thành, kéo Tống Nham, vẻ kinh nghiệm phong phú : “Tống Nham ca ca, mau, cũng giấu .”
Trong tay Tống Nham cũng ít hộp quà.
Hai tiểu gia hỏa ghé đầu , tung tăng chạy ngoài.
Một loạt động tác khiến Trịnh Nhị xem đến trợn mắt há mồm. Trẻ con bây giờ đều khôn khéo đến ?
Không đúng, Khiếu Khiếu nhà hình như trừ việc ăn , mấy thứ khác đều chẳng thèm để ý, càng đừng đến thao tác đem quà đặt rương khóa , nhét tủ đóng , còn giấu chìa khóa ở chân giường. Quả đúng là tầng tầng bảo vệ, vô cùng chu đáo.
Quả nhiên, cha thế nào, dạy con trai y hệt.
Đối mặt với ánh mắt đầy thâm ý của Trịnh Nhị, Cố Vân Đông trừng mắt , vội vàng lảng sang chuyện khác: “Thời gian còn sớm, bên nhà bếp chắc cũng chuẩn gần xong , , chúng gọi cha và các sư thúc bá ăn cơm.”
Đêm đó, huyện nha vô cùng náo nhiệt. Trì Trì cuối cùng cũng thoát khỏi cái ghế ăn dặm trói buộc hành động của nó, Thiệu Âm ôm đút cho cả tối.
Cố Vân Đông cũng ngăn cản, bà bà khó khăn lắm mới đến đây, lúc hận thể buộc Trì Trì bên cả ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3291-me-nao-con-nay.html.]
Ngược , Vưu Lễ tò mò cái ghế , vuốt cằm : “Thứ cũng thú vị đấy, đứa trẻ bên trong thể chạy lung tung, càng đến mức quấy rối.”
Những khác cũng đ.á.n.h giá gật đầu.
Lần trong đến, chỉ riêng đại phu hơn mười mấy vị, họ còn mang theo đồ , d.ư.ợ.c đồng, đội ngũ vô cùng đông đảo.
Có điều, đối với Tây Nam đại doanh mà , đây là sự trợ giúp vô cùng quý giá. Chưa đến việc quân y lập tức tăng vọt, chỉ riêng y thuật của những , tùy tiện chọn một cũng đủ sức gánh vác một y quán lớn, chỉ cần họ , dù hoàng cung ngự y cũng thừa sức.
Huống hồ, trong còn Bạch Hàng, thừa kế chính thức của Thần y Bạch Ung. Từ khi mới lọt lòng, lão ngửi mùi thuốc, Bạch Ung mang theo bên , tay cầm tay chỉ dạy mà lớn lên.
Nếu hơn hai mươi năm nay, vì thê tử bệnh nặng, con trai mất tích, khiến lão mệt mỏi bôn ba rảnh bận tâm y thuật, nếu sớm trở thành Thần y của thế hệ mới.
Trên bàn cơm Trịnh Nhị, khí vô cùng hòa hợp, cũng tan bầu khí căng thẳng nơi biên ải.
Đêm hôm đó, đều thoải mái nghỉ ngơi một đêm, đến sáng sớm hôm liền trực tiếp lên đường xuất phát.
Do Bạch Hàng dẫn đội, đoàn đông đúc hạo đãng thẳng tiến đến quân doanh Tây Nam.
Tới nơi, Tạ Trung Lâm thấy bọn họ quả nhiên vô cùng vui mừng, thậm chí bộ quân doanh đều sĩ khí đại chấn, lúc đối mặt với sự khiêu chiến của nước Lê quả thực là thế như chẻ tre.
Bọn họ cảm thấy, dù trọng thương cũng sợ, nhiều đại phu y thuật cao minh như ở đây, bọn họ dồn sức một đ.á.n.h lui địch nhân, đ.á.n.h cho chúng sợ hãi, để đám ranh con đó dám kiêu ngạo xâm phạm lãnh thổ Đại Tấn nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thiệu Âm ở huyện nha, dù nơi đó cũng là quân doanh, nữ tử vốn dĩ tiện. Bà cũng hiểu y thuật, qua đó giúp gì, liền ở hỗ trợ chăm sóc Trì Trì.